Dương gia biệt thự,ngoại ô thành phố A.

Ngày hôm nay,biệt thự Dương gia phá lệ náo nhiệt,cũng chính là bởi vì hôm nay là ngày 7 bảo bối tròn 1 tháng tuổi và cũng là ngày thần trong các bảo bối tỉnh dậy.

Bên trong biệt thự,dì Phượng chạy đôn chạy đáo chuẩn bị đồ dành cho tiệc mừng 1 tháng của mấy đứa nhỏ,tuy rằng trong nhà hiện tại chỉ có Dương Uyển Nghi,bà và 2 vị nữ thần nhưng bữa tiệc này không thể làm nhỏ được,phải thật hoành tráng thì mới có thể thỏa mãn lòng của bà.

Trong khi dì Phượng bận đến nỗi chân không chạm đất thì cái người được gọi là mẹ của nhân vật chính của bữa tiệc lại ngồi tại trên phòng,một tay bốc snack một tay điều khiển máy tính đọc truyện ngôn tình.Ở một bên thấy vậy,Anhk không nhịn được,cằn nhằn nói:

-Uyển Nghi,hôm nay là tiệc đầy tháng của con cậu đó,là một người mẹ tại sao lại có thể để dì Phượng chạy đông tây lo tiệc đầy tháng cho con mình.

-Tớ đang ở cữ-Dương Uyển Nghi với tay lấy gói snack bên cạnh,lười biếng trả lời câu hỏi của Anhk.

-Hừ,tớ thấy là cậu đang lười biếng thì có-Anhk thở hắt,bực bội ngồi xuống bên cạnh Enhk mà không quên thêm một câu càu nhàu.

-Thôi nào,Uyển Nghi cô ấy nói cũng đúng lắm,phụ nữ con người sau khi sinh thường phải ở cữ ít nhất là 3 tháng-Enhk đưa tay vuốt nẹ sau lưng của Anhk,cố gắng giảm bớt tức giận của cô em gái mình,tay phải còn với lấy một tách trà trên bàn,đưa cho Anhk,giọng điệu ôn hòa.

-Đây,uống tí nước cho hạ nhiệt.

"Hừ"Anhk hừmột tiếng,đưa tay nhận lấy tách trà mà chị mình mang tới.Cảm nhận được hồng trà từ vị giác dần dần chui vào bụng mình,lúc này mới hạ nhiệt nói:

-Uyển Nghi,nếu như vậy,cậu không lo cho con cậu sao?Hôm nay cũng là ngày mà mấy đứa nhỏ thức tỉnh năng lực thần.

-Có gì đâu!Không phải còn có 2 các cậu đây sao-Dương Uyển Nghi tiếp tục ăn snack,tay phải lướt liên tục đọc truyện.

-Cậu thật là-Anhk có chút chán nản không thèm để ý đến cô,đí tới mấy cái nôi nhìn 7 đứa trẻ đang ngoan ngoãn nằm sso.Thấy mấy cái bảo bối đáng yêu nằm ngủ,Anhk cảm thấy tâm mình nhũn lại,dịu dàng vuốt hẹ đầu bọn chúng,sau đó mới quay ra nói chuyện với Enhk:

-Enhk,chị nghĩ là bọn chúng sẽ thức tỉnh năng lực gì a?

-Chị nghĩ ít nhất cũng là thần cấp 7,cũng phải nói ba của bọn nó một chút.Mẹ chúng đã là một thánh hành giả cấp 10 đâu,lại không ngờ rằng mấy cái ba ba của chúng cũng là những thánh hành giả đâu,hơn thế cũng là bằng cấp với chúng ta.

-Cái này phải gọi là duyên phận đi,không ngờ 8 vị thần chúng ta thời điểm gặp lại lại là cái quan hệ thế này a~,nhưng mà mấy cái nam nhân kia còn chưa thức tỉnh đi.-Anhk lắc đầu,đi tới chỗ Dương Uyển Nghi vì mệt mà đã ngủ quên,kéo chăn nhẹ nhàng đắp.

-Ừ,thật ra chị cũng không nghĩ như vậy,không ngờ rằng,chủ nhân của chúng ta vậy mà lại có quan hệ với chủ nhân của 6 cái bọn họ,thật hy vọng lần gặp mặt tiếp theo,chắc chắn chính là một màn đặc sắc-Enhk cười có chút nguy hiểm nói.

-Nhưng mà chị này,lần này mấy đứa nhỏ thức tỉnh,em có chút lo lắng,không hiểu sao nhất định sẽ xảy ra chuyện gì đó-Anhk mặt mày mê mang,đi đến ngồi cạnh Enhk,nói lên suy nghĩ của bản thân.

