Chương 15: Bán thẻ trên mạng

------------

Tăng Giang nói hồi lâu Cố Thần rốt cuộc ra kết luận, lão tử quả nhiên là thiên tài được Đại thần xuyên qua quan tâm, tuy rằng chính cậu cũng không rõ lắm là xảy ra chuyện gì.

Hai người không dừng lại, trực tiếp về nhà, Tăng Giang bắt đầu tìm tòi tư liệu mạng tinh tế, kiểm tra xem có tình huống tương tự hay không.

Lục lọi hồi lâu, mặc dù có rất nhiều thẻ bài biến dị, đổi mới tư liệu thẻ bài, thế nhưng không thoát khỏi chuyện là Chế thẻ sư cấp cao mới phát sinh, như Cố Thần thiên phú F, đẳng cấp Chế thẻ sư đoán chừng chưa tới cấp ba lại nhiều lần phát sinh tình huống biến dị, hơn nữa là tình huống biến dị cường hạng căn bản không tìm ra được.

Tăng Giang suy tư nhìn Cố Thần, nhìn Cố Thần đến trong lòng mao mao.

"Lát nữa chúng ta lên mạng xem thẻ như vậy có thể bán được với giá bao nhiêu, hay là ngươi dùng thân phận giả đăng ký, ta cũng một lần nữa đi đăng ký một cái." Tăng Giang nói cùng Cố Thần.

Trên Tinh tế nhất định là dùng tên thật lên mạng, nhưng có lúc vì một số nguyên nhân cũng có thể lựa chọn đăng ký thân phận giả, thế nhưng mặt sau đồng dạng vẫn là trói chặt với tên thật. Chỉ là trừ phi vi phạm đến điều lệ của mạng Tinh tế vân vân, bằng không người trên mạng không thể tra được thân phận thực sự.

Loại người đi tham gia thi đấu Chế thẻ sư còn dùng thân phận giả như Cố Thần không thường thấy, thế nhưng nếu là đi sàn đấu giá mạng Tinh tế dùng thân phận giả gì đó chính là nhìn mãi thành quen.

Người bán mang trên người dị bảo sợ bị phát hiện, người mua mang trên người khoản tiền kếch xù cũng sợ bị hội đồng, đương nhiên vẫn có rất nhiều người vẫn dùng thân phận thật, một ít là thế hệ sau kiêu căng thích làm náo động, hoặc là bản thân có thân phận quyền quý, khinh thường che đậy thân phận. Thiết lập thân phận giả, sân mua bán cùng địa phương giao dịch cũng có thể thông qua con đường thiết trí, đem vật phẩm cùng tiền tài đưa đến trong tay người trong cuộc.

Cố Thần một lần nữa lên mạng Tinh tế, nhìn Tăng Giang đã khoác lên áo may ô sau khi tới tìm cậu nhất thời cười ha ha.

Cố Thần hình tượng giả lập và hình tượng nguyên bản chênh lệch không quá nhiều, chỉ có thể coi là hơi hơi khuếch trương.

Nhưng mà Tăng Giang lại thiết trí một hình tượng cùng với nguyên bản cách biệt cực lớn, tráng hán khổng lồ chiều cao tăng lên đến gần hai mét, cân nặng cần phải dùng đến tấn làm đơn vị. Cố Thần cảm thấy bản thân so ra thực sự là thân kiều thể nhược, đi bên cạnh quả thật như nam sủng, phi phi phi, thân kiều thể nhược cái gì nam sủng cái gì, thần mã nhận loạn là không thể tha thứ.

Sàn đấu giá Tinh tế là sàn đấu giá lớn mạnh nhất được biết đến nhất trên Tinh tế, trải rộng khắp mạng Tinh tế, tỷ lệ phân bố gần như xấp xỉ với phân bố của Walmart ở trái đất. Tăng Giang kiểm tra một buổi đấu giá gần nhất trong ngày, là một buổi đấu giá cỡ trung, hiện tại vừa vặn thời điểm có thể đăng ký đấu giá.

Hai người rất nhanh đến một cửa hàng chuyên môn ở sàn đấu giá Tinh tế. Nhân viên phục vụ khi nhìn đến hai người khác biệt cực lớn thì quét thân phận một chút, đúng như dự đoán là dùng thân phận giả.

