“Ngài Alex, vết thương của Ngài đã đỡ hơn chưa? Có cần tôi dùng thuật chữa trị cấp cao nhất để vết thương mau lành hơn không? A, Ngài có khát nước không? Tôi có mang quả Thánh ở vườn Địa Đàng tới để Ngài bồi bổ đây. Để tôi gọt vỏ cho…” – Một giọng nữ trong trẻo, dịu dàng như tiếng nhạc không ngừng vang lên như súng bắn liên thanh.

“Haniel!” – Alex gần như không chịu nổi nữa lên tiếng cắt ngang.

“Vâng! Ngài Alex có gì chỉ bảo?” – Đại Thiên Thần Haniel, đệ nhất mỹ nhân của Thiên Giới hiện đang trong tư thế cầm một miếng trái cây muốn đút Alex ăn.

“Cô đang làm gì vậy?” – Alex nhíu mày, không phải hôm qua cô ta đã tới thăm cùng các Đại Thiên Thần khác rồi sao? Sao hôm nay lại tới nữa?

“A, Thật xin lỗi, tôi thật là mạo muội, sao lại có thể dùng tay cầm thức ăn cho Ngài Alex được chứ.” – Đại Thiên Thần Haniel vội biến ra một dĩa thức ăn bằng bạc sang trọng đi kèm với một cái nĩa cũng bằng bạc được điêu khắc hết sức tinh tế.

“Những thứ tốt nhất cho Ngài Alex. Nào!” – Haniel dùng nĩa ghim miếng trái cây rồi tiếp tục đưa tới muốn đút cho Alex ăn thì bỗng có tiếng ‘Crắck’ rất lớn vang lên. Haniel bị giật mình nên tạm đình chỉ hành động đút ăn của mình, ngạc nhiên nhìn xung quanh, còn Alex thì thở dài vì biết tiếng động vừa rồi là do ai gây ra.

“Ôi, tiếng động lớn vừa rồi là gì vậy nhỉ? Tiếng cây gãy hay là…” – Haniel lại tiếp tục lảm nhảm, vẻ mặt đầy lo lắng chỉ kém không nhào vào người Alex để làm nũng thôi.

“Haniel, cô có thể về được rồi. Vết thương của ta đã tốt hơn rồi, cô không cần phải tới đây thăm nữa đâu! Ta chỉ muốn một mình tịnh dưỡng, cô hiểu rồi chứ?” – Alex vẻ mặt lạnh lùng, thẳng thắn nói rõ suy nghĩ của anh, mặc cho vẻ mặt tái nhợt vì bị từ chối lần thứ n+100 của Haniel.

“Tôi… tôi hiểu. Xin phép Ngài Alex, tôi về trước!” – Đại Thiên Thần Haniel mắt ngân ngấn nước, mang khuôn mặt vốn tuyệt đẹp nay lại càng thêm vẻ mỹ lệ đầy quyến rũ quay lưng bỏ đi. Một cảnh đẹp hoàn hảo như vậy mà một chút cũng không lọt được vào mắt của Alex. Đợi Haniel hoàn toàn đi khỏi Alex liền lập một kết giới không cho bất kì ai bước vào lâu đài của anh nữa. Sau khi kết giới hoàn thành, Alex nhẹ nhàng lên tiếng.

“Em có thể ra khỏi chỗ đó được rồi đấy.” – Alex vừa dứt lời thì Yuri từ phía sau ban công phòng bước ra, vẻ mặt hết sức khó chịu.

Yuri một mạch thẳng tiến tới cạnh giường của Alex, trừng mắt nhìn anh rồi nhìn tới dĩa trái cây đã được gọt vỏ và cắt ra thành miếng nhỏ rất đều và đẹp. Yuri cầm dĩa trái cây lên, ngốn hết tất cả vào miệng, trong dĩa có hơn 6 miếng trái cây mà chỉ sau 10 giây tất cả đều nằm trong bao tử của Yuri hết rồi. Ăn xong Yuri cũng rất tự nhiên lấy khăn tay do Đại Thiên Thần Haniel không biết vô ý hay cố ý để lại bên cạnh mà chùi miệng. Giải quyết xong xuôi, Yuri trèo thẳng lên giường của Alex mà ngồi, nhưng lần này cô không dám ngồi lên đùi của anh nữa chỉ ngồi kế bên ôm lấy cánh tay của anh thôi.

“Em làm sao vậy? Đói bụng à? Có muốn ăn nữa không?” – Alex thật sự tin tưởng rằng Yuri đang rất đói, phải đói lắm mới có thể trong 10 giây mà ăn sạch hết số trái Thánh trên dĩa đó.

“No rồi, nhìn đến no luôn rồi!” – Oa, sao trên đời lại có người đẹp đến như vậy chứ? Mặt đẹp, thân hình đẹp, giọng nói cũng đẹp ngay cả nữ công gia chánh cũng rất tuyệt, cắt trái cây mà miếng nào miếng nấy cũng đẹp y như chủ của nó vậy.