-Chị cũng thấy vậy,nhưng cái nguy hiểm này là gì đây?-Enhk mặt mang theo nghiêm trọng nói.

Sau,cả 2 đều trầm lặng,không nói gì nhìn mấy đứa trẻ.Cho đến khi dì Phượng gọi 2 người vẫn im lặng không nói.

Ở dưới lầu,tất cả mọi thứ đều đã chuẩn bị hết,dì Phượng mới từ dưới nói vọng lên:

-Nghi nhi tất cả đều đã xong,con liền xuống bắt đầu tiệc đầy tháng của bọn nhỏ đi.

Nghe được tiếng nói,từ trong giấc mộng,Dương Uyển Nghi bất người tỉnh dậy,thấy Enhk và Anh ở một bên trầm lặng,nghi hoặc hỏi:

-Sao vậy?

-Không có gì

Vẫn là Enhk ổn định tinh thần,an ủi nói với cô.

-Ừ.

Dương Uyển Nghi không sao cả,chạy vào nhà tắm,rửa qua mặt mũi mới ra khỏi,đem mấy cái bánh bao vấn còn đang say ngủ xuống lầu.

Dì Phượng thấy Dương Uyển Nghi đẩy mấy cái nôi đi như vậy,liền chạy tới giúp đỡ:

-Để dì

-Vẫn là phải cảm ơn dị Phượng đâu-Dương Uyển Nghi cười hiền.

-Ko có gì,ba mẹ con là ân nhân của ta,giúp được cái gì thì ta cũng sẽ cố gắng.

2 dì cháu mau chóng đưa 7 bảo bối xuống phòng khách.Từ trên lầu,sau khi đã thương thảo xong,chị em nữ thần Enhk và Anhk cũng lục tục đi xuống,thấy một màn ấm áp này,cả hai nhìn nhau mà cười,quên đi nỗi lo lắng vừa rồi.

-Enhk,Anhk,2 cậu xuống rồi-Dương Uyển Nghi nhìn thấy 2 chị em liền hô.

-Ừ,chúng ta cũng nên đánh thức thần trong cơ thể bọn chúng rồi.-Enhk gật đầu,cùng Anhk đi đến chuẩn bị thức tỉnh thần.

-Ừm,nhưng là làm thế nào đây,trước kia khi thức tỉnh 2 cậu tớ cũng không biết được,7 đứa nhỏ là như thế nào thức tỉnh a~

Dương Uyển Nghi có chút lo lắng nhìn 7 cục cưng đang nằm trong nôi kia.Chúng cũng đều là ruột thịt của cô,là dòng máu của cô,nói không lo chính là nói dối.

-Cái này thì vừa rồi tớ và Anhk đã thương lượng,vì mấy bảo bối còn quá nhỏ,cho nên sẽ nhờ vào năng lực tinh thần của cậu tiếp xúc,tìm đến chỗ mà thần đang ngủ ở sâu trong chúng,sau đó chúng tớ sẽ kết hợp đánh thức thần.

Enhk nói ra nội dung thương lượng của cô cùng với em gái mình.

-Sẽ không có việc gì xảy ra chứ?-Cô có chút lo lắng,bất an hỏi lại.

-Về cái này thì chúng tớ không thể biết,chỉ duy nhất có thể hứa với cậu,bọn nhỏ tuyệt đối sẽ không có việc gì.-Anhk đưa ra lời hứa.

Nhận được lời hứa của Anhk,cô có chút an tâm trở lại,quay đầu bảo với dì Phượng:

-Dì đã nghe rồi đấy,hiện tại tụi con sẽ thức tỉnh năng lực thần cho mấy bảo bối,đề phòng có người đến,vẫn là nhờ dì ra ngoài giúp đi,được không ạ?

Từ nãy đến giờ không nói một lời,Phượng Ngận nghe cô nói như vậy liền gật đầu,tặng cho cô một ánh mắt từ ái,nhẹ nhàng nói:

-Được,dì đã biết,con phải cẩn thận.

Mấy câu,mấy chữ thôi nhưng cô đều cảm nhận được sự quan tâm của dì Phượng,gật đầu,nói:

-Vâng,dì cũng vậy,khi triệu hồi ma pháp,dì nhớ phải điều hòa nhiệt khí,nếu không sẽ tổn thương đến chính mình.

