Edit: ThienDa

"Hừ!"

Bạch Chỉ nhìn nữ tử đi phía trước, hừ lạnh một tiếng, phẫn hận nhìn chằm chằm vào nàng.

"Gia gia."

Lam Tiểu Vận chạy nhanh tới trước mặt Lam lão gia tử, ánh mắt nàng vừa động liền nhìn thấy Bạch Chỉ đứng bên cạnh tiểu thái giám, lập tức nộ khí bốc lên: "Bạch Chỉ, ngươi cái tiểu tiện nhân, ai cho phép ngươi tới Lam gia? Cút ra ngoài cho ta!"

Bạch Chỉ tiến lên hai bước, ưỡn ngực, vênh váo đắc ý nói: "Vì cái gì mà ta không thể tới Lam gia? Về sau toàn bộ Lưu Hỏa quốc đều là của tỷ tỷ cùng tỷ phu ta, đồng dạng địa bàn Lam gia cũng là của ta! Ngược lại là ngươi, nếu ngươi còn chọc ta, ta liền cho người đem ngươi ném ra khỏi Lưu Hỏa quốc!"

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lam Tiểu Vận đỏ bừng, phẫn hận trừng mắt nhìn Bạch Chỉ, thiên ngôn vạn ngữ, cuối cùng hợp thành ba chữ: "Không muốn mặt!"

Mắt Bạch Nhan nhìn Lam Tiểu Vận, khóe môi nhàn nhạt câu lên một đường cong.

Đừng nhìn tính cách Lam Tiểu Vận giống tiểu ma nữ thánh thiện kia, trên thực tế, đẳng cấp hai người chênh lệch quá lớn.

Nếu như lần này mà là tiểu ma nữ, Bạch Chỉ sẽ bị nàng mắng nổi điên lên.

Nga... Nàng hiện tại hơi nhớ nhung tiểu ma nữ kia.

Bạch Chỉ khinh thường đấu với Lam Tiểu Vận, con ngươi tức giận nhìn tiểu thái giám: "Còn không mau tuyên chỉ?"

Nghe vậy, tiểu thái giám hắng giọng một cái: "Truyền ý chỉ của Hoàng hậu, Bạch gia chi nữ Bạch nhan, mỹ mạo khuynh thành, lại thật tâm đối đãi với Thương Vương, do đó ban cho Thương Vương làm thiếp, tùy ý nhập phủ."

Truyền xong ý chỉ, hắn cười hai tiếng: "Chúc mừng lão gia tử, chúc mừng Bạch Nhan cô nương, a, đúng, Hoàng hậu nương nương còn để bản công công truyền mấy lời cho Bạch Nhan cô nương, ngày sau vào Thương Vương phủ, Bạch gia Tam tiểu thư chính là chủ tử của ngươi, ngươi nhất thiết phải chú ý thái độ của mình, không thể vượt qua Tam tiểu thư, mặt khác, sắc đẹp mê người, vì sức khỏe của Thương Vương, ngươi chỉ có thể khuyên Thương Vương nghỉ trong phòng Tam tiểu thư, không thể lưu Thương Vương qua đêm."

Đáng thương tiểu thái giám tận tụy truyền lại lời Hoàng hậu, nghiễm nhiên không biết, chủ tử của hắn đã bị biếm vào lãnh cung!

"Câm miệng!"

Bỗng nhiên, một âm thanh giận sôi thình lình rơi xuống, dọa đến tiểu thái giám ngạc nhiên ngẩng đầu.

Lam lão gia tử run run nắm đấm, sắc mặt tái xanh: "Lam gia ngoại tôn nữ, sẽ không sa đọa đến tình trạng làm thiếp người khác, ngươi lập tức trở về đi để Hoàng hậu thu hồi ý chỉ, nếu không, dù lão phu cùng Hoàng tộc trở mặt, cũng tuyệt đối không để Bạch Nhan làm thiếp!"

Tiểu thái giám ngây ngẩn cả người, Bạch Nhan đã mất đi trong sạch, để nàng làm thiếp Thương Vương đã xem như trèo cao, Lam lão gia tử còn cự tuyệt?

"Lão gia tử, chuyện này ngươi..." Tiểu thái giám tựa hồ còn muốn nói cái gì.

Nhưng hắn chưa nói ra khỏi miệng, thanh âm giận dữ của Lam lão gia tử lại vang lên lần nữa.

"Cút, mau cút! Còn không cút thì trách lão phu vô lễ!"

Lam lão gia tử tung một quyền đập vào thân cây, thân cây rung rung hai cái rồi đổ xuống, dọa đến tiểu thái giám sắc mặt trắng bệch, cũng không quay đầu mà cầm ý chỉ vội vàng rời đi.

Dù sao lời đã truyền, hà tất phải ở lại đây chịu uy hiếp...

"Khụ khụ!" Lam lão gia tử gắt gao che ngực, ho kịch liệt hai tiếng.

"Cha!"

"Gia gia!"

Lam Vũ cùng huynh muội Lam Tiểu Vận lập tức tiến lên, vội vàng vỗ ngực Lam lão gia tử, làm dịu đi lửa giận trong lòng lão.

"Ngoại tổ phụ," Bạch Nhan nhẹ nhàng đi tới trước mặt Lam lão gia tử, khẽ vỗ lưng hắn, "Người lớn tuổi, chịu không được khí, đừng vì lũ người kia mà tức giận."

Lam lão gia tử thật vất vả mới hòa hoãn lại, hắn hít một hơi thật dài, ngữ khí nghiêm khắc nói: "Nhan Nhi, ngày đó ta nhìn ra quan hệ của ngươi cùng Thương Vương không đơn giản, nhưng mà... trong cơ thể của ngươi còn chảy huyết mạch Lam gia! Nhất định phải tuân theo gia quy Lam gia! Thà làm vợ người nghèo, cũng không làm thiếp kẻ giàu có! Nếu như ngươi muốn gả cho Thương Vương làm thiếp, từ nay về sau, ta sẽ không nhận ngươi là ngoại tôn nữ!"