Buổi tối hơn 9 giờ, Cố Tinh Thần mới thấy được tin nhắn của Lục Tấn Tắc, tin nhắn thể hiển đã được gửi qua vào hai tiếng trước.

Giao diện đối thoại của hai người còn biểu hiện tin nhắn lấy cớ lấy lại áo của cậu.

Thật đúng là không ngờ anh sẽ chủ động gửi tin nhắn cho cậu đấy.

Cố Tinh Thần ngồi ở sô pha đơn nhìn thoáng qua cha mẹ cậu đang kề vai cùng nhau xem kịch gia đình, cậu nhấp miệng cười trả lời tin nhắn.

[Tinh Thần: Tôi về nhà ba mẹ rồi, có thể phải ở lại vài ngày, trở về lại hẹn nhé.]

Gần như tin nhắn mới vừa gửi qua thì Cố Tinh Thần đã thấy trên giao diện vẫn đang "đang nhập tin..." mãi, đợi nửa ngày mà vẫn chưa thấy tin nhắn trả lời lại.

Thầy Lục đang giãy giụa ha.

[Lục Tấn Tắc: Ừm.]

Cố Tinh Thần trừng mắt nhìn tin phản hồi chỉ có một chữ duy nhất, cậu sửng sốt một lúc, sau đó nhịn không được cười khẽ rồi thuận tay gửi một cái meme qua.

[Sờ đầu chó.jpg]

Cha Cố mẹ Cố quay đầu qua nhìn chằm chằm cậu, hai đôi mắt giống như đèn pha sáng rực.

"Bảo bảo, con đang xem gì mà vui vẻ thế?"

Mẹ Cố vui mừng nói: "Bảo bảo đang yêu đương à? Nam hay nữ?"

Lời này nghe quá có chút không đúng lắm, cha Cố quay đầu: "Cái gì nam hay nữ chứ, con dâu còn có thể là nam sao?"

Thang Mỹ Quân lộ qua biểu tình Ông chả hiểu cái quái gì cả: "Chỉ cần bảo bảo thích thì nam hay nữ mẹ đều đồng ý hết."

Cố Tinh Thần nhướng mày, cậu không ngờ mẹ Cố lại hiện đại như vậy, có điều nhìn cha Cố trừng mắt như muốn lọt cả tròng mắt ra ngoài, cậu cảm thấy bây giờ cứ bảo trì trầm mặc là tốt nhất, về sau vấn đề này giao cho mẹ Cố giải quyết là được.

Cố Tinh Thần quyết định tạm xa rời khu vực chiến đấu, cậu lấy cớ mệt mỏi rồi về phòng nghỉ ngơi.

Lục Tấn Tắc thân chìm trong bóng đêm, trước mắt anh chỉ có ánh sáng của màn hình điện thoại, trên giao diện là cái meme một người nhỏ đang vuốt đầu chó.

Anh nhìn chằm chằm meme này rồi thở dài một hơi thật sâu, cảm thấy mình khá giống với chú chó con đáng thương trong cái meme đó.

Ba ngày sau, Cố Tinh Thần nhận được điện thoại của Viên Cần.

Viên Cần nhờ vào quan hệ tìm được nhà sản xuất phim «Kỳ Ngộ», đối phương tỏ vẻ đoàn phim «Kỳ Ngộ» không hề có áp lực về mặt tài chính, tổng đầu tư gần ba trăm triệu, nếu có thể ra được một trăm triệu thì hẵng nói.

Bước đầu xác định đội hình diễn viên của đoàn phim «Kỳ Ngộ» thật ra cũng không có đặc biệt cường đại gì, nhưng đạo diễn lại là đạo diễn nổi tiếng trong nước Phú Chung Triều, phim văn nghệ của ông ở nước ngoài đạt được rất nhiều giải thưởng nhưng phim thương mại vẫn là lần đầu quay.

Nếu Cố Tinh Thần không biết cốt truyện trước thì có thể cũng sẽ không chú ý tới bộ điện ảnh này, trong sách miêu tả nhấn mạnh bộ điện ảnh này thành công nên cậu không thể không tin bộ điện ảnh này sẽ thành công.

Vì thế, một trăm triệu, cậu cảm thấy vẫn có thể chấp nhận được.

Cố Tinh Thần: "Vậy anh nói với nhà sản xuất phim là em có thể đầu tư cỡ đó, nhưng em muốn hai vai diễn trong phim."