-Ha ha,Nghi nhi đây là lần thứ bao nhiêu rồi,cái này từ tháng trước con nhắc nhở ta rất nhiều,ta đã muốn nhớ như in,con không cần phải lo lắng.

Nói rồi,dì Phượng đi ra ngoài,lập nên một vòng tròn ma pháp bảo vệ.Dương Uyển Nghi nhìn phương hướng Phượng Ngận rời đi,nhịn không được mà nhớ về một tháng trước.Cô cũng không thể nào quên được,một tháng trước tại sân bay kia,người phụ nữ tràn đầy từ ái,ôm cô vào lòng,trên mặt nước mắt dài,ngắn liên tục an ủi cô.Cũng từ lúc đó,cô không biết tại sao,lại lập nên quyết tâm phải bảo vệ người này.Lúc đó,cô đã nhờ Enhk và Anhk xem xem dì Phượng có hay không thể dùng năng lực thần,tuy rằng kết quả là không nhưng cô lại có thể mở ra được ma pháp nguyên tố trong cơ thể bà.

Cho dù đây là một nhiệm vụ không quá khó,nhưng cô cũng không thể nào không lo lắng,sợ bà trong lúc thi chuyển ma pháp sẽ có sự cố.

-Sẽ không sao đâu,cậu nên tin tưởng dì ấy.

Nhận thấy lo lắng của cô,Anhk đi tới,đặt tay lên vai cô,nói lời an ủi.

-Ừ,vậy bây giờ chúng ta tiến hành.

Cô mau chóng lấy lại tinh thần,gạt đi lo lắng trong mắt,nhìn Enhk và Anhk nói.

-Được,vậy câu làm đi,phải cẩn thận.-Enhk nhắc nhở.

Dương Uyển Nghi đi tới chỗ của 7 đứa nhỏ,hôn nhẹ lên chúng rồi sự dụng tinh thần lực quan sát bên trong.Thẳng đến một hồi,cô mới thu hồi lại tinh thần lực,thở hắt ra một hơi,sau đó nhìn Enhk và Anhk nói vị trí có ma lực mạnh nhất.

-Nhạc nhi là nằm ở kinh mạch 104,Minh nhi ở đường kinh mạch 45,Dạ nhi đường kinh mạch 75,Dã nhi ở đường kinh mạch thứ 23,Hạo nhi ở kinh mạch thứ 56,Kỳ nhi và Thiến nhi như nhau,đều là kinh mạch thứ 107.

-Được rồi,cậu liền để lại cho chúng tớ.

Anhk gật đầu,nhớ hết vị trí ma lực trong cơ thể mấy đứa nhỏ.

-Anhk,chúng ta mau làm thôi.-Enhk nói.

Dứt lời,cả 2 đều ăn ý giải phóng thần lực,đưa thần lực vào trong cơ thể của cả 7 đứa trẻ.Ở bên cạnh,Dương Uyển Nghi nhìn thấy,Enhk và Anhk cả 2 người đều đưa 2 tay làm ra một vài động tác đặc biệt,sau đó từ 2 tay của 2 người tỏa ra một loại ánh sáng khác biệt:Enhk là màu trắng,còn Anhk là màu đen,đây chính là thần lục tượng trưng cho Quang thần và Ám thần.Thần lực được tỏa ra,từ trong ánh sáng đen,trắng đó,có 7 con hồ điệp cùng màu ánh sáng bay ra,Enhk và Anhk khẽ nhiệm chú,14 con hồ điệp phân chia nhập vào từng đứa trẻ.

Ở bên ngoài,từ lúc Enhk và Anhk giải phóng thần lực,2 cột ánh sáng trắng và đen,từ trên trời đổ thẳng xuống biệt thự.2 cột sáng cuốn lấy nhau rồi không ngừng tỏa ra năng lượng.Phượng Ngận nhìn thấy thì ra tăng ma pháp bảo vệ biệt thự,trong lòng mong rằng sẽ không có chuyện gì xảy ra.

Biệt thự Sky,trung tâm thành phố A:

Biệt thự Sky là một kiến trúc đồ sộ,to lớn nằm giữa trung tâm của phồn hoa của Thành phố A.Và nó cũng chính là một trong số biệt thự cao cấp của Hiên Viên gia,hiện tại là nơi ở của 6 cậu ấm của các đại gia tộc.

Bên trong biệt thự,tại đại sảnh lớn.6 người con trai mỗi người một chỗ,một biểu cảm,một tư thế riêng nhưng cả 6 người đều hướng ánh mắt của mình về phía nam thành phố,và đó chính là biệt thự Dương gia ở vùng ngoại ô.