"Chào ngài, hai vị, xin hỏi có thể phục vụ gì cho ngài?" Ông chủ rất nhiệt tình tiến lên đón.

"Chúng tôi đi gửi bán đồ vật." Tăng Giang nói.

Nhiệt tình của ông chủ tăng lên một bậc, dù sao vừa vặn tới gần buổi đấu giá, sân bán hàng bên kia lại vẫn đang thiếu hụt hàng hóa, hoặc là không đủ chất lượng để đấu giá chỉ có thể gửi bán trong cửa hàng, hoặc là quá cao cấp đều được tổng bộ lưu lại để chuẩn bị đấu giá cỡ lớn cùng đặc cấp(cấp độ đặc biệt), như loại đấu giá cỡ trung này có chút cảm giác 'ăn không ngon mà bỏ thì tiếc', sức hấp dẫn trong khách hàng càng ngày càng thấp.

Tăng Giang trước lấy ra tinh hạch Sư Tử Lửa cấp năm, ông chủ mắt sáng lên.

Tuy rằng Sư Tử Lửa cấp năm không tính là dị thú phi thường có thể bắt, nhưng có thể lấy ra tinh hạch Sư Tử Lửa, vậy ít là chủ lực hoặc đội trưởng trong mộ đoàn đội săn bắn, quan hệ tốt với một người như vậy là không sai được.

"Người trẻ tuổi thực sự là thanh niên tuấn kiệt, cái tinh hạch này chúng tôi sẽ vì ngài chuẩn bị để ở buổi đấu giá ngày kia." Ông chủ bất động thanh sắc dò xét nói.

Tăng Giang không để ý nhiều, tiếp tục nói, "Tôi chỗ này còn có mấy tấm thẻ bài muốn gửi bán."

Biểu tình ông chủ càng nhiệt tình nóng bỏng, thời đại này thẻ bài tốt có thể nói là một tấm khó cầu, dù sao tất cả mọi người đều giấu giấu giếm giếm, cực ít người đem thẻ bài cực kỳ tốt ra bán đấu giá. Chế thẻ sư đặc cấp này đó luôn luôn 'chuyện ta, ta làm', từ trước đến nay đều có một dãy Chế thẻ sư cấp cao thi theo sau, mà bình thường Chế thẻ sư ưu tú cũng có rất nhiều người cung dưỡng, cơ bản sẽ không đem thẻ bài ra bán đấu giá.

Tăng Giang móc ra vài tấm Thủy Mạn cùng Dơi Hoang Dã, quái vật Grus.

Biểu tình ông chủ nhất thời xuất hiện vết nứt, tâm lý nguyên bản dâng lên vui sướng cấp tốc chìm xuống, nghĩ rốt cuộc là tên nhà quê nào đến cái loại thẻ bài hai sao phổ thông cửa hàng nào cũng có còn dám mang lên bàn tiệc*.

*một kiểu lái đi của cụm 'không lên được mặt bàn'.

"Thật không tiện ha, chúng tôi nơi này thu là thẻ bài ít nhất là năm sao trở lên, thẻ bài hai sao chúng tôi không thu." Ông chủ rất nhanh thu thập xong, biểu tình trên mặt không lộ ra một chút để khách hàng không thoải mái, trả lời.

Cố Thần cảm thấy có chút quẫn bách, ngẫm lại trình độ chính mình cũng chỉ dừng ở chế tác thẻ bài hai sao, mà người ta lấy là thẻ bài năm sao trở lên. Tăng Giang lại vẫn rất bình tĩnh, thậm chí có chút cao lãnh: "Thẻ bài của chúng tôi là thẻ bài tương đối đặc thù, ông chủ có thể nhìn một chút, nếu như không thu chúng tôi sẽ tìm một sàn đấu giá khác xem thử."

Đại khái là do thần sắc cao quý ngạo kiều này của Tăng Giang xúc động thần kinh nào đó của ông chủ, ông chủ cầm lấy thẻ bài nhìn một chút.