Lúc chưa gặp mặt, chỉ nghe người khác nói thôi mà cô đã thấy lép vế lắm rồi nay được tận mắt thấy người thật… nếu mà đem ra so sánh thì sợ rằng ngay cả cái móng tay của Đại Thiên Thần Haniel đó cô cũng không thắng được. Lúc đầu cô tính trèo ban công vào thăm Alex nhưng vừa leo lên đã thấy cảnh siêu cấp đại mỹ nhân đút trái cây cho siêu cấp đại mỹ nam, cái cảnh đó sao mà nó… đẹp dữ vậy? Nếu siêu cấp đại mỹ nam đó không phải là bạn trai của cô thì chắc cô sẽ giống như Aster vậy, trở thành fan trung thành của 2 người này. Người đẹp luôn kề kề bên cạnh như vậy mà suốt ngàn năm Alex lại hoàn toàn không có một chút rung động nào.

“Alex, gu thẩm mỹ của anh thật sự rất, rất là tệ đó!” – Đây là kết luận cuối cùng của Yuri về lý do vì sao Alex lại có thể thích cô.

… Alex im lặng, nhíu mày nhìn Yuri, hoàn toàn không hiểu vì cái gì mà cô lại nói như vậy.

“Em tới đây chỉ để nói như vậy với ta thôi sao?”

“Không, em tới để thăm bệnh nhưng mà hồi nãy anh lại nói là muốn một mình tịnh dưỡng, nên bây giờ em đành phải đổi lại lý do là tới đây để ăn chực trái cây.” – Yuri vừa nói vừa qua lấy mấy quả Thánh mà Đại Thiên Thần Haniel đem tới để trên bàn khi nãy, gọt vỏ, cắt ăn tiếp. Alex đứng hình vài giây vì hoàn toàn không chạy theo kịp suy nghĩ của Yuri được, tới khi Yuri cắt xong trái cây và đưa tới miệng của anh thì Alex mới hoàn hồn.

“Nói trước từ rầy về sau, người có thể đút anh ăn như thế này chỉ có thể là em thôi. Nếu để em thấy anh chịu anh thức ăn do người khác đút thì lúc đó đừng trách em sao vô tình nhá! Có ăn không? Mở miệng ra nhanh!” – Yuri đỏ hết cả mặt, lần đầu làm mấy chuyện này thật là… ngại quá đi thôi! /// >’’< ///

Alex ngoan ngoãn há miệng ăn miếng trái cây Yuri đút, cứ như vậy Alex ăn một miếng, Yuri ăn một miếng, cứ luân phiên như vậy. Alex sau khi ăn gần 2 trái đã ngưng không ăn nữa mà kéo Yuri ngồi lên đùi anh, để cô dựa lưng lên ngực anh, còn tay anh thì vòng lấy ôm eo cô. Yuri vốn nhỏ con, chiều cao cỡ mét sáu là cùng còn Alex thì gần 2 mét nên ôm kiểu này rất thuận tiện cho anh, chỉ cần cúi đầu xuống là hôn được lên tóc, lên tai, lên cổ của Yuri ngay. Vì vậy Alex rất tận dụng lợi thế này cứ vài giây lại hôn nhẹ, vài phút lại cọ cọ một chút, hết sức thân mật và tự nhiên hoàn toàn không giống cặp đôi mới vừa chính thức quen nhau ngày hôm qua.

Alex tự nhiên, thoải mái bao nhiêu thì Yuri bối rối, xấu hổ bấy nhiêu, tuy ngượng chín mặt nhưng Yuri lại rất thích Alex thân mật với cô như vậy. Vì vậy cô để mặc anh muốn làm gì thì làm còn bản thân mình thì ráng phân tán sự chú ý vô dĩa trái cây. Rất nhanh giỏ trái Thánh vốn có 3,4 trái bên trong giờ thì trống trơn không còn trái nào nữa, còn Yuri thì ăn no đến muốn nứt bụng luôn. Cô ôm cái bụng căng tròn của mình, ợ một tiếng rõ to, có hơi tiếc nuối nói.

“Trái Thánh gì gì này ngon thật đấy, mấy Đại Thiên Thần các anh thật sướng toàn được ăn mấy món ngon như vầy trở lên không. Còn dân đen như em thật khổ, chỉ có thể hít không khí để sống thôi.” – Ngụ ý chính là cô còn muốn ăn nữa. Alex chỉ cần không liên quan đến chuyện tình cảm trai gái thì chuyện gì cũng rất nhạy, anh nhanh chóng nhìn thấu ý đồ của Yuri. Khẽ mỉm cười, Alex đưa tay bóp mũi của Yuri rồi nói.

“Được rồi, đợi đến mùa trái Thánh tiếp theo, ta sẽ cho em ăn thoải thích, ăn đến khi em không thể ăn thêm được nữa luôn.”

“Oh, vậy bao lâu nữa thì mới tới mùa trái Thánh tiếp theo?” – Yuri hai mắt sáng rực nghiêng đầu ngước nhìn Alex.