-Đây là gì vậy?

Giọng nói trầm thấp,phát ra từ người con trai đang ngồi trên ghế sopha.Nói sao nhỉ,nhìn vào người này thì chắc chắn ai cũng sẽ nói là cực phẩm soái ca,mà mấy cái người ngồi đây cũng đều là tuyệt phẩm nhân gian,thuộc hàng "đây là khuôn mặt của con người ư?",người vừa nói chính là Hàn Ngạo Thiên.Hắn ta lười biếng ngồi trên sopha,ánh mắt lại luôn hướng về phía 2 cột sáng,giọng nói trầm thấp hỏi mấy thằng bạn thân nhà mình.

-Thiên,cậu hỏi cái này thì bọn mình biết hỏi ai?Muốn hỏi không bằng triệu hồi Shin ra hỏi còn nhanh hơn.

Người vừa nói chính là Lam Thế Thần,nhị thiếu gia nhà họ Lam.Anh ta khoanh tay trước ngực,dựa vào tường,khuôn mặt mang theo khinh bỉ nhìn thằng bạn thân.

-Ờ,cũng đúng.

Hàn Ngạo Thiên khẽ nói một câu chú ngữ,dứt lời một ánh áng màu tím bao phủ cả đại sảnh to lớn.Sau một hồi,ánh sáng biến mất,một nam nhân hiện ra.Vị này chính là tinh tú thần,Shin,cũng chính là vị thần tương hợp của Hàn Ngạo Thiên.Anh ta mặc trên mình một bộ áo giáp màu tím,mái tóc dài màu đen được buộc cao lên,bên hông là một thanh kiếm samurai được bọc bởi vỏ kiếm màu tím với họa tiết tinh xảo.Shin đảo mắt nhìn quanh,cho mỗi người một nụ cười thay lời chào hỏi,xong mới quay ra hỏi người khế ước với mình:

-Thiên,có chuyện gì vậy?

Mọi người đều gật đầu đáp lại,ai nấy đều mang vẻ mặt nghiêm túc.Hàn Ngạo Thiên không vòng vo mà vào luôn vấn đề chính:

-Shin,cậu cảm nhận được phải không,phía nam thành phố xuất hiện hai luồng thần lực khác lạ,tớ và mọi người cảm thấy lạ nên mới triệu hồi cậu.

Shin nghe Hàn Ngạo Thiên nói theo bản năng,hướng mắt về phía nam thành phố,bắt gặp được 2 luồng thần lực quen thuộc mang màu trắng và đen.Lúc này trên mặt Shin hiện ra nét cười rạng rỡ pha chút vui mừng.Thu hồi lại tầm mắt,anh ta đi đến bên cạnh Hàn Ngạo Thiên,ngồi xuống,lúc này mới trả lời:

-Lúc trước khi tất cả các cậu đánh thức thần lực thì chúng tớ cũng đã nói cho các cậu rồi đúng không,về cuộc chiến 1000 năm về trước.

Shin vừa nói,vừa đưa ánh mắt nhìn về phía 6 người kia.Cả 6 đều nhìn nhau một lúc,sau đó ăn ý gật đầu.

Nhận được mấy cái gật đầu này,Shin nói tiếp:

-Thật ra lúc đó chúng tớ chưa nói hết,trong cuộc chiến đó,Thời Không thần vì bảo vệ cho chúng tớ nên đá hy sinh.Năng lực còn lại của anh ta được chúng tớ phong ấn và bảo vệ ở tam giác quỷ Bermuda nằm ở phía đại tây dương.Không chỉ dựng lên kết giới và từ trường bảo vệ,chúng tớ còn để lại 2 vị thần ở lại để trông coi,và đó chính là Quang thần và Ám thần.2 người bọn họ là 2 chị em sinh đôi,vừa kết hợp tốt lại vừa mạnh nên chúng tớ khá yên tâm.Ánh sáng vừa rồi có lẽ là của 2 người họ,nhìn vào màu sắc cùng với năng lượng tỏa ra thì xem ra 2 người đó đang chuẩn bị đánh thức thần,có lẽ cũng là thần cấp khoảng từ 7 trở lên.

-Shin,từ từ đã,lúc trước tớ có nghe Linhk nói,2 chị em Quang và Ám luôn luôn đi với nhau mà vì vậy,thánh hành giả muốn có năng lượng đều phải kết hợp với cả 2 người này,nhưng không phải mỗi thánh hành giả đều chỉ có thể kết hợp với một vị thần thôi sao?Với lại,hình như 2 vị thần này giống Skin,đều không có thánh hành giả nào có thể tương hợp.