Vừa nhìn, ông chủ nhất thời kinh hãi không thôi, đây tuyệt đối là cực phẩm! Tuy rằng bởi vì số sao thấp, cho dù thuộc tính được, kỹ năng được, lại đối với Ma thẻ sư cùng thẻ bài cấp cao mà nói là loại vô bổ. Nhưng mặt khác, đối với Ma thẻ sư cấp thấp, lại có thể dưới tình huống bình thường gần như dùng ra uy lực của thẻ bài bốn sao thậm chí là năm sao, kia không khỏi là một tuyệt chiêu bảo mệnh.

Biểu tình ông chủ càng thêm nhiệt tình, mơ hồ thăm dò: "Người trẻ tuổi xưng hô thế nào, có thể chế ra thẻ bài lợi hại như vậy nhất định là Chế thẻ sư cấp cao đi?"

Theo lý giải của ông chủ, đây là Chế thẻ sư cấp cao muốn tìm đột phá, thế nhưng thẻ bài cấp cao muốn đột phá không dễ, nên dựa vào chế tác thẻ bài cấp thấp tìm cách đổi mới.

Tăng Giang không định lộ nội tình gì: "Thẻ bài này có thể bán ở đây không?"

Ông chủ nhiệt tình gật đầu, *: "Đương nhiên đương nhiên, loại thẻ bài này có thể bán đấu giá ở chỗ này của chúng tôi là vinh hạnh của chúng tôi. Nhưng tuy rằng thẻ bài này rất đặc thù, song cấp sao lại rất thấp, cho nên khả năng chỉ có thể đặt ở sàn đấu giá cấp trung, ngài thấy được không?"

*chỗ này trong bản raw của tui bị trống, không phải biểu tượng ký tự không hiện được hay gì đó, không biết là sao...

Tăng Giang biểu thị không thành vấn đề, hai người rất nhanh ký hợp đồng, ông chủ liền đưa hai tấm vé.

"Đây là vé vào cửa của buổi đấu giá ngày kia, vé khách quý đã gửi đi hết, chỉ có thể ủy khuất hai vị ngồi ghế phổ thông. Đương nhiên nếu hai vị bận quá, chúng tôi cũng sẽ tận tâm xử lý tốt các hạng mục công việc bán đấu giá, khoản tiền sẽ được gửi tới tài khoản bảo mật của các vị, như vậy có thể sao?"

Tăng Giang gật đầu đồng ý: "Ờ, chúng tôi sẽ tham gia."

Từ sau khi xuống mạng Tinh tế, Tăng Giang phát hiện Cố Thần cả người đều là trạng thái lâng lâng, sắc xuân phơi phới đầy mặt.

"Cậu làm sao vậy? Bán mấy thứ linh tinh sao lại vui vẻ như vậy?" Tăng Giang nghi hoặc.

Cố Thần lắc đầu một cái, cậu đương nhiên không thể hi vọng Tăng Giang lý giải cái loại tâm trạng 'đồ vật của mình có thể đem đi đấu giá'. Đây cũng không phải đấu giá tài sản do phá sản, mà là thẻ bài của mình được đấu giá.

Thẻ bài loại đồ vật Cố Thần đến nay vẫn không hiểu nguyên lý này dưới cái nhìn của cậu liền không khác gì tác phẩm nghệ thuật. Đến nay Cố Thần đều không hiểu Van Gogh Mondrian Kandinsky* gì đó, dưới cái nhìn của cậu đó chính là bùa ma quỷ của giới nghệ thuật gia, chẳng qua cái này cũng không gây trở ngại cậu thông qua giá cả đắt đỏ đến thừa nhận giá trị của mấy bức họa này.

*Van Gogh, Mondrian, Kandinsky đều là họa sĩ thuộc phái trừu tượng, muốn biết thêm chi tiết hãy gọi cho gu gờ ngay, à nhầm tìm kiếm trên google.

Theo Cố Thần thấy, có thể bán đấu giá đều là có giá trị, bức gà con mổ thóc gì đó của học sinh mẫu giáo cư nhiên vừa bán chính là hai triệu. Mà bây giờ, cậu cũng là người có thể lên sàn đấu giá, điều này có ý vị gì, liền coi như ngang hàng với nghệ thuật gia đã qua đời hay nghệ thuật gia tuy còn sống sót nhưng đức cao vọng trọng.

