Editor: Nozomi
13/10/2020
🍭🍭🍭🍭🍭
Bặc Cốc Ngưng trước kia chưa bao giờ chú ý đến giới giải trí, nên ngay cả người đang nổi tiếng như Đường Đường cũng chỉ nghe nói qua mà thôi.
Nhưng từ khi được Nhan Nghiên tìm được cho đến nay, Bặc Cốc Ngưng vẫn luôn chú ý Đường Đường.
Một mặt vì Nhan Nghiên nhắc đến Đường Đường quá nhiều lần, có lẽ chính bản thân Nhan Nghiên cũng không phát hiện, Nhan Nghiên luôn vô tình nhắc đến Đường Đường với giọng điệu mang theo mỉa mai không quá rõ ràng.
Những người khác có lẽ nghe không hiểu, nhưng Bặc Cốc Ngưng có thể nghe ra được, cô lớn lên trong một gia đình có hoàn cảnh không mấy thân thiện, và luôn nghe thấy giọng điệu giống với Nhan Nghiên.
Có lần Bặc Cốc Ngưng nhịn không được hỏi Nhan Nghiên tại sao lại chú ý đến Đường Đường như vậy, Nhan Nghiên không chút suy nghĩ đã phản bác, nói cô ta mới không thèm chú ý đến Đường Đường.
Nói xong lại chuyển đề tài sang Bặc Cốc Ngưng, Nhan Nghiên dùng giọng điệu vô cùng nhẹ nhàng nói với cô, "Chị chỉ cảm thấy ủy khuất thay em thôi. Cô ta chỉ là hàng giả chiếm vị trí của em, chẳng lẽ em không tức giận sao?"
"Tức giận chứ ạ", lúc ấy Bặc Cốc Ngưng đã nói như vậy.
Bởi vì cô biết Nhan Nghiên thích câu trả lời này.
Trên thực tế cũng không có gì quá tức giận.
Bặc Cốc Ngưng mấy ngày nay đọc rất nhiều thông tin về Đường Đường.
Một cô gái từ nhỏ đến lớn đã bị mẹ nuôi ngược đãi, rất giống với cô, thậm chí còn thảm hơn cô, ít nhất cha mẹ nuôi của cô sẽ không tùy tiện đánh đập mắng chửi, cùng hoàn cảnh nên luôn có nhiều hiểu biết hơn.
Nhan Nghiên luôn nói Đường Đường biết rõ mình không phải là tiểu thư Minh gia nhưng vẫn chiếm vị trí tiểu thư, Bặc Cốc Ngưng kỳ thật muốn hỏi cô ta làm sao Đường Đường biết chuyện này.
Nhưng Bặc Cốc Ngưng không dám nói, chỉ ngoan ngoãn gật đầu tỏ vẻ đồng ý với Nhan Nghiên.
Cũng chính vì Bặc Cốc Ngưng ngoan ngoãn mà dần dần Nhan Nghiên cái gì cũng dám nói, sự chán ghét với Đường Đường cũng càng ngày càng rõ ràng. Sau khi Bặc Cốc Ngưng bí mật kiểm tra mẫu thuẫn giữa Nhan Nghiên và Đường Đường, rốt cuộc hiểu được nguyên nhân Nhan Nghiên lại tìm cô.
Đối tốt với cô đương nhiên là giả, đối phó với Đường Đường mới là thật.
Bặc Cốc Ngưng không ngốc chút nào, thậm chí còn là một cô gái rất thông minh, so với những cô gái bình thường ở độ tuổi này, đại để cũng có khả năng nhìn mặt đoán ý.
Giống như bây giờ Nhan Nghiên hỏi về tình hình của cô, sau khi Bặc Cốc Ngưng nghĩ nghĩ vẫn lựa chọn nói phần Nhan Nghiên thích nghe hơn.
Cô oán giận Minh Thiếu Diễm, mặc dù những ngày này là những ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời.
Sống trong một ngôi nhà lớn như vậy, không có người nào quản, cũng không cần xem ánh mắt của bất kỳ ai, quan trọng nhất là còn có tiền tiêu vặt.
Sau khi oán giận Minh Thiếu Diễm xong, phản ứng của Nhan Nghiên bên kia còn kích động hơn cả Bặc Cốc Ngưng.