Bắc Thần Phong nghe Shin nói vậy,cảm thấy khó hiểu liền đi đến ghế sopha ngồi xuống,nói lên nghi vấn của mình.

-Không phải Triệt đã kết hợp được với Skin sao?Trên đời này có rất nhiều điều chúng ta chưa biết được,Skin không phải chính là Thái Dương thần nhưng vẫn tương hợp được với Triệt không đúng sao?Vì vậy có người có thể kết hợp được với 2 chị em sinh đôi cũng có thể cho là không có gì đáng ngạc nhiên.

Cả 6 người đều lâm vào trầm tư,Hiên Viên Triệt lấy lại tinh thần nhanh nhất,ngẩng đầu hỏi:

-Như cậu nói,vậy 2 vị thần này là đang đánh thức vị thần cấp 7 sao?

-Ừ,nhưng tớ cũng không nắm chắc được,chỉ dựa vào ánh sáng tỏa ra cho nên tớ chỉ có thể nói,vị thần mà họ đang đánh thức phải từ cấp 7 trở lên và không chỉ có một.

-Chúng ta đến đó.-Tôn Thiên Kỳ,bật người dậy,đi ra cửa chính của biệt thự.

-Được,chúng ta đi.-5 người còn lại nhìn nhau,rồi cũng đứng dậy đi theo Tôn Thiên Kỳ.

Shin nhìn theo hướng bọn họ rời đi,bất đắc dĩ lắc đầu.Anh ta đi đến cửa sổ,nhìn về phía 2 cột sáng đang xoắn lại với nhau,khẽ thở dài rồi quay trở về giới linh.

Giới linh chính là một căn phòng lớn chứa 8 cột to đứng sừng sững.Ở trên thân cột là những họa tiết tượng trưng cho thần lực của các vị thần,hiện tại trên các cột từ trái sang phải,5 vị thần lần lượt ngồi,5 người bọn họ đều nhìn sang 2 cây cột tượng trưng cho quang và ám.

-Skin,cậu có nghĩ là bọn họ hay không.

Ngồi ở trên cây cột năng lượng của hải thần,một chàng trai trẻ tuổi mặc trên mình một bộ giáp màu xanh dương,quay sang hỏi.

-Chưa biết được,chúng ta đợi Shin trở về.

Người vừa trả lời chính là Skin trong lời nói của Hải thần và cũng chính là vị thần khó tương hợp nhất,Thái Dương thần.

Dứt lời,một ánh sáng màu tím hiện lên trên cây cột của tinh tú thần.Shin xuất hiện trước mặt các vị thần còn lại,ngồi xuống ghế.

-Thế nào?Có chuyện gì vậy,Shin?

Người hỏi là Kan,hải thần.

-Là bọn họ-Shin cười trả lời không đầu đuôi nhưng cũng làm cho 5 vị thần còn lại bật cười,nụ cười vui sướng khi tìm được đồng bạn.

-Đã 1000 năm không liên lạc rồi,không biết hai em ấy như thế nào.-Nhiên thần,Roy ngả người ra ghế,có chút tưởng niệm nói.

5 người còn lại nhìn nhau,tất cả bọn họ đều nhớ cặp chị em sinh đôi đáng yêu này,không biết họ có sống tốt không,có khỏe không,đã trỏ về bao lâ rồi.

-Vậy,Thiên gọi cậu ra chắc cũng là vì việc này đúng không?Theo giọng điệu của cậu,chắc là họ cũng đã khỏi hành đi tìm 2 em ấy rồi.

-Không hổ là Lance a,đúng vậy,6 người kia đã đi đến chỗ phát hiện họ rồi nhưng chỉ sợ là sẽ không tìm được đâu.

Shin chán nản ngả lưng ra ghế.5 người nghe vậy trầm lặng xuống,vói tính cách của 2 chị em kia,chỉ sợ chính xác là vậy.

-Vậy chúng ta mở cổng giới linh,đi xem.-Thiên Không thần từ nãy đến giờ không lên tiếng đề xuất.

-Cũng được,ý kiến tốt lắm,Linhk.-Lance ngồi ngay bên cạnh,cười ha hả.

Sau đó,cả 6 người đều vận thần lực mở cửa giới linh.Trên xe Lamborghini,6 người kia đều đang thảo luận với nhau về chuyện thần lực xuât hiện,thì 6 vị thần của họ đồng loạt xuất hiện.

-6 người các cậu lại cưỡng chế mở cổng hả?Ra đây làm cái gì?