Viên Cần lắp bắp nói: "Tinh, Tinh Tinh à, chuyện lớn như vậy, hay là cậu tự mình đi nói đi, anh không được đâu."

Nói đùa, cũng không phải là con số một triệu mà là tận một trăm triệu lận đó! Cứ như thế nhẹ nhàng bâng quơ quyết định ngay và luôn à? Nghiêm túc không chứ!

Cố Tinh Thần nghĩ lại, việc này liên quan đến vai diễn nên vẫn do tự mình cậu đi nói chuyện tương đối kỹ càng tỉ mỉ hơn, dù sao cũng phải đi một chuyến nên cậu hẹn Viên Cần ngày mai gặp, sau đó cậu đi tìm cha Cố thương lượng việc vay tiền.

"Ba, con muốn một trăm triệu."

Cố Tinh Thần vừa mới nói xong thì đã bị cha Cố cắt ngang.

"Một trăm triệu?" Cha Cố thật sự nghiêm túc tự hỏi một giây đồng hồ, "Có một hạng mục bất động sản còn chưa khởi công, ba sẽ lấy ra một trăm triệu đưa cho con, ngày hôm sau chuyển khoản có thể chứ?"

Cố Tinh Thần:...

Ba ba, một trăm triệu lận đó, cứ tùy tiện như thế thật sự tốt không?

Cố Tinh Thần ấn ấn huyệt Thái Dương, "Ba, ba không hỏi con cần nhiều tiền như vậy để làm gì à?"

Cha Cố cười ha hả, "Con là con trai duy nhất của ba, này đó tiền sau này đều là của con cả, con đòi tiền nhất định do có việc cần dùng, ba hỏi để làm gì."

Cố Tinh Thần có chút sững sờ, cha Cố cứ như thế tín nhiệm cậu, vậy nên trong sách, tên Cố Tinh Thần tiêu sạch hết tiền trong nhà hình như cũng có cơ sở đi?

Thằng con phá sản.

Tiền đầu tư ngoài dự kiến thuận lợi có được, sáng sớm hôm sau, Cố Tinh Thần đi hội hợp với Viên Cần dựa theo địa chỉ y gửi.

Nhìn thấy cậu, mặt Viên Cần hơi do dự, muốn nói lại thôi, biểu tình quá mức rõ ràng đến nỗi muốn làm cho Cố Tinh Thần không chú ý đến cũng khó.

"Sao thế? Cái mặt như em sắp chết vậy."

"Phì phì phì." Viên Cần lập tức phèo phèo vài tiếng, vẻ mặt đau khổ nói: "Công ty sắp xếp cho cậu một cái tổng nghệ, tuần sau bắt đầu quay, đã công bố rồi."

Cố Tinh Thần: "Em còn tưởng việc gì lớn, có công việc sắp xếp cho em mà anh còn không vui à?"

Vẻ mặt Viên Cần càng nhăn nhó: "Là tổng nghệ hoang dã sinh tồn đó."

Cậu là con nhà giàu năm ngón tay không dính nước mùa xuân, cho cậu đi tham gia hoang dã sinh tồn không phải rõ ràng đang muốn chỉnh cậu sao.

Viên Cần chẳng qua chỉ mới 27-28, Cố Tinh Thần là nghệ sỹ thứ hai mà y mang, người thứ nhất đã sớm rời khỏi giới giải trí.

Cố Tinh Thần ngay từ đầu đã rất khó hầu hạ, công ty ước chừng không coi trọng cậu nên ném cậu cho Viên Cần, nói hai người cọ xát hợp tác một chút.

Lúc đó Viên Cần còn nghĩ nhất định phải làm thật tốt, phải đưa Cố Tinh Thần l3n đỉnh cao, ai mà ngờ tâm người ta căn bản không thèm để ý đến sự nghiệp của mình, ngược lại lúc nào cũng vây quanh Hàn Tuyển Ý, tiêu tiền giúp Hàn Tuyển Ý đánh bảng, tìm tài nguyên, còn việc của chính mình thì không hề để bụng chút xíu nào.

Viên Cần đã sắp tuyệt vọng rồi, ai ngờ Cố Tinh Thần đột nhiên tỉnh ngộ làm cho y lập tức có lại niềm tin.

Nào biết, ngày hôm qua về công ty y lại nhận được thông báo này, để cho Cố Tinh Thần tham gia tổng nghệ hoang dã sinh tồn, y dùng chân đoán cũng biết là có người muốn chỉnh Cố Tinh Thần, không được công ty coi trọng thì nhiều nhất chỉ là không cho tài nguyên chứ sẽ không chủ động cho cậu tham gia loại tiết mục này làm gì.