Tăng Giang không hiểu được loại tâm trạng kỳ ba này của Cố Thần, để cho Cố Thần tự mình nghiên cứu chế thể ở nhà, dù sao ở phương diện này hắn không giúp được gì. Mà hắn thì lại dự định đi Công đoàn Chế thẻ sư kia lượn một vòng, thử vận may tiếp nhận nhiệm vụ đơn giản.

Công đoàn Chế thẻ sư ở cái tinh cầu rìa này mấy ngày nay cũng không bình tĩnh, bởi vì giáo sư trẻ nhất Học viện Triều Đế đến từ Trung Ương Tinh, Thiên Linh mấy ngày nay luôn lắc lư ở nơi này.

Hội trưởng phân hội mấy ngày này bận rộn sứt đầu mẻ trán, thực sự không rõ cái tiểu tổ tông này tại sao lại muốn ở đây không về, nếu như làm tổn thương đến một phân nào, vậy hắn tuyệt đối không có quả ngon.

"Tôi chỗ này có một nhiệm vụ, ông giúp tôi tuyên bố ra ngoài đi." Thiên Linh tao nhã vuốt ve ly cà phê trước mặt.

Hội trưởng phân hội một mực cung kính tiến tới nhìn một chút, hóa ra Thiên Linh muốn thu thập Tulip Thánh Ly.

Tulip Thánh Ly là một loại dị thực cấp năm, chẳng hề tính là quý giá, thế nhưng số lượng cũng không nhiều. Lại rất trùng hợp là trong rừng rậm của cái tinh cầu xa xôi này vừa vặn có không ít Tulip Thánh Ly. Thế nhưng loại dị thực này không phải cái gì rất có giá trị khai phá, cho nên hội trưởng cũng không hiểu tiểu tổ tông này đến cùng tại sao cố ý đến đây.

Chẳng qua nếu Thiên Linh đã bố trí xuống, vậy hắn liền ban bố theo yêu cầu.

Trong nhiệm vụ cũng không có ghi chú rõ là Thiên Linh ban bố nhiệm vụ, thế nhưng phần thưởng nhiệm vụ phi thường phong phú, mỗi người một tấm thẻ bài sáu sao cùng ba tấm thẻ bài năm sao, đồng thời ngoại trừ Tulip Thánh Ly, các loại dị thú cùng dị thực khác gặp trên đường cũng không muốn.

Kiểu nhiệm vụ khen thưởng phong phú hệ số nguy hiểm không cao này rất nhanh hấp dẫn rất người chuyên môn nhận nhiệm vụ để kiếm sống, mà Tăng Giang lúc này vừa vặn đến Công đoàn Chế thẻ sư cũng thuận theo dòng người lên bảng nhiệm vụ.

Phần thưởng phong phú như thế, Tăng Giang đương nhiên cũng động tâm, đương nhiên hắn cũng rõ ràng mình trên căn bản không có khả năng trúng cử lắm, với nhiệm vụ và phần thưởng như vậy, có nhiều đến một đống Ma thẻ sư cấp bốn cấp năm muốn tiếp, mà hắn dù đã là Tinh thần lực Ma thẻ sư cấp bốn, nhưng đến nay hắn ngay cả thẻ bài bốn sao đều chưa dùng qua bao giờ. Loại nhiệm vụ này không giống với một đám người đi rèn luyện dùng các loại thẻ bài cấp thấp đối phó dị thú, loại nhiệm vụ có mục tiêu chính xác như này thường cần người ít mà tinh.

Cho dù biết mình không có hy vọng được tuyển chọn, Tăng Giang vẫn quyết đoán báo danh, nhưng khi hắn đi đến gian phòng nhìn thấy người tuyên bố nhiệm vụ là Thiên Linh, hối hận đến muốn xoay người lập tức rời đi.

=================================================================================================

Chương 16: Thiên Linh

------------

Thiên Linh là một Chế thẻ sư cấp cao trẻ nhất, cũng là giáo sư trẻ nhất Học viện Triều Đế, gia thế hiển hách còn là một thiên tài, Thiên Linh trong mắt mọi người là cái NGƯỜI THẮNG CUỘC NHÂN SINH.