Tôn Thiên Kỳ giật nảy mình trước sựu xuất hiện đột ngột của mấy người kia,cằn nhằn nói.

-Bọn này đi coi náo nhiệt-Lance,địa thần tương hợp với Tôn Thiên Kỳ trả lời.

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---

Trở về với biệt thự Dương gia,sau khi đưa hồ điệp có chứa thần lực vào cơ thể của 7 đứa trẻ,Enhk và Anhk mau chóng tìm được nơi thần lực ngủ trong cơ thể của bọn trẻ theo lời của Dương Uyển Nghi.Đánh thần lực vào trong kinh mạch đó,cả 7 đứa trẻ bay lên,tỏa ra các ánh sáng khác nhau,chúng cứ lơ lửng trên không trung cho đến lúc,7 vị thần xuất hiện bên cạnh chúng rồi ôm lấy mấy đứa trẻ.

Ầm,7 vị thần xuất hiện là lúc phía bên ngoài đột nhiên có tiếng nổ lớn,mặt đất di chuyển dữ dội.Dương Uyển Nghi đứng không vững,suýt nữa ngã xuống,may mà có Enhk và Anhk nhanh tay đỡ được.Dung chấn qua một được một lúc thì cô mới đứng trở lại,quay sang hỏi Enhk và Anhk:

-Vừa rồi là có chuyện gì vậy?

Enhk và Anhk nhìn nhau,từ 2 người cô có thể cảm thấy được sự nghiêm trọng trong vấn đề này.

-Chỉ sợ vừa rồi,khi chúng ta cưỡng chế thức tỉnh cả 7 vị thần đã làm cho không gian và thời gian nghịch chuyển,sẽ có rất nhiều thứ từ không gia,thời gian khác bị hút về thế giới này-Mặt Enhk có chút trắng bệch,người hơi lung lay,trả lời.

-Nó có thể hút vào những gì?-Dương Uyển Nghi nhíu mày,đưa tay đỡ cơ thể lung lay sắp ngã ngã của Enhk,hỏi.

-Tùy thôi,chứ không chắc chắn được,có thể là một vật gì đó hoặc một linh hồn hay những thứ đại loại như vậy-Anhk không chắc chắn,mơ hồ nói.

-Thôi được rồi,Uyển Nghi cậu mau giúp bọn nhỏ truyền thừa và khế ước với thần đi,tớ cùng Anhk ra ngoài coi.-Enhk lấy lại tinh thần,đứng thẳng dậy rồi đi ra ngoài.

-Được các cậu cẩn thận.-Dương Uyển Nghi gật đầu,không quên dặn dò.

Enhk và Anhk không trả lời chỉ khẽ gật đầu.

Dương Uyển Nghi xoay người đi về phía 7 vị thần đang ôm con mình trong tay,mỉm cười nói:

-Xin chào,tôi là Dương Uyển Nghi,là mẹ của các bé.

7 vị thần kia nhìn nhau rồi quay ra,cười hòa ái như đáp lại cô,sau đó vị thần ôm Dương Tuấn Nhạc bước lên,nói:

-Xin chào,tôi là Tử Thần,Kai,như tên tôi là vị thần cai quản địa ngục.

Nói rồi anh ta cũng không nói thêm gì.6 thần còn lại cũng theo thứ tự của 6 anh em giới thiệu:

-Xin chào,tôi là Lôi thần,Gin,là thần tương hợp của Nhật Minh.

-Xin chào,tôi là Băng thần,Shu,rất vui được gặp cô,tôi là thần tương hợp của Bách Dạ.

-Xin chào,tôi là Phong thần,Kay,tương hợp với con trai cô,Thiên Dã.

-Xin chào,tôi là Độc thần,Ruu,tôi sẽ bảo vệ cho Cảnh Hạo.

-Xin chào,tôi là Thanh thần,Shen,tương hợp với tiểu Tử Kỳ.

-Xin chào,tôi là Lime,Tái Sinh thần,tôi tương hợp với Ngọc Thiến.

Dương Uyển Nghi gật đầu cười,sau đó nói:

-Vậy bây giờ chúng ta truyền thừa và khế ước,Bọn nhỏ nhà tôi còn bé,cho nên cần gì xin hãy nói.

Bọn họ lại nhìn nhau,đưa ra quyết định:-Đc rồi,cô hãy ra ngoài lập màn chắn bảo vệ là tốt lắm,chúng tôi sẽ tự biết nên làm gì-Gin đại diện nói.

