Thiệu An được dắt tới bàn ăn, cậu ngồi vào vị trí quen thuộc rồi nhìn đồ ăn trên bàn.

Thiệu An mím môi " Mọi người ăn trước đi, tôi hơi đau bụng".

Chưa kịp chạy đi đã bị Thẩm Lạc túm lấy tay áo giữ lại, Thẩm Lạc bát cháo hoa trên bàn hỏi " Sao vậy? anh không thích ăn cháo sao?".

Thiệu An hạ mắt nhìn xuống đất " Ừm".

Thẩm Lạc liền đứng dậy đi vào bếp " Anh ngồi đi, tôi làm cho anh một bát mì".

Thiệu An không nghe theo mà đi theo Thẩm Lạc vào bếp, loanh quanh ở xung quanh giúp cậu ta làm mì.

Dì Tần ngoảnh lại nhìn con gái mình, hai người trao đổi ánh mắt, hai người kia thật sự rất kỳ lạ.

Thẩm Lạc hỏi Thiệu An " Tại sao anh lại ghét ăn cháo?".

Thiệu An nhìn chăm chú động tác nấu mì của người bên cạnh đáp " Hồi nhỏ ăn quá nhiều nên bây giờ nuốt không trôi", hồi còn nhỏ gia đình cậu quá nghèo, có lúc còn phải ăn lại cơm thừa của nhà khác đổ đi nấu lại thành cháo, hiện tại cứ nhìn thấy cháo là đều không nhịn được nhớ tới chuyện trước.

Thẩm Lạc giả vờ vô ý va phải camera gắn gần bếp khiến nó lệch sang hướng khác sau đó ôm lấy Thiệu An, hôn một cái " Sau này muốn ăn cái gì cứ nói với tôi, tôi nuôi anh".

Thiệu An phồng má đánh nhẹ lên ngực cậu ta " Ai thèm cậu nuôi chứ, đi mà nuôi minh tinh của cậu đi".

Thẩm Lạc chạm lên chóp mũi của Thiệu An " Vẫn còn để lòng chuyện đó sao? đồ trẻ con".

Thiệu An cắn môi muốn cãi lại nhưng camera đã được đạo diễn điều khiển từ xa quay trở lại vị trí cũ nên đành phải thu tay lại, hai người lợi dụng góc của máy quay mà lén dùng ánh mắt thể hiện thái độ của mình.

Thiệu An không vui, bị người nhỏ tuổi hơn nói bản thân là đồ trẻ con, cậu đâu có trẻ con, hừ!

Thẩm Lạc bế ra bàn một bát mì đầy đủ rau và thịt ra thì dì Tần và Tần Tiểu Hy đã ăn xong rồi.

Thiệu An trước camera liền khách sáo cảm ơn Thẩm Lạc rồi hai người cùng nhau ăn sáng "muộn".

Sau khi ăn xong đạo diễn liền thông báo cho mọi người tập trung ở phòng khách, có điều Tần Tiểu Hy phải đi học, mặc cho cô bé cầu xin thì dì Tần vẫn không đồng ý cho con bé được nghỉ học đu thần tượng, Tần Tiểu Hy chỉ đành đau khổ mà đi tới trường, chỉ là cô bé biết bản thân nhất định sẽ trở thành người được các bạn hâm mộ nhất vì Thẩm ảnh đế tới nhà cô bé ở tận 3 ngày đó.

Dì Tần thì ngại lên hình nên từ chối tham gia, chỉ còn mỗi Thẩm Lạc và Thiệu An mà thôi.

Đạo diễn vuốt mặt tưởng bản thân đi nhầm chương trình minh tinh hẹn hò " Để thêm tài liệu để chương trình thêm đặc sắc thì chúng tôi đã chuẩn bị một số trò chơi, hai người hãy phối hợp một chút nhé".

Thẩm Lạc đáp " Được".

Thiệu An nhìn thấy nhân viên chương trình mang tới một bộ bài mà tò mò khó hiểu.

" Trò chơi nói thật hay thử thách hẳn mọi người đều biết cách chơi rồi, vậy chúng ta bắt đầu từ Thẩm ảnh đế trước nhé".

