Thấy Lý Hà Hoa như thế nào cũng không muốn đi, Trương Thiết Sơn gầm lên: “Ngươi buông ta ra”.

Sau đó đột nhiên tăng thêm sức lực tránh thoát khỏi nàng, làm Lý Hà Hoa té trên mặt đất.

Lý Hà Hoa chỉ cảm thấy mông đau, bàn tay cũng bị mặt đất mài đến nóng rát, hốc mắt lập tức đong đầy nước muối sinh lý, nhưng là giờ phút này nàng bất chấp đau đớn, lại lần nữa khẩn cầu: “Ngươi cho ta thêm một thời gian đi, ta đảm bảo tuyệt đối ngoan ngoãn không gây phiền phức cho ngươi, còn nấu cơm cho ngươi ăn, làm việc nhà cho ngươi được chưa? Ta nói được làm được, một khi ta tìm được phòng ở ta liền nhanh chóng rời khỏi.

”Trương Thiết Sơn chỉ muốn tránh thoát khỏi Lý Hà Hoa, không nghĩ tới sẽ làm nàng té xuống đất, nhưng dù như vậy hắn cũng không có khả năng xin lỗi nàng.

Nhìn nàng nước mắt lưng tròng còn không quên khẩn cầu hắn, đột nhiên lòng hắn thấy phiền muộn.

Nữ nhân này vì sao một hai phải ở lại một thời gian nữa? Kéo dài để tìm cách sao? Chính là mặc kệ thế nào, hắn đều muốn hưu nàng.

Thôi, xem phân lượng nàng là nương của Thư Lâm, lần cuối cùng hắn cho nàng ở lại một thời gian.

Nếu đến lúc đó nàng còn không chịu đi, hắn sẽ không xem nàng là nữ nhân nữa.

Trương Thiết Sơn hít sâu một hơi, cái gì cũng chưa nói, liền bước nhanh ra ngoài.

Lý Hà Hoa nhìn thân ảnh hắn biến mất ở cửa, không biết đây là đáp ứng hay không đáp ứng.

Mặc kệ hắn có đáp ứng hay không, nàng phải mặt dày tạm thời ở lại nơi này, dù bị mắng cũng phải nhịn, chờ nàng kiếm được tiền thì không cần phải ăn nói khép nép cầu người.

Được, nàng vẫn nên đi quét dọn vệ sinh nhà cửa thôi, nói không chừng nam nhân kia thấy nàng giữ nhà cửa sạch sẽ thì khoan dung với nàng một chút, không vội vàng ném nàng ra khỏi nhà như vừa nãy nữa.

Nghĩ vậy, Lý Hà Hoa chịu đựng đau đớn trên người, khó khăn dịch chuyển thân hình mập mạp bò dậy, cầm chày gỗ bắt đầu giặt khăn trải giường.

Gian nan giặt hơn nửa canh giờ, rốt cuộc cũng đem áo gối, khăn trải giường đều giặt sạch sẽ.

Đang ở trong sân phơi thì Trương Thiết Sơn trở lại, nhưng mà lần này không phải một mình hắn, theo sau hắn là một tiểu thiếu niên và một lão phụ nhân khoảng bốn năm chục tuổi, mà trong lòng hắn còn ôm một tiểu nam hài.

Thấy Lý Hà Hoa phơi đồ, Trương Thiết Sơn trầm mặt trực tiếp đi vào trong phòng giống như không nhìn thấy nàng, việc này làm trong lòng Lý Hà Hoa càng thêm bất an.

Hai người theo Trương Thiết Sơn tiến vào cũng thấy nàng, lập tức sắc mặt trở nên rất khó coi, nhìn mắt nàng đầy sự không vui, đi theo sau Trương Thiết Sơn vào phòng, cũng không có ý muốn để ý tới nàng.

Lý Hà Hoa nhấp nhấp môi, vẫn tiếp tục xử lý việc đang làm cho xong, lúc này mới lau lau tay, đi theo vào trong nhà.

Trong phòng, tiểu nam hài Trương Thiết Sơn vừa mới ôm đang ngồi ở trên bàn chơi đùa quả cầu nhỏ trong tay, nhìn cũng không thèm nhìn tới nàng, ba người đang sửa sang lại hành lý, xem ra là chuẩn bị ở lại.

Lý Hà Hoa không biết mình nên làm gì, đi tới hỗ trợ thì người ta khẳng định không cảm kích, nhưng không thể cái gì cũng không làm, nghĩ nghĩ hay là đi phòng bếp nấu cơm đi.

Đã giữa trưa rồi, bọn họ chắc chắn còn chưa ăn, nàng xuống bếp làm chút đồ để mọi người cùng nhau ăn thôi.

Nhưng mà trong phòng bếp cũng chỉ có gạo lức, trừ bỏ nấu cháo gạo lức, không còn lựa chọn nào khác.

Vào phòng bếp, Lý Hà Hoa phát hiện trong bếp có thêm hai túi lương thực, nàng mở ra nhìn, một túi bột trắng và một túi gạo.

Lý Hà Hoa có chút bất ngờ, trước đó nàng ăn mấy chén cháo gạo lức khoang miệng đã sớm chảy nước, chưa từng muốn ăn cơm gạo tẻ và mì sợi như giờ khắc này.

Chỉ là mấy thứ này không phải của nàng, nàng không thể tuỳ ý sử dụng.

Nghĩ nghĩ Lý Hà Hoa xoay người ra khỏi phòng bếp để tìm Trương Thiết Sơn.

.