-Được,vậy tôi ra ngoài.

Dương Uyển Nghi xoay người đi ra cửa chính biệt thự.Lúc đi ra,cô thấy dì Phượng hốt hoảng chạy vào.

-Có chuyện gì vậy ạ?-Cô đưa tay,vuốt vuốt ngực dì Phượng,giúp bà nhuận khí.

Phượng Ngận lấy ậi chút hơi liền truyền đạt lại lời của Enhk cho vô:

-Nữ thần Enhk bảo con ra gặp cô ấy gấp,hình như có người tiến tới biệt thự.

Nghe đến đây khuôn mặt của cô tối sầm lại,bảo dì Phượng tìm một chỗ nghỉ ngơi,sau đó lao ra ngoài biệt thự.Khi cô chạy ra,Enhk và Anhk 2 người có chút vui vẻ nhìn cô,Anhk vẫy tay:

-Uyển Nghi đến đây.

Cô chạy một mạch ra,chống 2 đầu gối cố gắng hít thở sau đó mới hỏi:

-Tớ nghe có người đến đây,đúng vậy sao?

-Ừ đúng vậy-Anhk cười tươi,gật đầu

-Xem cậu vui vẻ,là người quen sao?-Dương Uyển Nghi lấy lại sức,đứng thẳng dậy.

-Sao cậu biết?-Anhk ngạc nhiên.

-Mặt em viết hết lên còn gì.Enhk yêu chiều,gõ nhẹ lên đầu Anhk.

Anhk ôm đầu,lè lưỡi ra,sau đó cũng không nói thêm gì.

-Là mấy vị thần cấp 10 mà tớ kể cho cậu,không chỉ vậy,hình như thánh hành dư cũng đi cùng họ.-Không để cho cô hỏi,Enhk đã trả lời.

-Vậy sao!Nhưng hiện tại tớ cũng chưa muốn có người gặp mấy đứa trẻ.-Dương Uyển Nghi thẳng thắng đưa ra suy nghĩ của mình.

-Chúng tớ cũng muốn thế-Cả 2 người đều đồng thanh.

Cô có chút khó hiểu nhìn 2 người bọn họ,không phải đã 1000 năm chưa gặp sao,đáng lẽ ra là phải rất muốn gặp chứ.

Nhìn ra được sự khó hiểu của cô,Enhk trả lời:-Hừ,ai bảo họ 1000 năm nay không liên lạc với bọn này,ta cho bọn họ biết tay.

Dương Uyển Nghi có chút rùng mình,trong lòng hiện lên 1p tưởng niêm cho mấy vị thần chưa gặp mặt kia.

-Vậy tớ che dấu biệt thự nha?-Dương Uyển Nghi hỏi.

-Được,chỉ cần không cho mấy người kia biết tung tích là được rồi.-Anhk cười nguy hiểm.

Cô đưa tay xoa 2 cánh tay đã nổi da gà vì điệu cười của Anhk.Thở dài,cô đưa tay lên khởi động dấu ấn thời không thần.Chỉ thấy trong đôi mắt xanh của cô,một đồng hồ xuất hiện.Dưới chân cô hiện lên một vòng tròn ma pháp cổ,nó xoay tròn rồi tỏa sáng:

-Thời gian đảo ngược,không gian đảo ngược,cất dấu vật chất,che dấu vật chất,đem vật chất kia tiến vào không gian tự do.

Dứt lời,cả tòa biệt thự lóe sáng rồi biến mất.

Biệt thự vừa biến mất cũng chính là lúc mà xe của 6 chàng trai nhà ta đi tới.

-Sao lại không có gì?-Lam Thế Thần khó hiểu nhìn mấy người còn lại hỏi.

Mọi người đều trầm mặc không nói gì,chỉ nhìn bãi đất trống mà vài giây trước có một căn biệt thự đã ở đó.

-Skin,cậu nghĩ gì về việc này?

Hiên Viên Triệt nhìn sang Skin đang đứng gần đó,nói.

Skin trầm tư một lúc,sau đó mới chậm rãi nêu lên ý nghĩ của mình:

-Có lẽ có một thánh hành sư đã lấy được truyền thừa của thời không thần,cho nên mới có việc này.

-Ý của cậu chính là người nhận được truyền thừa đang ở đây sao?-Roy hỏi lại

-Ừ-Skin gật đầu.

-Coi nào,người nào có thể vừa nhận thần lực của Enhk và Anhk,lại có trợ thủ bên cạnh có năng lực thời không,chúng ta cần phải cân nhắc một chút đây-Kan đưa tay vuốt cằm,nhìn sang chỗ 6 nam chính của chúng ta,nhưng họ lại không trả lời.Thấy lạ liền hỏi:

-Có chuyện gì sao?