“Nhanh thôi, khoảng 70 năm nữa.” – Alex vẻ mặt bình tĩnh trả lời Yuri, còn Yuri sau khi nghe xong câu trả lời thì muốn xỉu. 70 năm? Cũng gần bằng đào tiên của Tôn Ngộ Không rồi. Vậy mà lại là ‘nhanh’ rồi đó chứ, bộ còn trái gì lâu tới mùa hơn nữa sao?

“Ờ, nhanh ghê, vậy khi nào tới mùa anh nhớ nhắc em nha, em sợ 70 năm sau em sẽ không nhớ là mình đã từng thích cái trái này đâu.”

“Được thôi!” – Alex từ tốn đáp lại.

…..Im lặng và im lặng….

“À, Alex nè, em có chút chuyện cần hỏi…” – Sau khi ăn uống no nê Yuri bây giờ mới nhớ tới mục đích thật sự của cô để tới đây ngày hôm nay là gì.

“Thế nào? Chịu nói ra lý do thật mà em tới gặp ta ngày hôm nay rồi à?”

“A hahaha, Alex anh nói gì kì vậy? Em thật sự là tới thăm anh mà… sẵn tiện hỏi chút chuyện thôi mà. Em nói thật đấy! Là sẵn tiện thôi, sẵn tiện thôi!” – Yuri giả ngu, chối hoàn toàn nhưng làm sao qua được mắt của Alex. Alex thấy chuyện cũng không có gì to tát nên nhắm mắt cho qua.

“Được rồi, là sẵn tiện. Không cần phải nhấn mạnh nhiều lần như vậy. Thế cái chuyện mà em ‘sẵn tiện’ muốn hỏi ta là gì?”

“Ưm, em thấy anh và Đại Thiên Thần Haniel có vẻ cũng khá là… thân thiết nhỉ?” – Yuri phải cố gắng lắm mới rặng ra được cái từ thân thiết ấy. Nếu không phải vì kế hoạch giúp đỡ An An còn lâu cô mới mở miệng nhắc đến tình địch như vậy. ( =’’= )

“Cũng không hẳn là thân thiết, nhưng cũng quen nhau gần ngàn năm nay rồi.” – Alex bình thản trả lời, cảm thấy có chút lạ, sao tự nhiên lại nhắc tới Haniel nữa.

“Vậy anh có biết cô ấy thích cái gì nhất không?” – Yuri xoay người lại, mặt đối mặt với Alex mà hỏi.

“Haniel thích cái gì làm sao ta biết được. Tại sao em lại hỏi ta chuyện này? Em muốn làm gì?” – Alex nhíu mày, mặt nghiêm lại, tuyệt không hài lòng việc Yuri tự ý thoát khỏi vòng tay của anh, anh vẫn chưa có ôm cô đủ đâu.

“À thì… nếu sau này có việc muốn nhờ vả thì… tặng đúng đồ cô ấy thích sẽ giúp nâng cao tỷ lệ thành công lên nhiều hơn.”

“Em muốn tới cổng Tam Giới? Tại sao lại muốn tới đó?” – Alex bất ngờ đưa tay giữ lấy vai của Yuri.

“Hả? Sao… sao anh biết em muốn tới chỗ cổng Tam Giới?” – Yuri bị Alex làm cho giật mình, đồng thơi cũng hết sức kinh ngạc tại sao Alex lại biết chuyện cô muốn tới cổng Tam Giới.

“Em quả thật muốn đến cổng Tam Giới? Không phải em nói sẽ cố gắng phấn đấu vào Thiên Đàng để có thể ở bên ta mãi mãi sao? Sao bây giờ em lại muốn đi đầu thai? Không, ta tuyệt đối không để em bỏ ta lại một mình đâu.” – Alex giận dữ ôm chặt lấy Yuri, anh vùi đầu vào cổ của cô mà gấp gáp nói.

Phải mất mấy giây não của Yuri mới bắt đầu hoạt động trở lại, từ từ phân tích từng lời mà Alex vừa mới nói xong. Haniel là vốn là Đại Thiên Thần chịu trách nhiệm trông coi cổng Tam Giới vì vậy khi cô hỏi thăm Haniel, Alex liền biết ngay là cô thật sự muốn hỏi cái gì. Mà cổng Tam Giới là nơi các linh hồn đi đầu thai hoặc xuống Địa Ngục chịu trừng phạt, Địa Ngục thì phải có lệnh mới được xuống, nghe đâu quản rất nghiêm nhưng còn đi đầu thai thì dễ dàng hơn nên Alex mới nghĩ cô muốn đi đầu thai. Sau khi phân tích xong, Yuri bỗng cảm thấy rất vui, cô vội vàng đẩy Alex ra một chút rồi áp hai tay lên mặt anh vuốt ve, cười nói.

“Anh ngốc cái gì vậy? Đã nói là hôn em rồi thì anh phải chịu trách nhiệm vĩnh viễn mà, anh còn ở đây thì việc gì em phải đi đầu thai chứ.” – Nói xong Yuri chủ động hôn nhẹ lên môi Alex một cái, xong rồi thì lui người lại thấy Alex vẫn còn bất động cô thật sự rất muốn cười phá lên. Coi bộ ngày hôm nay cô phải nói rõ hết mọi chuyện cho Alex rồi.