Thế là lần đầu ra mắt đã biến thành trò cười cho cả giới thượng lưu.Nhưng đêm nay vì anh không chủ động đi tìm Cao Thăng nên vị trợ lý này lại tự hiện thân.Mà hình như anh ta không tới để tìm anh.Chỉ thấy một trợ lý trẻ tuổi mặc tây trang tinh tế, mắt đeo kính đen đang dẫn theo cả nhóm bảy tám người đi lướt qua, cơ bản còn không thèm nhìn Lê Phi Phàm đang đứng ven đường.

Trợ lý kia vừa nhíu mày nói chuyện điện thoại vừa xác nhận với người bên cạnh cái gì, chưa nói được hai câu đã nổi giận."Mấy người làm ăn kiểu gì không biết? Người ta về nước rồi mới nhận được thông báo!""Còn làm sao bây giờ, đón người chứ gì nữa! Tìm người để ý kỹ một chút." Trợ lý từ trước tới nay làm việc chắc ăn cũng không tránh được do dự đôi chút, cuối cùng vẫn dặn dò người bên cạnh một câu: "Bên nhị gia hết bận thì thông báo cho tôi trước, nói với nhị gia là người đã về rồi."Người có thể khiến trợ lý Cao phải trực tiếp thông báo cho Hoắc Uẩn Khải chắc chắn rất quan trọng.Lê Phi Phàm nghĩ nghĩ, đột nhiên phát hiện bản thân đã quên mất trọng điểm của hôm nay.Bữa tiệc này trừ việc muốn giới thiệu chú chim hoàng yến mà Hoắc nhị gia nuôi thì lý do thật sự là muốn ám chỉ sau một thời kỳ im lặng, Hoắc gia của Thịnh Kinh sẽ tiến vào đấu trường.

Điều này có nghĩa là cuộc chiến nội bộ của Hoắc gia chính thức được bắt đầu.Đây là sự thật khách quan.Đương nhiên đây cũng là một quyển tiểu thuyết BL máu chó với đủ kiểu tình huống, nhưng phát triển tình cảm vẫn là tuyến chính.Lần này người tới không phải ai xa lạ mà chính là Thư Dịch Khinh.Thật ra mối quan hệ tình cảm giữa hai vai chính thời kỳ này còn chưa rõ ràng, chủ yếu là Thư Dịch Khinh có thiện cảm với thanh mai trúc mã Hoắc Uẩn Khải của mình mà thôi.

Hoắc Uẩn Khải sinh ra trong Hoắc gia, tình cảm đối với hắn mà nói chỉ là một thứ bé nhỏ không đáng kể.

Lúc này hắn còn chưa ý thức được tương lai mình sẽ yêu Thư Dịch Khinh, chỉ có mỗi vai chính thụ như mặt trời nhỏ là đã được định trước sẽ lưu lại dấu ấn rực rỡ trong lòng một người sinh ra trong tranh đoạt âm u như Hoắc Uẩn Khải.Từ nhỏ Hoắc Uẩn Khải đã bảo vệ Thư Dịch Khinh, mấy năm nay thế cục quá loạn, còn liên lụy tới cả Thư gia, Hoắc Uẩn Khải bèn tìm cớ để đưa Thư Dịch Khinh ra nước ngoài tránh bão.Trời nam bể bắc xa nhau vạn dặm như thế thì sao có thể làm ăn gì được.Vậy nên cốt truyện máu chó tới rồi đây.Đêm nay chính là điểm bùng nổ của mâu thuẫn tình cảm đầu tiên giữa các vai chính.Thư Dịch Khinh thân ở ngàn dặm xa không biết nghe được tin đồn Hoắc Uẩn Khải nuôi chim hoàng yến từ bà tám nào, cậu ta bèn không màng người nhà ngăn cản, vội vàng chạy về nước.Cặp công thụ này, một người không muốn tin nhưng chỉ có thể ảm đạm giả bộ như không có chuyện gì, một người khác thấy người trở lại nhưng trước mắt chỉ có thể lạnh lùng làm tổn thương nhau.Nguyên thân Lê Phi Phàm ghen ghét phát điên.Đương nhiên cậu ta biết lý do mình có thể thượng vị là gì nên mới luống cuống khi biết chính chủ xuất hiện, gián tiếp dẫn tới việc cậu ta tự làm mình mất mặt trong bữa tiệc.Lê Phi Phàm nghiền ngẫm kỹ trọng điểm xong liền phát hiện nhân viên phục vụ bên cạnh mình đang ngó nghiêng về phía cửa ra vào.Đương nhiên anh ta đã nghe thấy lời Cao Thăng nói lúc nãy, đặc biệt lúc thấy rõ người xuất hiện ở cửa, ánh mắt anh ta phát sáng, trong lời nói như có ý ám chỉ ai."Hóa ra là thiếu gia Thư Dịch Khinh của Thư gia.""Không phải là xuất ngoại ư? Không hổ là con cháu danh môn, không biết là hơn biết bao nhiêu lần so với một số người."Vừa nói còn vừa đánh mắt sang nhìn Lê Phi Phàm.Lê Phi Phàm gật đầu đồng ý: "Đúng là không giống thật, tôi đẹp hơn cậu ta."Nhân viên phục vụ: ....Lê Phi Phàm nhìn bóng dáng của người đang đứng ở cửa ra vào, anh nghiêm túc tự hỏi vấn đề này.