Song chỉ có Thiên Linh rõ ràng, anh sống đến hỗn độn bao nhiêu. Đại khái là tất cả mọi thứ đều dễ dàng bắt được vào tay, cho nên anh đời này hứng thú đối với sự vật chung quy là thấp đến không thể thấp hơn. Đại khái bởi vì cao thủ cuối cùng là cô quạnh, một đường đến giờ anh đều là nhìn xuống mọi người, mãi đến khi gặp Mạc Ly.

Cùng với Thiên Linh được xưng là Chế thẻ sư kinh tài tuyệt diễm, Thiên Linh đã biết y từ lâu, thế nhưng mãi đến tận khi hai người gặp gỡ tại học viện, mới xem như là lần đầu gặp mặt.

Thiên Linh lần đầu nhìn thấy người có đôi mắt thuần túy như vậy, phảng phất trong thế giới của y, phiền não ưu sầu của thế gian này chẳng qua là như mây như khói.

Thiên Linh am hiểu chế tác thẻ bài nhân cách hóa, mà Mạc Ly am hiểu chế tác thẻ bài loại hoa, đồng thời lực ma thẻ của Mạc Ly cũng tương đối khá, rất nhiều lúc Mạc Ly đều sẽ sử dụng thẻ bài chính mình chế ra. Cái người ở trong một mảnh biển hoa kia, chung quy là đặc biệt dễ thấy, Thiên Linh lần đầu tiên có cảm giác động lòng.

Song khi anh lần đầu thổ lộ với một người, cái người đẹp đến không dính khói bụi trần gian nói cho anh biết, y có người y thích. Kỳ thực Thiên Linh đã mơ mơ hồ hồ đoán ra được cái người kia chính là Mộ Dung Dịch từ trước đến nay Mạc Ly luôn như hình với bóng.

Theo Thiên Linh thấy, người xuất thân thế gia vừa đủ khôn ngoan cùng mưu mô như Mộ Dung dịch căn bản không xứng với Mạc Ly, nhưng mà chuyện như tình cảm, dù sao không phải chuyện người ngoài có thể nói.

Có lẽ là xuất phát từ lần thất bại đầu tiên trong cuộc đời, cũng có lẽ là không muốn nhìn người mình quý mến và người khác ra ra vào vào, trong toàn bộ sáu ở học viện, hai người cư nhiên không có một lần gặp gỡ ở nơi công cộng, đương nhiên trong này cơ bản là Thiên Linh tận lực né tránh, cũng sinh ra lời giải thích Vua không gặp Vua.

Mãi đến tận năm đó tốt nghiệp, ở trong một hồi triều cường dị thú, cái người tốt đẹp như hoa kia, cứ như vậy mà biến mất.

Anh căm hận Mộ Dung Dịch, nhưng anh càng căm hận chính mình, anh cảm thấy được nếu vào khởi đầu của mọi việc kia, anh có thể dũng cảm theo đuổi tình yêu của mình, thì cũng không có ngày hôm nay.

Đã nhiều năm như vậy, đã từ học sinh biến thành giáo sư, Thiên Linh rõ ràng tình cảm của mình năm đó có thể là tình yêu không thể nói rõ, có già mồm cãi láo 'không đạt được là tốt nhất', có quý mến đối với sự vật tốt đẹp, có lẽ còn pha trộn cái khác nữa, nhưng dù thế nào, anh cứ vẫn hối hận sự hèn nhát năm đó của mình, không thể bảo vệ một người đàng hoàng.

Cho nên khi anh nhìn thấy Tăng Giang, nhìn thấy ánh mắt người kia trong suốt như nước rồi lại kiên cường chấp nhất, anh cảm thấy tim mình đập nhanh hơn hai cái.

Tăng Giang lẫn giữa một đám người, cảm thấy rất không thoải mái. Hắn không thích cái người phía trước chút nào, không chỉ là vì đối phương là hung thủ gϊếŧ thần Mạc Ly trong tưởng tượng của hắn, càng là vì thời điểm hai người đối mắt, ánh mắt đối phương giống như coi hắn là con mồi làm cho hắn phi thường không thoải mái.