Cố Tinh Thần cũng không thèm để ý chút nào, "Chúng ta đi gặp nhà sản xuất phim «Kỳ Ngộ» đã, trước cứ đem mọi việc xác định xong đi, chuyện này không cần phải xen vào."

Tham gia tổng nghệ thôi mà, còn có thể ăn người được à?

Cố Tinh Thần bình tĩnh như vậy lại làm cho Viên Cần có hơi xấu hổ, có phải bản thân y chuyện bé xé ra to hay không, làm một người đại diện, điều kiện đầu tiên là không thể tự loạn đầu trận tuyến, bây giờ ngược lại làm cho Cố Tinh Thần phải giúp y lấy lại niềm tin, quá không xứng chức rồi.

Tục ngữ nói rất đúng, có tiền dễ làm việc.

Ngay lúc đầu Cố Tinh Thần vào văn phòng, nhà sản xuất phim cũng không nhiệt tình lắm, chờ đến khi cậu nói rõ ý đồ đến càng làm cho lỗ mũi gã xém chút hỉnh tới lên trời.

Cũng không thể trách gã, bởi vì thật sự gần đây người tới tìm gã quá nhiều, nghệ sỹ tuyến hai, ba, bốn đều có, huống chi Cố Tinh Thần nhiều lắm chỉ được xem như tuyến 18, ngay cả tên cậu gã cũng chưa từng nghe qua, chậm trễ cậu cũng có chút đạo lý.

Chẳng qua khi Cố Tinh Thần nói có thể lấy ra gần một nửa tiền đầu tư thì nhà sản xuất phim lập tức thay đổi thái độ ngay.

Ba triệu, năm triệu thì dễ tìm chứ gần một trăm triệu tiền đầu tư, trong tình hình kinh tế trước mắt đang bị trì trệ thế này mà có thể ngay tắp lự bỏ ra nhiều tiền như vậy đúng là không có nhiều người đâu.

"Tôi muốn hai vai diễn."

Nhà sản xuất lập tức trả lời: "Vai nam chính đã tuyển xong rồi, là do chính đạo diễn tự tuyển, còn lại các vai diễn khác có thể thương lượng được, bất quá cuối cùng cũng phải do đạo diễn đồng ý mới được, đương nhiên, hai vai diễn không thành vấn đề."

Không phải còn có vai phụ 2, 3, 4, 5 sao, đưa hai vai diễn ra thôi, không hề có chút khó khăn nào.

Cố Tinh Thần thoạt nhìn ôn hòa vô hại, dáng vẻ rất dễ nói chuyện.

"Được, vậy nhờ sản xuất hỗ trợ sắp xếp thử vai, tôi tin tưởng đạo diễn sẽ nghiêm túc suy xét vấn đề vai diễn."

Nhà sản xuất đồng ý ngay, gã lập tức kêu người lấy hợp đồng đã được soạn sẵn.

Cố Tinh Thần cầm bút chuyển chuyển trong tay, cậu cười cười nhìn nhà sản xuất: "Còn có một việc hy vọng sản xuất giúp đỡ."

Sản xuất cầm hợp đồng đã ký kết xong, thở hơi dài thật dài nhẹ nhõm, tài chính rốt cuộc cũng đã đủ, những việc khác có thể bắt đầu chuẩn bị rồi.

Trợ lý ở một bên đưa một ly trà qua, ánh mắt dạo một vòng ngoài cửa, thấp giọng nói: "Vừa rồi vị kia có hơi kỳ lạ, tự mình đầu tư lấy vai diễn mà lại làm ngài thông báo tới thử vai, đây là muốn làm việc tốt nhưng không để lại tên tuổi à?"

"Lục Tấn Tắc." Sản xuất lẩm bẩm vài lần tên này: "Người này tôi có nghe qua rồi, nhưng lại không có tác phẩm tiêu biểu nào, có thể hai người này là bạn bè nên cậu ta muốn giúp đỡ một phen, bây giờ những kẻ có tiền đều kỳ lạ như thế đấy."

Sản xuất liếc mắt nhìn trợ lý: "Làm gì nhiều chuyện quá vậy, mau đi làm việc đi, sắp phải bận rộn rồi, còn nữa, không được nói lung tung."

Trợ lý vâng dạ rồi một mạch chạy đi làm việc.

