Cô ta chậm rãi đi đến cạnh bàn trang điểm của Quý Minh Noãn, Quý Minh Noãn thấy cô ta đi tới, đặt bó hoa xuống bàn trang điểm.
Cô đúng mực chào hỏi: “Chị Tư Nhã.” An Tư Nhã nghe Quý Minh Noãn kêu chị, trong lòng có lửa giận, cố ý va chạm làm bó hoa của Quý Minh Noãn rớt xuống đất, sau đó nhìn Quý Minh Noãn xuyên qua gương. Cô ta vờ vịt hô một tiếng, “A, ngại quá, xem tôi vội kìa.” Tiểu Khả nhìn An Tư Nhã ỏng ẹo, lập tức nổi điên, nào là vội vàng, quả thực là mắt mù biết không? Quý Minh Noãn dùng tay chặn Tiểu Khả, ra hiệu cô ấy đừng xúc động. Quý Minh Noãn nhặt hoa lên, sửa sang lại, đặt trên bàn. An Tư Nhã nhìn từ trên cao xuốn,g nói: “Bó hoa này rất đẹp.” Quý Minh Noãn cảm thấy giọng điệu của An Tư Nhã không thân thiện, sau đó đứng lên. “Cảm ơn.” An Tư Nhã cười khẩy, “Nhưng hoa đắt đỏ như vậy, không phải ai tùy tiện cũng có thể xứng với nó, cô nói xem có phải không?” Quý Minh Noãn nhìn hoa hồng rực rỡ, lạnh lùng nói: “Thích hợp hay không, người tặng tôi nói mới tính, nếu người đó thấy xứng thì xứng thôi.” An Tư Nhã cắn môi, “Cô……” Quý Minh Noãn đang khoe khoang cái gì? Chẳng phải Mục Hàn chỉ tặng hoa cho cô thôi hả, cô cho rằng mình được anh ta nuông chiều? Cô cứ chờ xem ai mới là người thắng, cô chẳng qua chỉ là con mồi Mục Hàn nhất thời hứng khởi thôi. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn. Trợ lý An Tư Nhã chạy từ ngoài vào, “Chị Tư Nhã, Tổng giám đốc Mục tới rồi.” Quý Minh Noãn nghe vậy, híp mắt nhìn An Tư Nhã, có thể đừng ấu trĩ như vậy không? Cô còn tưởng An Tư Nhã đến đây để so kỹ thuật diễn xuất với cô. Cảnh quay hôm nay là cảnh nữ chính Bích Vân bị người tiên giới phát hiện cô ấy và một người phàm yêu nhau, bị người tiên giới trừng phạt. An Tư Nhã là khách mời, sẽ là nhân vật thượng thần xử phạt Quý Minh Noãn. Nhân viên trong phim trường nhìn nhau, bắt đầu thì thầm, hiếu kỳ sao An Tư Nhã đột nhiên muốn tới làm khách mời hữu nghị, có người ngây thơ cho rằng An Tư Nhã và Quý Minh Noãn là bạn tốt, An Tư Nhã muốn lăng xê Quý Minh Noãn. “Nghe nói lúc trước An Tư Nhã đề cử Quý Minh Noãn cho vai chính.” “Chẳng phải lần trước lên hot search sao? Nói Quý Minh Noãn giành vai của An Tư Nhã, An Tư Nhã cũng không đáp lại, ai biết chuyện trong giới giải trí chứ.” “Ăn ngay nói thật thì Quý Minh Noãn diễn tốt hơn An Tư Nhã, nếu không có Mục Hàn chống lưng, ai muốn tìm cô ta chứ.” “Tôi thấy ai nấy đều có người chống lưng. Hiện tại An Tư Nhã đột nhiên muốn làm khách mời, chính là muốn so bì, cô không phát hiện chiếc xe bảo mẫu của Quý Minh Noãn đắt hơn chiếc xe của Lương An Nghi sao? Ít nhất con số này này.” Người nọ giơ 3 ngón