"Chị biết ngay mà, lúc trước Đường Đường lấy lòng Minh Thiếu Diễm như vậy chính là lo lắng một ngày nào đó em trở về sẽ không còn vị trí của cô ta, không ngờ Minh Thiếu Diễm thật sự không phân biệt xa gần như vậy, đem giả giữ lại trong nhà, còn thật lại sắp xếp ở một nơi khác."
Trong lòng Bặc Cốc Ngưng thầm nói, cô thực sự muốn ở chỗ này hơn.
Thực ra cô hơi rụt rè và sợ người lạ, chưa kể đến Minh Thiếu Diễm trông rất dữ tợn, Bặc Cốc Ngưng thực sự hy vọng rằng Minh Thiếu Diễm có thể không tới liền không tới.
Tựa như những gì Nhan Nghiên nói về giàu sang phú quý hay trở thành đại minh tinh như Đường Đường, cô thực sự chưa từng nghĩ tới, điều cô muốn nhất bây giờ là giữ nguyên hiện trạng, cho nên Bặc Cốc Ngưng muốn mượn Nhan Nghiên thăm dò ý tứ của Minh Thiếu Diễm.
Cô thực sự không dám nói chuyện với Minh Thiếu Diễm.
"Dù sao Đường Đường đến trước, hiện tại cũng có cảm tình" Bặc Cốc Ngưng trầm thấp nói.
"Giả dù sao vẫn là giả", Nhan Nghiên giễu cợt, "Em còn chưa liên lạc lại với chú của mình sao?"
"Không có, em không dám..."
Thật vô dụng, trong lòng Nhan Nghiên thầm mắng một tiếng nhưng vẫn nhẫn nhịn, "Yên tâm đi có chị ở đây, chị sẽ yêu cầu một lời giải thích cho em"
"Cảm ơn chị Nhan Nghiên", Bặc Cốc Ngưng nghe rất vui vẻ, sau khi cúp điện thoại thì thở phào nhẹ nhõm.
Chờ Nhan Nghiên giúp cô thám thính được ý tứ của Minh Thiếu Diễm, cô sẽ không bao giờ giúp Nhan Nghiên nữa, kẻo lại chuốc họa vào thân.
Cô thật sự không muốn trở thành đại tiểu thư giàu có gì cả, chỉ muốn như hôm nay được ăn lẩu cay và gọi món gì tùy thích, ăn xong có thể uống một chai Coca, yên ổn không ai quấy rầy.
- -------------
Đường Đường trở về đoàn phim và bắt đầu chế độ quay phim điên cuồng, đôi khi Mễ Việt còn không theo kịp nhịp độ của Đường Đường, mỗi lần ngồi sau camera xem Đường Đường đóng phim đều nhịn không được bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Là một thiếu niên có tam quan* chính xác, Mễ Việt luôn cảm thấy ông trời rất công bằng, khi mở một cánh cửa này cho bạn thì sẽ đóng lại một cánh cửa khác.
*bao gồm thế giới quan, nhân sinh quan, và giá trị quan. Giống như hắn đẹp trai, kỹ thuật diễn ổn nhưng việc học thì không dám nhìn. Con người luôn có khuyết điểm, nhưng từ khi quen biết Đường Đường, Mễ Việt mỗi ngày đều hoài nghi quan điểm này.
Đặc biệt là hôm nay cùng Đường Đường đóng phim, hắn hoàn toàn bị cuốn vào nhịp điệu của Đường Đường.
Ngoại hình đẹp, học giỏi còn chưa tính, tại sao đóng phim cũng có thiên phú như vậy? Nhân viên công tác của đoàn phim bất luận là nam hay nữ, hiện tại đều là fans nhỏ của Đường Đường, vài chị gái vốn không phục nhưng sau khi mọi người cùng nhau chơi game thì hoàn toàn bị thuyết phục.
Ngay cả Đồng Lộ vẫn luôn không phục cũng biến thành không biết giận.
Nháy mắt đã đến ngày 25 tháng 6, thật ra cũng không phải ngày gì đặc biệt, chẳng qua tối nay ở thành phố S sẽ có kết quả thi đại học, nhưng hôm nay Đường Đường vẫn phải đóng phim.
Cảnh đêm và trời mưa thật không dễ quay.
Cảnh này nói về cuộc chia tay của nam nữ chính, ngay từ đầu nữ chính kết thân với nam chính đã có động cơ kín đáo và nó trở thành lý do lớn nhất khiến hai người chia tay, đương nhiên còn rất nhiều lý do cẩu huyết lung tung lộn xộn, tóm lại thì hai vị nhân vật chính trẻ tuổi sẽ chia tay trong đêm mưa này.