Đám người tới nhận nhiệm vụ nhìn thấy người tuyên bố là Thiên Linh, nhất thời đều kích động.

Nam nhân phía trước ngay cả bề ngoài có thể nói là nghiêng nước nghiêng thành, càng quan trọng là anh thế nhưng là Chế thẻ sư cấp cao, nếu có thể có được ưu ái của anh, vừa tưởng tượng đến Ma thẻ sư dưới đáy trong lòng liền náo động không ngừng.

Thiên Linh không nhìn đến ánh mắt nóng rực này đó, con mắt của anh chặt chẽ đuổi theo thiếu niên ánh mắt thuần khiết kia. Thiếu niên tựa hồ đối với anh có địch ý khó giải thích được, sau khi bị anh nhìn thấy liền nỗ lực lui về sau.

Lần chọn lựa này tiến hành rất nhanh, Thiên Linh liếc mắt nhìn tư liệu người đến đây cạnh tranh, cơ hồ cũng không ngẩng đầu lên chính là hạ một cái(?).

Người đã phỏng vấn xong đã hơn nữa rồi, Thiên Linh chỉ để lại một Ma thẻ sư cấp năm, mà người bị đào thải cơ bản cũng chưa tới đỉnh cấp năm, cho nên cho tới giờ cũng không có ai đưa ra dị nghị gì, càng quan trọng là người phía trên nhưng là Thiên Linh, cho dù mấy người bình thường tự nhận là con cưng con trời từng người từng ngang tàng ngông cuồng, vào lúc này vẫn không có người càn rỡ.

Mà ở phía sau đám người.

"Ái chà chà, đây không phải là tiểu vương tử bãi rác sao, mày đến cùng là làm thế nào có mặt mũi đến đây nhận nhiệm vụ Thiên Linh bố trí hả, cũng không sợ làm bẩn mắt nhân gia." Một tiểu quý tộc vô học nào đó nhìn thấy Tăng Giang đang trầm mặt trào phúng nói.

(Ada: ẻm này hình như là ẻm Lâm Năng hồi trước, cơ mà sao tác giả không gọi tên, chẳng lẽ quên mất tên ẻm rùi...)

Tăng Giang không định để ý đến, càng quan trong hơn là giờ khắc này tâm tình của hắn cũng rất không tốt, cho nên càng lạnh mặt.

Tiểu quý tộc thấy Tăng Giang bình thường rất lạnh lùng kiêu ngạo không trả lời, càng cản đường. "Ái chà chà, không biết tiểu vương tử bãi rác có thể lấy ra thẻ bài gì à, vẫn đừng là nhặt được từ bãi rác, đến lúc đó không biết có thể hù đại nhân Thiên Linh."

Những người xung quanh không để ý nhiều, tuy rằng bọn họ cũng rất không thu nạp tiểu quý tộc cùng một ít thiếu niên thiên phú không tốt nhưng xuất thân không tệ mỗi ngày tìm Tăng Giang gây phiền phức, thế nhưng cái gọi là nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, huống hồ loại Ma thẻ sư không quyền không thế như Tăng Giang, cho dù thiên phú tốt, đã định trước là không lên được trình độ cao gì, giống như hiện tại phỏng chừng có lực ma thẻ cấp bốn lại còn dùng thẻ bài cấp ba.

(ách hiểu nhầm tác giả rùi, có vẻ ẻm là đồng bọn của Lâm Năng )

Thiên Linh thấy được tình huống xa xa, đôi mắt tối sầm.

Xét duyệt tiến hành rất nhanh, đội ngũ đảo mắt liền đi tới cuối, Thiên Linh nhìn Tăng Giang tràn ngập địch ý trước mắt, nhịn không được cười cười.

"Chính cậu nha." Thiên Linh nhếch miệng lên, gương mặt tràn ngập mê hoặc phong tình vạn chủng.