tay. Mọi người thảo luận với nhau, đắt như vậy à, Quý Minh Noãn vào nghề nửa năm đã mua một chiếc xe đắt đỏ như vậy, đúng là chuyện lạ. Lúc này An Tư Nhã thay quần áo đi ra ngoài, đứng bên cạnh Mục Hàn. Thanh âm hờn dỗi của An Tư Nhã đánh vỡ bầu không khí trầm mặc: “Anh Mục Hàn cứ ngồi một bên xem là được, em xong nhanh thôi.” Quý Minh Noãn ngồi ở một góc, nhìn thấy Mục Hàn cười lạnh lẽo nhìn cô, tiếp theo dời ánh mắt, nói với An Tư Nhã: “Ừm.” Tiểu Khả khó hiểu, “Noãn Noãn, An Tư Nhã giống như có thành kiến với em, hai người không có gì chứ?” Cô ấy nhìn thôi đã thấy kỳ lạ, An Tư Nhã vênh váo tự đắc ở phòng trang điểm, hiện tại lại đắc ý như đang khoe khoang gì đó. Cô ấy nhìn Mục Hàn, chẳng lẽ đang khoe khoang cô ta có người chống lưng? Quý Minh Noãn lắc đầu: “Ai mà biết.” Phim trường rộn ràng, nhân viên chờ xem kịch. Người phụ trách hô “chuẩn bị”, Quý Minh Noãn, An Tư Nhã và mấy diễn viên tiến vào màn ảnh. Cảnh quay không phức tạp, Bích Vân yêu người phàm bị phát hiện, Tiên giới chia cắt uyên ương. Quý Minh Noãn chỉ cần sắm vai nữ chính bị trừng phạt vẫn bất khuất là được. Quý Minh Noãn mặc bộ đồ tay dài màu cam, cầm một thanh kiếm bạc, bình tĩnh đi đến trước Tru Tiên Đài, mặt mày như tranh, cô cực kỳ giống tiên tử thướt tha. Nhân viên đoàn phim đã nhìn thấy dáng vẻ mỗi ngày của cô, nhưng vẫn không tránh khỏi xuýt xoa, giờ phút này Quý Minh Noãn tuyệt vọng lại có vẻ đẹp thê lương, làm cho người khác đau lòng. Quý Minh Noãn và An Tư Nhã đứng đối diện nhau, quần áo nhạt màu của cô dính máu, kiên định nhìn đối phương. Ngắn ngủn vài giây, Quý Minh Noãn vô cùng nhuần nhuyễn tỏ vẻ đau lòng và nghiêm túc. Quách Chấn Xuyên và Đường Tử Gia đều nghiêm túc nhìn màn hình, Quách Chấn Xuyên thấp giọng nói: “Máy 3 ngắm ngay mặt Bích Vân.” Quý Minh Noãn lạnh lùng nhìn An Tư Nhã, nở nụ cười mỉa mai, nhẹ giọng nói: “Ta không sai……” Quách Chấn Xuyên hài lòng gật đầu, nói tiếp: “Tư Nhã chuẩn bị.” An Tư Nhã lần đầu tiên diễn chung với Quý Minh Noãn, bất ngờ vì đối phương, đột nhiên…… Quên thoại. Quách Chấn Xuyên hô to: “Tư Nhã! Sao vậy?” An Tư Nhã khó hiểu nhìn gương mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ…… Sao có thể? Quý Minh Noãn hình như diễn tốt hơn kiếp trước, không thể nào! Đây…… Đây là Quý Minh Noãn? “Cắt, cắt, cắt, Tư Nhã. Sao lại thế?” Mục Hàn bắt chéo tay đặt trên đầu gối, híp mắt nhìn Quý Minh Noãn cách đó không xa, nhàn nhạt cười. