THiên Hoàng đã giúp cô báo lại lại cho tộc trưởng rằng cô sẽ giúp bộ lạc trữ lương thực vượt qua mùa đông, khi tộc trưởng biết được liền đích thân đến cảm ơn cô và ra thông báo với mọi người, chính vì vậy đã có rất nhiều người tình nguyện làm theo những gì mà cô nói.

Nhưng trước tiên làm những việc này cô cần phải biết cách gì đó để mọi người ở đây đều trung thành với bộ lạc, nếu không khí cô chỉ họ cách dự trữ thức ăn, bọn họ sẽ nói cho bộ lạc khác.

Không phải cô keo kiệt, không muốn giúp tất cả thú nhân ở thế giới này, mà ở đây không phải thứ gì cũng có thể nói cho kẻ khác biết, một khi họ biết không tưởng tượng được họ sẽ làm gì.

“ Tang Văn, huynh lấy giúp ta một ít máu động vật, một bản da thú sạch và một chiếc lông vũ được không?"

“ Nàng muốn làm gì vậy?"

“ Viết khế ước, như vậy mọi người mới có thể tuân thủ theo!"

Cô đã từng nghe nói, chỉ cần có khế ước để cho mọi người đóng dấu vào chỉ cần làm trái thì thú ấn trong kế ước sẽ khiến bọn họ chết một cách thịt nát xương tan.

Trương Tiểu Hạ biết làm như vậy rất ác nhưng cô không muốn những bộ lạc khác biết, ngoài dạy mọi người dự trữ lương thực ra cô còn phải dạy họ xây dựng lại mọi thứ.

“ Nàng biết đến những ký tự sao?" Tang Văn đã từng nghe nói đến những ký tự và khế ước, nhưng không ngờ rằng người đó lại là giống cái của mình.

“ Ta biết một ít, huynh cứ đi lấy cho ta đi!"

Trong khi chờ Tang Văn chuẩn bị mọi thứ, thì cô đi ra xem chỗ giống cái và giống đực làm việc đan dụng cụ trẻ như thế nào.

Cái này là cô vừa mới dạy nhưng không ngờ bọn họ học rất nhanh, cũng không ngờ đến các giống cái ngày thường ăn không ngồi rồi hôm nay cũng giúp một tay.

“ Tiểu Hạ, cũng nhờ có cô mà bộ lạc mới biết thêm nhiều điều như vậy!" Tộc trưởng đứng bên cạnh cô nói.

“ Bà đừng nói vậy, đây là việc cháu nên làm!"

Những thứ này là do cô khi trước có xem một vài video ở trên mạng về đan rổ, mọi thứ bằng tre cũng may là vẫn còn nhớ.

“ Tiểu Hạ, cô đúng là tiên nữ, nếu không có cô những kẻ tàn tật như chúng tôi không biết phải làm sao?"

Bọn họ đều là giống đực tàn tật do đi săn, nhiều người không chịu được cảnh chế giễu của mọi người đã chọn cách tự vẫn, bọn họ có sống cũng không có thức ăn bởi không có vốn thức ăn dư thừa cho những kẻ ngồi không.

Cũng nhờ có cô mà bọn họ ngồi một chỗ cũng có thể giúp việc đan rổ được.

“ Thiên Hoàng, huynh về rồi!"

Trương Tiểu Châu vừa thấy thiên Hoàng liền chạy đến.

Nhưng Thiên Hoàng vừa thấy cô đã đưa mũi mình ra ngửi người cô.

Khịt…khịt…

“ Huynh đang làm gì vậy?" Trương Tiểu Hạ liền lùi ra phản xạ.

“ Nàng đến kỳ động d*c sao? Tốt quá rồi, giống cái của ta cuối cùng cũng tới động d*c rồi!" Thiên Hoàng nhảy lên mà vui mừng, còn cô không hiểu chuyện gì xảy ra đang lúc ngơ mới để ý đến thứ nóng hổi đang chảy ở phía dưới.

Chết rồi, mình quên mất là bà dì ghé thăm!

Trương Tiểu Hạ kéo chiếc váy da thú xuống để che đi, đang muốn lẫn đi thì đã bị Thiên Hoàng bế lên

“ Nàng đang động d*c để ta bế nàng!

Nhìn hai người rời đi, mọi người mới bàn tán chúc mừng cho Thiên Hoàng.

“ Cuối cùng giống cái của Thiên Hoàng đã động d*c!"

“ Huynh ấy có phúc thật, mới chỉ một tháng đã có thể giao phối với giống cái để có con rồi!"

Thiên Hoàng bế cô về hàng đặt cô lên giường lá, sự ân cần một cách thái quá này khiến cho Trương Tiểu Hạ có chút ngượng.

Bọn họ cứ nói động d*c, nó là cái gì vậy chứ?

“ Tiểu Hạ, có phải đến lúc nàng giao phối với ta để kết bạn lữ rồi đúng không?"

Đã lâu rồi Thiên Hoàng không nhắc đến từ này sao hôm nay lại nhắc vậy chứ?

Trong lúc cô chưa hiểu chuyện gì thì Tang Văn cũng lao vào, để thứ trên tay xuống rồi đến chỗ cô nằm mà ngửi mùi trên cơ thể cô.

“ Tiểu Hạ, nàng đang động d*c sao?"

Mấy cái tên này sao cứ nhắc cái từ đó vậy? Nó có nghĩa là gì vậy chứ?

“ Ngươi tránh ra, nàng ấy phải mang thai con ta trước, phải kết bạn lữ với ta trước!" Thiên Hoàng không vui liền đẩy mạnh Tang Văn ra rồi đứng chặn lại

“ Nàng ấy chọn ai để giao phối không phải đến lượt ngươi lên tiếng!"

Nhìn hai người gầm gừ trong khi dòng máu nóng trong người đang trào ra, Trương Tiểu Hạ liền bực mình.

“ Hai huynh có thôi đi không, động d*c là cái gì?"

“ Nàng không biết sao? Đó là khi nàng có máu lúc đó giao phối sẽ rất dễ có con, và giống cái phải ở bên cạnh giống đực mình chọn trong những ngày đó để giao phối, nó gọi là kỳ động d*c?"

Nghe Thiên giải thích cô liền ngớ người ra, kỳ động d*c ở đây là đến tháng sao?

“ Vậy giống cái đến kỳ động d*c khi bao nhiêu tuổi, và sẽ có trong vòng bao lâu?"

“ Giống cái khoảng 20 tuổi sẽ đến kỳ động d*c, và một năm có một lần!"

Một năm có một lần, thật thích!

Nghe Tang Văn nói cô không ngừng bày ra vẻ mặt thích thú, bởi loài người tháng nào cũng mất một lượng máu nên lúc nào cũng mệt mỏi.

“ Hai huynh nghe ta nói đây, ta tháng nào cũng đến nên tháng nào cũng sẽ có thể mang thai, còn việc giao phối kết bạn lữ việc đó để sau đi!" Cô thở dài rồi giải thích.