Tăng Giang nhíu nhíu mày, hắn kỳ thực rất muốn có cốt khí hất tay nói ông đây mặc kệ sau đó rời đi, nhưng mà hắn so với bất kỳ người nào cũng biết rõ cơ hội lần này rất đáng quý. Nếu như không tiếp nhận nhiệm vụ, Tinh thần lực của hắn căn bản không thể tinh tiến. Mà tiếp nhận nhiệm vụ cũng có thể để cho hắn đạt được thực lực càng thêm một tầng tài chính, có tài chính hắn mới có thể mua thẻ bài rèn luyện.

"Dựa vào cái gì, nó chẳng qua là một tên nhặt rác tìm thẻ bài để dùng, ngay cả thẻ bài bình thường cũng chưa dùng qua được mấy tấm." Xung quanh rất nhanh có người không phục.

Mới bị Thiên Linh ngay cả nhìn cũng không nhìn đến liền bị đào thải, tiểu quý tộc càng nổi trận lôi đình: "Một đứa trẻ của đống rác, cũng có mặt mũi đến."

Tăng Giang trầm mặc không nói gì.

Mà Thiên Linh nhíu chặt lông mày, ánh mắt sắc bén nhìn mấy người đưa ra dị nghị này đó.

"Không có thẻ bài không liên quan, thẻ bài của cậu ấy tôi cung cấp, lại nói là tôi tuyển người, liên quan quái gì đến các người."

Xung quanh lập tức yên lặng không một tiếng động, không ai sẽ đưa ra dị nghị với lời giải thích của Thiên Linh, chỉ là ước ao đố kị nhìn Tăng Giang.

Có thể sử dụng thẻ bài Thiên Linh chế tác, đó là loại đãi ngộ trình độ Ma thẻ sư cấp cao nào mới có, phải biết thẻ bài của Thiên Linh chính là một tấm khó cầu. Tiểu tử Tăng Giang không biết vận may gì, lại được đại nhân Thiên Linh nhìn trúng.

Cuối cùng, Tăng Giang cùng hai vị Ma thẻ sư cấp sau cùng một Ma thẻ sư cấp năm đỉnh cấp đồng thời trúng tuyển nhiệm vụ lần này.

Trên đường từ Công đoàn Chế thẻ sư trở về, Tăng Giang cả người đều là trạng thái không tại( ngẩn người ).

Qua nhiều năm như vậy, hắn rốt cuộc thành công lần đầu tiếp nhận nhiệm vụ đầu tiên, đây là sự việc đáng để nhảy nhót hân hoan cỡ nào, song mặt khác, người này là người hắn cừu thị, loại mâu thuẫn này ở trong lòng hắn càng không ngừng trở nên gay gắt.

Khi Cố Thần mở cửa nhìn thấy tiểu đồng bọn tâm sự nặng nề đầy mặt, cậu liền rõ tiểu đồng bọn gặp phải phiền não gì.

"Tôi nhận đã một cái nhiệm vụ công đoàn." Tăng Giang mở miệng ra trước.

"Oa! Đại hỉ sự! Tung hoa chúc mừng! Buổi tối tôi muốn đi ra ngoài vui vẻ một chút, tôi còn chưa có đi qua khu vui chơi giải trí." Cố Thần rất rõ ràng có thể tiếp nhận nhiệm vụ đối với tiểu đồng bọn quan trong bao nhiêu, tuy rằng không hiểu tại sao tiểu đồng bọn một mặt xoắn xuýt, nhưng cậu vẫn quyết định đóng vai nhân vật lạc quan dư thừa.

Tăng Giang biết tâm sự của mình không thể nói với tiểu đồng bọn, cho nên hắn cũng không xoắn xuýt về vấn đề này nữa.

"Chẳng qua nhiệm vụ khả năng qua ba ngày nữa là xuất phát, thời điểm đó buổi bán đấu giá ngày kia tôi không thể đi, thu tiền cùng liên hệ người, tôi đã chọn tài khoản giả lập của cậu, lúc đó cậu có thể phải tự mình đi một chút, va chạm xã hội nhiều cũng tốt, nhớ không nên trêu chọc gây họa."

Cố Thần bất đắc dĩ thở dài, thật không rõ Tăng Giang tại sao cứ dùng khẩu khí của bà mẹ già, tuy rằng làm cô nhi Cố Thần cảm thấy có một người lải nhải như vậy thật ấm lòng, nhưng có lúc nghe nhiều rồi tâm thật mệt nha.