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn. Nhân viên tỏ vẻ ‘tôi biết ngay mà’, lần đầu tiên Quý Minh Noãn đóng phim, bọn họ cũng sợ ngây người, dường như…… Cũng rất bình thường. Nhưng cô có thể để đè bẹp kỹ năng diễn xuất của tiểu hoa An Tư Nhã, đúng là bất ngờ. Phim trường an tĩnh, An Tư Nhã mới phát hiện mọi người đang nhìn cô ta. Cô ta nhìn Quý Minh Noãn thê thảm’, nhàn nhạt nói: “Đạo diễn, tôi cảm thấy…… Thượng thần và Bích Vân có quan hệ tốt như vậy, biết nàng ta yêu người phàm, chắc chắn rất tức giận, tôi thấy thượng thần nên cho Bích Vân một cái tát mới có thể thể hiện rõ thất vọng của nàng ta dành cho Bích Vân, trừng phạt như vậy không đủ, ông cảm thấy thế nào?” Mọi người hít một hơi, An Tư Nhã cố ý? Mọi người ngẫm lại Mục Hàn cũng ở đây, đột nhiên im lặng, vai chính đột nhiên sửa cảnh phim là chuyện thường xảy ra, huống chi là An Tư Nhã. Quách Chấn Xuyên bất đắc dĩ, tự hỏi trong chốc lát, nói: “Tôi và biên kịch thương lượng đã.” Quý Minh Noãn đứng lên, nhìn An Tư Nhã, thấy đối phương cười. À, thì ra cô ta làm nhiều như vậy là muốn mượn cơ đánh cô. Để xem tay ai cứng hơn. Đạo diễn và biên kịch thương lượng trong chốc lát, quyết định sửa kịch bản dựa theo suy nghĩ của An Tư Nhã. Trợ lý đạo diễn đưa lời thoại mới cho Quý Minh Noãn, “Lát diễn theo chỗ này nhé.” Quý Minh Noãn cùng An Tư Nhã ấp ủ vài phút, lần nữa tiến vào màn ảnh. Quý Minh Noãn nhìn An Tư Nhã cười gian xảo, cũng không hoảng hốt, đứng vào vị trí theo kịch bản mới. “Action!” Quý Minh Noãn đi vào Tru Tiên Đài, đối mặt với An Tư Nhã. An Tư Nhã nói: “Bích Vân, ngươi còn mặt mũi trở về Cửu Trọng Thiên? Ta đã quá thất vọng về ngươi.” Cô ta nói xong, giơ một bàn tay, chuẩn bị đánh vào khuôn mặt trắng nõn của Quý Minh Noãn. Trong lúc nghìn cân treo sợi tóc, Quý Minh Noãn vươn một tay bắt lấy bàn tay của đối phương, không do dự “bốp” một tiếng, đánh vào mặt An Tư Nhã. An Tư Nhã đứng không vững, té xuống đất, mở to mắt, khó tin nhìn cô: “Ngươi…… Ngươi dám đánh ta?” Quý Minh Noãn phất ống tay áo, nói với An Tư Nhã: “Vì sao ngươi phản bội ta? Vì sao ngươi mật báo với Thiên Đế ? Ta luôn xem ngươi là bạn tốt……” Quách Chấn Xuyên nhìn thấy bạt tai của Quý Minh Noãn thì sửng sốt, quên kêu cắt. Lúc này Quý Minh Noãn nói xong lời thoại, cảm thấy Bích Vân phản ứng như vậy là hợp tình hợp lý. Quách Chấn Xuyên mới hô: “Cắt, sao lại thế?” Quý Minh Noãn vội vàng tiến lên đỡ An Tư Nhã, ngại ngùng xin lỗi: “Chị Tư Nhã, xin lỗi, tôi không cố ý, cảm thấy Bích Vân này phát hiện bạn tốt nhất phản bội, mới không cầm lòng……” “Xin lỗi, chị không sao chứ? Tôi không cố ý, chị đừng trách tôi.” Quý Minh Noãn nhìn vết đỏ trên mặt An Tư Nhã, xin lỗi thành khẩn, nhưng ánh mắt lại toát ra vẻ mỉa mai. An Tư Nhã khó tin nhìn ả đàn bà diễn xuất thần sầu này! Quý Minh Noãn bất an nói: “Chị Tư Nhã?” Quách