Thiệu An lần đầu chơi trò này nhưng cậu từng xem trên mạng về nó rồi nên quy tắc cơ bản đều nắm được " Thẩm Lạc, cậu...!đi cỡ giày bao nhiêu?".

Thiệu An không dám hỏi vấn đề quá nhạy cảm, dẫu sao cũng là đang quay chương trình, sợ ảnh hưởng tới hình ảnh của Thẩm Lạc với fan hâm mộ.

Một câu hỏi cho không như vậy nhưng Thẩm Lạc lại chậm chạp không trả lời " Hừm...!Tôi chọn thử thách".

Thiệu An tròn mắt nhìn, câu hỏi rất đơn giản chỉ cần đáp là được chọn thử thách làm cái gì nha, chẳng lẽ cỡ giày của minh tinh là chuyện bảo mật sao?

Thẩm Lạc bốc một lá bài bất kỳ " Cùng một người mắt đối mắt trong vòng 30 giây".

Ở đây không còn ai khác nữa rồi, Thẩm Lạc cùng Thiệu An cùng thực hiện thử thách này, Thiệu An nén nhịn trong lòng, tại sao người nhận thứ thách là Thẩm Lạc mà cậu cũng phải chịu trận như vậy.

Vòng đầu tiên kết thúc, đến lượt Thẩm Lạc đặt câu hỏi " Mối tình đầu của anh là ai?".

Câu hỏi này không chỉ làm Thiệu An rén mà đạo diễn cũng rén không kém.

Thiệu An không thể nói thật rằng mối tình đầu của cậu chính là Thẩm Lạc được " Tôi chọn thử thách".

Thiệu An bốc một lá bài " Nhảy một điệu nhảy dễ thương".

Cậu sụp đổ trượt từ trên ghế xuống sàn nhà " Có thể bốc lại hay không?".

Thẩm Lạc cười xấu xa đỡ Thiệu An đứng dậy " Không được chơi xấu thế đâu".

Thiệu An ngại ngùng đứng giữa nhà, Thẩm Lạc mở tivi bật một bài hát dễ thương mới nổi gần đây, Thiệu An nhắm mắt nhắm mũi làm ra những động tác nhảy dễ thương, đóa hoa nhỏ này, còn có bắn tim.

Thẩm Lạc ngồi xem không nhịn được mà mỉm cười.

Tới khi bàu nhảy kết thúc Thiệu An liền không còn mặt mũi nữa, cậu ngồi luôn trên sàn nhà che mặt " Không chơi nữa đâu".

Thẩm Lạc khuyên nhủ " Sao lại không chơi nữa? không phải tới lượt anh hỏi rồi sao?".

" Ừ nhỉ!" Thiệu An liền có tinh thần lên, cậu phải trả thù " Tôi hỏi cậu, mối tình đầu của cậu là ai? sao nào, có dám nói không?".

Thẩm Lạc lại xuất hiện nụ cười xấu xa nhìn thẳng vào Thiệu An khiến cậu có linh cảm không tốt " Mối tình đầu của tôi...!không phải chính là anh hay sao".

Trong đầu Thiệu An và đạo diễn đều có một tia sét đánh một cái, đây là chuyện có thể phát sóng sao?

Thiệu An hơi mất bình tĩnh nói " Sao cậu lại nói ra?" nhưng nói xong mới nhận ra lời mình muốn như khẳng định chuyện Thẩm Lạc nói là đúng vậy.

Thẩm Lạc xoa đầu vợ nhỏ nhà mình " Tôi không sợ thì thôi, anh sợ cái gì?".

Thiệu An nghĩ lại cũng đúng, cậu ta không sợ thì cậu sợ cái quỷ gì nha, nhưng Thiệu An vẫn ngại ngùng vì câu trả lời đó của Thẩm Lạc, cậu không chơi nữa, chạy về phòng.

Đạo diễn cảm thấy tư liệu quá đủ rồi, tập này phát sóng nhất định sẽ bạo hot luôn cho nên hoạt động cả ngày hôm đó đều để bọn họ tự phát huy, không cần kịch bản gì nữa.

Bữa trưa hôm đó không khí rất khó nói, dì Tần lúc đó không có nhà nên không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng chỉ cần có mấy nhìn cũng đoán được hai người này càng ngày càng lộ ra sự mờ ám..