"Đúng rồi, tôi ngày hôm nay làm hai tấm thẻ bài Dơi Hoang Dã đi nghiệm thẻ một chút, có vẻ như cơ bản không khác mấy với thẻ bài bình thường, tôi còn đặc biệt đi cửa hàng thẻ bài lừa đảo kia mua một tấm đến so sánh." Cố Thần nói.

(Ada: em chỉ cú nó bán đắt chứ gì...)

Tăng Giang nhận lấy thẻ bài. Cố Thần làm hai tấm thẻ bài này xác nhận so với thẻ bài lúc trước bình thường hơn nhiều, ngay cả thuộc tính phi thường phổ thông cũng rất giống thẻ bài bình thường. Tuy rằng đến nay cũng không hiểu tiểu đồng bọn lại có thể làm ra thẻ bài thần kỳ như vậy, nhưng trước khi thực lực tăng cao, có thể giấu dốt cũng là rất tốt.

"Không có việc gì, phỏng chừng là Tinh thần lực của cậu tương đối đặc thù, sẽ có phát sinh tình huống không ổn định. Nếu như có thể làm ra thẻ bài bình thường sau đó có thể phát triển bình thường cũng rất tốt. Sau buổi đấu giá lần này nên có một món tiền vốn, chúng ta mua một máy quét thẻ bài phổ thông, sau đó thẻ bài thuộc tính tương đối bình thường chỉ bán cho cửa hàng, thuộc tính đặc thù trước hết lưu lại rồi xử lý tiếp." Tăng Giang nghiêm cẩn phân tích.

Cố Thần sờ sờ khóe miệng, "Tôi cảm thấy không cần mua máy quét thẻ bài, cảm giác khác biệt trên mặt thẻ rất rõ ràng, trước đây thẻ bài biến dị đều có một chút khiếm khuyết màu vàng to nhỏ không đều."

Tăng Giang bị phán đoán đơn giản thô bạo như vậy phát khiếp: "Này, mặc dù như vậy không sai, nhưng vẫn là mua một cái nhìn một chút, cũng có thể quan sát một chút tình huống chế thẻ của cậu tiến triển đến như nào."

Cố Thần hơi cảm động: "Lực chế thẻ của tôi thấp như vậy, tuy rằng không biết tại sao có thể làm ra thẻ bài biến dị, thế nhưng nhất định là không làm được thẻ bài cao cấp, còn không bằng đem tiền ấy mua cho cậu mấy tấm thẻ bài cấp cao chút tăng cao thực lực."

Tăng Giang lắc đầu: "Tôi muốn thẻ bài tự tôi có thể kiếm, huống hồ tình huống của cậu đặc thù, tôi phỏng chừng Tinh thần lực của cậu máy móc cũng không thể đo được, cho nên cậu nên luyện tập nhiều, tranh thủ đem thực lực của mình tăng lên."

Cố Thần biểu thị thật tâm không hiểu tại sao tất cả mọi người nơi này đều đem thực lực làm mục tiêu cuộc sống.

Là người lấy "trông lên thì chẳng bằng ai, nhìn xuống thì chẳng thấy ai bằng mình" làm lời răn dạy nhân sinh, Cố Thần đánh bàn tính nhỏ thấy mình dù chỉ có thể làm thẻ bài hai sao, mỗi ngày làm ra vài tấm khấu trừ thành phẩm, tiền còn lại hoàn toàn có thể thỏa mãn cơm ăn giải trí, thậm chí tồn lại một khoảng thời gian có thể thoải mái mua nhà, so với trước kia không nhìn thấy cuối bờ, thực sự là người thắng cuộc nhân sinh thỏa mãn. Mà Tăng Giang là tiểu đồng bọn quan trọng nhất sau khi mình xuyên qua, Cố Thần có thể chân thực cảm nhận được đối phương săn sóc với mình, cho nên trong lòng Cố Thần hi vọng có thể trở nên mạnh mẽ, có thể thực hiện lý tưởng của cuộc đời cậu.

=

=