Chấn Xuyên vẫy tay, “Tư Nhã là một diễn viên chuyên nghiệp, sao tức giận chứ? Tư Nhã không sao chứ? Trợ lý, mau đến xem thử đi.” An Tư Nhã cắn môi, thở phì phò, biết lúc này nổi điên cũng sẽ có Mục Hàn bảo vệ cô ta, nhưng…… Cô ta không muốn để lại cái danh không chuyên nghiệp trước mặt bao người. Mục Hàn đột nhiên đứng lên, không nhanh không chậm đi qua, “Tư Nhã, không sao chứ?” An Tư Nhã ngẩng đầu nhìn Mục Hàn, giờ phút này Mục Hàn rất gần Quý Minh Noãn, ở phía sau cô. Cô ta đứng lên, đẩy Quý Minh Noãn, sau đó nói: “Em không sao.” Mục Hàn nhìn cô ta, “Không sao thì quay tiếp đi.” Đột nhiên, anh ta nhìn Quý Minh Noãn, nhàn nhạt nói: “Diễn không tồi.” Mọi người kinh ngạc, chuyện…… Chuyện gì đang xảy ra thế? An Tư Nhã bị đánh, anh ta còn khen cô đánh không tệ? Cảnh này còn đặc sắc hơn cảnh vừa nãy. Quý Minh Noãn nhẹ nhàng nhíu mày, nhìn Mục Hàn, lại cúi đầu. “Cảm ơn.” An Tư Nhã nhìn tương tác giữa bọn họ, đột nhiên nổi điên, “Tôi không quay nữa!” Mọi người nhẹ nhàng hít thở, như đang đi tàu lượng, lên xuống phập phồng. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn. Cô ta nói xong thì hối hận, nuốt nước bọt, nhắm mắt lại mở mắt, “Hôm nay tôi không thoải mái, ngày mai quay tiếp.” Mục Hàn cũng không giận, ra hiệu trợ lý đi lên vịn trang sức bị lệch trên đầu An Tư Nhã, sau đó nói với Quách Chấn Xuyên: “Xin lỗi, hôm nay trạng thái của Tư Nhã không thích hợp đóng phim.” Quách Chấn Xuyên gật đầu, “Ừm, ngày mai tiếp tục.” An Tư Nhã trở lại xe Bentley của Mục Hàn, ánh mắt dại ra, đến khi xe khởi động, An Tư Nhã chưa từ bỏ ý định hỏi: “Mục Hàn, trước kia anh từng nói chỉ cần em đồng ý, vĩnh viễn giữ vị trí bà Mục cho em, còn giữ lời không?” Mục Hàn nhàn nhạt cười, nhớ không lâu trước đó An Tư Nhã gửi tin nhắn cho anh ta, hỏi: Mục Hàn, anh có yêu em không? Anh ta nâng cằm An Tư Nhã, đôi mắt sâu thẳm vọng nhìn vào đôi mắt phản loạn của đối phương, anh ta cười nói: “Đương nhiên.” An Tư Nhã lạnh lùng nói: “Chúng tôi kết hôn đi.” Mục Hàn lấy ngón cái cọ vào gò má trắng nõn của cô ta, nhẹ nhàng cười: “Được.” Không biết vì sao Mục Hàn nói xong lời này, An Tư Nhã cảm thấy cơn lạnh lẽo tràn từ lưng xuống lòng bàn chân, đôi mắt lạnh băng của đối phương như tẩm băng sương, nó nhìn cô ta như đang nhìn một con rối. Mục Hàn thả An Tư Nhã ra, nhàn nhạt nói: “Thứ em muốn anh đều cho em, gồm…… Xưng hô bà Mục.” An Tư Nhã thở phào, cảm giác Mục Hàn trở về với cô ta. Mục Hàn lạnh lùng nói: “Tư Nhã, ngoan, anh không có nhiều kiên nhẫn như vậy đâu.” An Tư Nhã cảm thấy mình té xuống động băng, lạnh thấu xương. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.