Tổ tiết mục quá tiết kiệm nên tuyệt đối không chi tiền để làm mưa, mỗi ngày nhìn chằm chằm dự báo thời tiết cuối cùng đợi được hôm nay trời đổ mưa to. Bầu trời vừa thay đổi liền mang cả đoàn đến địa điểm quay.
Tuy rằng đã là tháng sáu nhưng dù sao cũng là ban đêm lại còn trời mưa rất lớn, Đường Đường cả người ướt sũng, lạnh đến răng cũng run lên.
Những người khác dù không bung dù cũng sẽ mặc áo mưa, còn Đường Đường và Mễ Việt không thể không đứng dưới mưa, Đường Đường hôm nay vẫn mặc váy ngắn, trợ lý Tiểu Lâm đứng một bên ôm quần áo bung dù, chờ cảnh quay dừng lại liền sẵn sàng xông lên khoác áo cho Đường Đường.
Di động trong tay ong ong rung lên, là di động của Đường Đường.
Tiểu Lâm vừa thấy tên người gọi liền sợ đến mức không dám bắt máy.
[chú ]
Là ông chủ gọi đến.
Tiểu Lâm thầm nghĩ đợi lát nữa Đường Đường quay xong rồi sẽ nói cô ấy gọi lại.
Đáng tiếc trời mưa đóng phim thật không dễ dàng, còn khó hơn gấp đôi ngày thường, đạo diễn lại cảm thấy có thể làm tốt hơn nên không dừng lại. Minh Thiếu Diễm gọi một lần không được lát sau lại gọi lại lần hai, trợ lý vẫn không dám bắt máy, khi lần thứ ba gọi đến, Tiểu Lâm đang rối rắm có nên bắt máy hay không thì nhìn thấy không phải di động của Đường Đường.
Lúc này mới luống cuống tay chân tìm di động của mình.
Thôi xong, ông chủ tìm không được Đường Đường trực tiếp gọi cho cô rồi.
Bây giờ đã hơn 11 giờ, Minh Thiếu Diễm vẫn chưa ngủ chờ tra kết quả thi đại học của Đường Đường.
Ngày hôm qua Đường Đường nói tối hôm nay có thể sẽ quay cảnh đêm, mang theo giọng điệu làm nũng năn nỉ hắn giúp.
Nhưng hôm nay xem dự báo thời tiết thành phố B sẽ có mưa lớn, hơn nữa bắt đầu đổ mưa vào ban đêm, nên Minh Thiếu Diễm vốn tưởng rằng không phải quay cảnh đêm, Đường Đường có lẽ đã tra được kết quả.
Kết quả nhìn chằm chằm điểm thi gần mười phút, ngay cả Đái Na cũng đã gọi điện thoại xác nhận với hắn mà bên phía Đường Đường vẫn không có động tĩnh.
Lúc này Minh Thiếu Diễm mới cảm thấy có gì đó không ổn liền gọi điện cho Đường Đường.
Điện thoại không ai nghe máy, cuối cùng liên lạc với trợ lý mới biết Đường Đường vẫn đang quay phim.
Minh Thiếu Diễm dùng máy tính bảng xác nhận lại lần nữa, lúc này thành phố B đang mưa to và nhiệt độ không đến 10 độ. "Bây giờ đang quay phim à?"
"Dạ đúng"Tiểu Lâm đối mặt Minh Thiếu Diễm thành thành thật thật "Đạo diễn nói khó khăn lắm mới chờ được trời mưa nên hôm nay phải tranh thủ quay."
Minh Thiếu Diễm:......
"Quay bao lâu rồi?"
"Đã gần hai giờ", Tiểu Lâm nói, "Bớt mưa thì nghỉ ngơi, mưa lớn lại tiếp tục quay."
Minh Thiếu Diễm thật sự không nhịn được muốn chửi thề.
Đang muốn nói gì đó thì có tiếng ồn ào bên kia di động, sau đó giọng nói quen thuộc của Đường Đường vang lên trong ống nghe, "Nhanh nhanh nhanh, lạnh chết chị rồi."
Cách di động, Minh Thiếu Diễm vẫn có thể cảm giác được răng Đường Đường run lên vì lạnh.