Viên Cần lại một lần nữa cảm thán có tiền thật tốt, y đi theo Cố Tinh Thần vào một quán cà phê, thấy Cố Tinh Thần không hề có hình tượng gì mà ngồi vào bên cửa sổ, y còn cẩn thận quan sát bốn phương tám hướng.

Mắt Cố Tinh Thần nhìn di động, lên tiếng nói: "Đừng nhìn nữa, em chỉ là một nghệ sỹ tuyến 18 thôi, sẽ không làm cho paparazzi chú ý đến."

Viên Cần khụ khụ hai tiếng, ý muốn an ủi: "Đó là do tên sản xuất đó thiếu hiểu biết, cậu đừng nghĩ nhiều."

Cố Tinh Thần cười rộ lên, cằm điểm điểm vào Weibo trên màn hình điện thoại: "Xem ra phần lớn cư dân mạng đều thiếu hiểu biết ha, không quen biết tuyến 18 là em.".

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

1.

Trồng Trọt Làm Giàu Tại Dị Giới

2.

Vợ Tôi Muốn Giảm Cân

3.

Giữ Lấy Mùa Hạ Cho Riêng Tôi

4.

Thuyền Vượt Gió Mưa

=====================================

Trên Weibo, siêu thoại #Hoang Dã Sinh Tồn# đã bạo lên hot search.

Phía dưới bài post, các cư dân mạng đều cực kỳ nhiệt tình bình luận về các minh tinh đã được công báo.

Lần này chính là kỳ quay lần thứ hai của «Hoang Dã», phía chính chủ giới thiệu đây chính là kỳ đầu tiên được kéo dài nhất, nhưng sẽ gia nhập thêm những nguyên tố mới, tóm lại, vẫn là đường xưa lối cũ ― Xem minh tinh làm sao ở khu hoang dã cuống chân cuống tay sinh tồn.

«Hoang Dã» vốn đã có nhiệt độ, bởi vì trọng điểm của tổng nghệ này là để nhìn nghệ sỹ tự làm xấu mặt.

Không có minh tinh lớn tham gia, dù sao đi nữa hình ảnh thần tượng cần phải bảo vệ thật tốt, cho nên phạm vi những người được chọn tham gia chính là những người mới không có lưu lượng và nghệ sỹ già đã hết thời.

Danh sách những người được chọn đều đã công bố, có thành viên không được bắt mắt trong nữ đoàn nam đoàn, có ca sỹ và diễn viên đã hết thời, còn có dạng tồn tại nửa nạc nửa mỡ như Cố Tinh Thần.

―#Cố Tinh Thần# Sao chưa từng nghe qua cái tên này thế, đây là ai vậy?

―#Cố Tinh Thần# Tìm kiếm thì thấy chỉ diễn qua một vai nam ba trong phim gián điệp, người này là ai a?

―#Cố Tinh Thần# A a a, lần mò vào Weibo của anh trai nhỏ, sắc đẹp này tui ăn!

Tóm lại, phần lớn đều không biết Cố Tinh Thần là ai cả, nói tuyến 18 là đã an ủi lắm rồi.

Cố Tinh Thần xem đến mùi ngon, Viên Cần lại tức giận muốn chết.

Sao những người này lại có thể nói như thế!

Y nhìn người thanh niên khóe miệng mang cười đang cúi đầu nhìn điện thoại, người thanh niên mặc một bộ đồ Tây kẻ ô được cắt may khéo léo, dáng người thon dài, ngũ quan tinh xảo tuấn mỹ, ánh nắng rơi xuống như rắc lên một tầng vầng sáng dịu dàng ôn hòa cho cậu, phảng phất như đây chính là nam sinh ôn nhu nhất trên đời này.

Cậu ấy nhất định sẽ trở thành tồn tại lóa mắt nhất.

Giờ phút này, Viên Cần thật sự cho là thế.

"Tôi muốn tìm đoàn phim «Điệp Ảnh» để bọn họ thay hình chụp của cậu đã được công bố đi! Đó chắc chắn là do anti-fan chụp nên mới chụp cậu xấu đến vậy!"

Viên Cần thở phì phò chọc mở điện thoại định liên hệ người.

"Không cần gấp." Cố Tinh Thần ngăn cản y: "Tương phản càng lớn thì vả mặt mới càng sảng, em sẽ làm cho bọn họ cảm nhận được sự vui vẻ khi được vả mặt."

- ---

Tác giả có chuyện muốn nói:

Cố Tinh Thần: Xin hãy gọi tui là Lôi Phong!

END CHƯƠNG 9..