Lúc này đã tới giờ nghỉ trưa, Thẩm Lạc vốn muốn giữ lời nói của hôm qua rằng sẽ đưa Thiệu An ra ngoài ăn nhưng bởi vì bên dưới tòa nhà đã bị fan theo dõi cho nên chỉ đành gọi trợ lý đưa đồ ăn tới.

Hôm nay không chỉ có món giò heo hầm củ sen mà còn có cả nhiều món ngon khác, bày đầy một bàn luôn, Thiệu An vui vui vẻ vẻ ngồi xuống ghế sô pha, Thẩm Lạc cũng bị lấy nhiễm sự vui vẻ của Thiệu An mà tâm tình cũng trở nên tốt hơn.

Xem ra cổ nhân nói không sai, Thẩm Lạc nghĩ, chỉ cần nắm chắc được dạ dày của Thiệu An thì nhất định sẽ có ngày có thể dụ dỗ anh về chung nhà với cậu ta.

Trong lúc ăn cơm, Thiệu An vẫn còn suy nghĩ về chuyện dự án nên bèn hỏi " Cậu...!À không! Ông chủ nghĩ sao về chuyện tôi là người thực nghiệm dự án kia?".

Cái danh xưng mới mẻ kia là Thiệu An thuận miệng nói ra nhưng lại khiến cho Thẩm Lạc rất thích thú " Tôi nghĩ anh rất thích hợp".

So với mấy lão già kia thì Thiệu An chính là người hợp nhất không ai có thể hợp hơn.

Thiệu An cắn đũa " Lỡ như tôi làm không tốt, ảnh hưởng tới kết quả thực nghiệm thì phải làm sao?".

Thẩm Lạc nhấc tay xoa lên đầu Thiệu An khiến cậu giật mình " Anh sẽ làm tốt thôi, còn có tôi ở đây mà".

Thiệu An lại bị một câu này làm cho trái tim khẽ rung rinh một chút, cậu tự cỗ vũ bản thân rằng mọi chuyện sẽ không sao đâu, cậu chỉ cần cố gắng làm tốt nhất có thể là được.

Sau khi đi làm về, Thiệu An lên mạng tìm xem một số video livestream nổi tiếng trên mạng cho đỡ bỡ ngỡ, sau đó liên lạc với tổ phát triển dự án là chị gái đã trình bày trong buổi họp nay bàn bạc về nội dung công việc.

Thì ra là công ty sẽ gửi tặng 50 chiếc kính thực tế ảo chuyên dụng cho 50 người may mắn qua nền tảng livestream nổi tiếng nhất hiện nay, cũng như mời bọn họ tham gia vào quá trình thực nghiệm với tư cách là khán giả.

Đoạn livestream của cậu sau khi kết thúc sẽ được tổ thiết kế phục dựng thành video và đăng lên một trang trong mục chương trình giải trí của ứng dụng livestream kia.

Nếu người xem có hứng thú với công nghệ này thì nhất định sẽ đặt mua kinh thực tế ảo chuyên dụng của bọn họ để có thể xem trực tiếp lại phiên livestream lần sau.

Cứ như vậy sẽ vừa có thể quảng bá sản phẩm, vừa có thể làm thực nghiệm để biết được mức độ yêu thích của khán giả với công nghệ mới này.

Trong tương lai, loại công nghệ này nhất định sẽ thay thế cho thể loại cũ hiện giờ đang lưu hành, có thể nói là dẫn đầu xu thế.

Sáng hôm sau, Thiệu An tới công ty, hôm nay Thẩm Lạc không xuất hiện, hình như là có công việc khác phải xử lý, cậu suýt quên mất Thẩm Lạc cũng là một minh tinh, cũng phải đi đóng phim, đóng quảng cáo các thứ chứ không chỉ là sếp của cậu.

Thiệu An không tới phòng làm việc mà đi tới tầng số 7 để thử làm quen với việc phát sóng trực tiếp.

Bọn họ giải thích cho cậu một số điều quan trọng cần phải tránh, liên quan tới bản quyền hay luật pháp gì đó, Thiệu An cố gắng nhớ hết mấy thứ đó.

Thiệu An đeo thử kính thực tế ảo lên, nó trong suốt và bao bọc một nửa khuôn mặt tới sau tai, sau khi khởi động thì camera và bộ cảm biến được bật lên.

Chị Tô là người quản lý dự án này, chị ấy dẫn Thiệu An đến trước màn hình máy tính, chỉ cho cậu thấy thứ mà cậu đang đeo sẽ hoạt động như thế nào.

Nhìn từ góc độ người xem thì sau khi đeo lên kính trải nghiệm xung quanh sẽ biến thành khung cảnh của người livestream, người xem có thể tự do hành động và thay đổi góc nhìn trong khoảng camera của Thiệu An chiếu tới như thật sự cũng có mặt ở đó vậy, có điều bọn họ không thể đụng vào hay làm thay đổi vị trí của đồ vật trong khung cảnh.

Thậm chí bọn họ còn có thể nhìn thấy thân thể của Thiệu An trong khung hình, nhưng thứ duy nhất bọn họ không thể nhìn thấy đó chính là khuôn mặt của cậu.

Thiệu An lúc đầu còn chưa hiểu lắm nhưng khi tự mình trải nghiệm thì cậu không thể không há hốc mình kinh ngạc, đây rõ ràng là công nghệ thành thánh gì vậy.

Cậu nhớ lại thế giới trong bộ truyện này hình như còn có cả công nghệ cấy gen tạo ra con cái cho các cặp đôi đồng tính nữa, so với thế giới thực của cậu thì nơi này đi trước phải tới 100 năm công nghệ quá.

Chị Tô lại tiếp tục giải thích " Bộ dụng cụ thiết bị này công ty quyết định làm thêm một bộ đưa tới nhà của cậu để tiện nếu cậu muốn thì có thể phát sóng bất cứ lúc nào, cũng coi như tặng cậu một bộ làm phần thưởng".

Thiệu An kinh ngạc " Sao lúc này chị bảo cần phát sóng theo nội dung và kịch bản của công ty sắp xếp?".

Chị Tô cười đáp " Cái đó có thì vẫn có, nhưng mỗi tuần chỉ cần một lần như vậy thôi để công ty lays nội dung đăng tải lên quảng bá ấy mà, còn lại cậu cứ tùy hứng làm là được, hiện tại chỉ là thực nghiệm mà thôi, sau này mở rộng ra thì công ty sẽ thuê một số người nổi tiếng tham gia và chiêu mộ người mới tới làm streamer độc quyền cho hãng".

" Chị nói vậy thì em yên tâm rồi!".

Thiệu An thích thú tò mò lật qua lật lại xem chiếc kính kỳ ảo này, nếu cậu có một bộ thì nhất định sẽ dùng nó để chơi game.