Nói là anh có chút giống với Thư Dịch Khinh, đây cũng là lý do quan trọng nhất khiến Hoắc Uẩn Khải lựa chọn anh.Nhưng Lê Phi Phàm nhanh chóng cho ra kết luận.Có người không trị hết bệnh mù.Những từ ngữ miêu tả Thư Dịch Khinh như "tươi mát thuần khiết chân thành nhiệt tình có lẽ là phù hợp.

Lê Phi Phàm thấy người kia có một đôi mắt đào hoa tiêu chuẩn, mặt nhỏ, đường nét nhu hòa, tóc hạt dẻ nhìn rất trẻ tuổi, dáng vẻ nhìn một cái đã biết được yêu chiều bảo vệ rất khá.Nhưng nếu nguyên thân mà tỉ mỉ chải chuốt một phen thì Thư Dịch Khinh không thể nằm cùng cấp bậc được.Lê Phi Phàm trước kia đúng thật đã lãng phí vẻ ngoài này.Cao Thăng nhanh chóng nhận ra người cần đón, sau đó anh ta dẫn người đi vào trong.Hình như Thư Dịch Khinh đang hỏi Cao Thăng cái gì đó, Cao Thăng hơi nghiêng đầu nghe câu hỏi của đối phương, ngay cả động tác chớp mắt cũng có chút cung kính.Dù sao đó cũng là nhân vật được sếp của anh ta đặt ở đầu quả tim, tất nhiên phải nịnh bợ, cẩn thận hầu hạ chứ.Đáng tiếc vừa lúc gặp phải oan gia ngõ hẹp trên đường.Cao Thăng vừa ngẩng đầu thấy Lê Phi Phàm bèn nhíu mày theo bản năng.Cục diện này không thể tệ hơn được nữa.Lê Phi Phàm lớn tiếng nói: "Trợ lý Cao, nghe nói anh tìm tôi?"Thư Dịch Khinh lập tức hỏi: "Cao Thăng, vị này là?"Không biết vì sao mà mí mắt của Cao Thăng giật dữ dội.Anh ta còn chưa kịp đáp đã phải trơ mắt nhìn người mới chọc giận nhị gia, dạo gần đây tưởng đã hiểu chuyện hơn cười như yêu tinh mà vươn tay ra với Thư Dịch Khinh."Xin chào, Lê Phi Phàm.""Có thể khiến trợ lý Cao phải tiếp đón tận nơi như vậy thì chính là khách quý rồi.

Nhị gia đang bận, chiêu đãi không chu toàn.""Trợ lý Cao, phải chiêu đãi cẩn thận, đừng làm chậm trễ người ta."Đúng tiêu chuẩn tư thái của chủ nhân.Hay lắm, rất cao quý.Nhân viên phục vụ đứng đằng sau Lê Phi Phàm đã bị thao tác trâu bò này làm sợ ngây người..