Tiểu Lâm vội vàng giúp Đường Đường quấn chặt quần áo, sau đó đem di động vẫn chưa ngắt máy đưa cho Đường Đường, "Minh đổng"
Hai mắt Đường Đường sáng lên, nhận lấy điện thoại, giọng nói hiển nhiên rất vui vẻ, "Sao anh còn chưa ngủ?", nhìn nhìn thời gian, "Đã 12 giờ rồi."
Minh Thiếu Diễm thật sự đau lòng.
"Hôm nay quay đến mấy giờ?"
"À...đại khái còn quay hơn 2 giờ nữa."
"....Ngày mai mấy giờ bắt đầu?"
"... 8 giờ."
8 giờ bắt đầu quay thì 6 giờ phải dậy để đến phim trường, sau đó hóa trang, nhưng Đường Đường không dám nói, cô đã cảm giác được bên kia áp suất thấp, giọng nói không khỏi nhẹ nhàng hơn, "Đây là công việc, hơn nữa không phải ngày nào cũng trễ như vậy."
Hơn nữa cô vẫn còn trẻ, nhưng còn Minh Thiếu Diễm...Đường Đường thật tình khuyên hắn, "Anh mau đi ngủ đi, nếu không ngày mai lại đau đầu."
"Không muốn nghe kết quả?"
Kết quả.
Kết quả gì?
Đường Đường ngơ ngác một lúc lâu mới đột nhiên phản ứng lại.
!! Kết quả thi đại học!!!
Hôm nay là ngày 25, tối qua cô còn năn nỉ Minh Thiếu Diễm giúp cô tra kết quả, khó trách người đúng 11 giờ đi ngủ như Minh Thiếu Diễm vẫn còn thức.
Nhưng mà không rảnh lo cảm động, bây giờ Đường Đường rất khẩn trương, cẩn thận hỏi Minh Thiếu Diễm, " Hơn năm trăm không anh?..."
"Em chỉ muốn đạt tới điểm này thôi sao?"
Cô còn có thể đạt cao hơn nữa sao?
"Vậy...hơn 550 không?..."
Minh Thiếu Diễm không chọc cô nữa, "Ít hơn một điểm..."
"549 sao?"
"Chỉ một điểm nữa là được 600 điểm."
Đường Đường:!!!!!
599 ah!
Đời trước cô chỉ thi được hơn 560 điểm, cô nhớ rõ là 567 điểm.
Kết quả không ngờ lần này còn cao hơn lần trước??? Ôi trời ơi, sao lại được vậy?
Xem ra lúc trước năm cuối cấp mình vẫn đóng phim nên quá bận, còn lần này là liều mạng học tập hơn nửa năm.
Sau khi cúp điện thoại, cả người Đường Đường tựa như tiêm máu gà, vốn dĩ có chút buồn ngủ, bây giờ hoàn toàn tỉnh, đạo diễn như đoán được cái gì hỏi cô có phải đã có kết quả thi hay không?
Đường Đường còn thiếu một điểm nữa để đạt mức cao 600 điểm khiến Mễ Việt và một đám học tra hoàn toàn cạn lời.
Vì thế đoàn phim đều mạc danh* hưng phấn lên, sau khi làm việc suốt nửa đêm dưới mưa, ngày hôm sau tin tức Đường Đường thi 599 điểm trực tiếp bùng nổ trên weibo, mà nhân vật chính Đường Đường lại vì mắc mưa cả đêm mà sốt 39 độ.
*không thể giải thích hoặc diễn đạt thành lời. Mê mê man man được một đám người đưa đi bệnh viện, lúc tỉnh lại đã về khách sạn, ngồi bên cạnh là một bất ngờ ngoài mong đợi.
Minh Thiếu Diễm đang ngồi đọc sách trên chiếc ghế cạnh giường, Đường Đường từ trong chăn vươn tay kéo kéo quần của hắn.
Minh Thiếu Diễm liền ngồi xuống mép giường, đưa bàn tay ấm áp đặt lên trán Đường Đường, đã không còn nóng nữa, "Còn khó chịu không em?"
Thật ra vẫn còn choáng váng nhưng Đường Đường lắc đầu, "Không khó chịu, chỉ mệt thôi"
"Nếu mệt thì em ngủ tiếp đi"
Đúng là muốn ngủ tiếp, nhưng mà, Đường Đường nắm lấy tay Minh Thiếu Diễm nói nhỏ, "Em không muốn ngủ một mình, anh có thể ngủ với em không?"
Tác giả có lời muốn nói: Có thể nha, tác giả tỏ vẻ phê chuẩn!