6 người tiếp tục trầm tư.Họ đều nhớ rõ,chỗ này trước kia chính là biệt thự Rose của Dương gia mà,nhưng hiện tại lại chẳng thấy đâu.Biết rằng là do năng lượng thời không nhưng họ vẫn có phần lo lắng lẫn tức giận.Lo lắng ở chỗ,đây chính là biệt thự mạ Nghi nhi thích nhất,biến mất rồi chỉ sợ sau này em ấy quay lại không thấy sẽ rất đau khổ,dù gì thì đây cũng được coi là một trong số những nơi chứa đựng thời thơ ấu của 7 người họ cơ mà.Còn tức giận chính là cái kẻ không biết tên kia lại dám đi vào biệt thự này rồi đưa nó vào thời không nữa chứ.Đây là nơi duy nhất trên cái thành phố này có thể làm cho họ thoải mái nhất.Gần 10 tháng trước,do mấy người bọn họ bị con tiện nhân Hồ Ngọc Mai kia bỏ thuốc,lúc đo vì đã mất hết lý trí nên cả 6 người bọn họ chẳng phân biệt được là ai cho nên cứ phát tiết lên cái người con gái kia.Họ cứ tưởng rằng,Hồ Ngọc Mai bỏ thuốc thì tất nhiên cái người đang nằm dưới thân kia cũng là cái tiện nhân kia.Sáng hôm sau cũng không thèm nhìn mặt mà rời đi luôn.Cho đến gần 2 tháng sau,tiện nhân kia xuất hiện,trước mặt bọn họ chửi mắng Nghi nhi là đồ tiện nhân,dám bỏ thuốc họ rồi kéo bọn họ vào khách sạn.Đến lúc đó,6 người mới biết,Dương Uyển Nghi ngày đó,nhìn thấy Hồ Ngọc Mai cho thuốc bột vào rượu của họ,mới kéo bọn họ thoát khỏi tiện nhân.

Biết được như vậy,trong lòng của cả 6 đều có tồn tại 2 cảm giác vui sướng và hối hận.Vui sướng vì,Dương Uyển Nghi chính là người mà cả 6 người bọn họ thích,là người trong lòng họ ngay từ nhỏ,khuôn mặt thật của cô cũng chỉ có 6 người và dì Phượng biết,được hoan ái với cô cũng chính là giấc mộng mà họ chôn vùi từ lâu.Còn hối hận,tất nhiên rồi,nếu như ngày đó bọn họ biết tiết chế thì cô cũng đã không bỏ đi,họ còn nhớ rõ như in,ngày hôm đó đã đòi hỏi cô bao nhiêu lần,phát tiết đến cỡ nào.Bằng chứng chính là,ngay sau khi biết mọi chuyện,họ đã gọi điện cho khách sạn hỏi tình hình của cô trong vòng 2 tháng qua.Câu trả lời làm cho họ giật nảy mình,cô ở trong phòng,không ra ngoài gần 2 tháng,sau đó rời đi trước khi họ gọi là 3 ngày.Họ đã cho người đi tìm cô,nhưng lại không có bất kỳ một tin tức gì,dường như cô chưa bao giờ xuất hiện trên thế gian này.

-Triệt,cậu nghĩ có thể là em ấy không?-Hách Liên Tiêu Dật,giọng có phần run run,nhìn sang Hiên Viên Triệt hỏi.

Cả 4 người còn lại cũng đồng loạt nhìn sang anh,trong mắt đều là mong đợi.Hiên Viên Triệt không trả lời,xoay người đếngần Skin nói:

-Trước hết các cậu đừng hỏi gì cả,có lẽ người kí khế ước với Quang thần và Ám thần chúng tôi có biết.Nhưng,Skin,cậu đã từng nói,chúng tôi ngay từ trong bụng mẹ đã có dấu ấn thần chứng tỏ có thể tương hợp với các cậu đúng không?

Nói đến đây,Hiên Viên Triệt dừng lại,nhìn Skin chờ đợi câu trả lời.

-Đúng là như thế.-Skin gật đầu.

-Vậy,dấu ấn của quang thần và ám thần là gì?-Hiên Viên Triệt trong giọng có chút run run cùng mong đợi.

-Là một con hồ điệp với cánh 2 màu đen trắng-Skin trả lời dứt khoát.

“Phù”cả 6 người đều thở ra một hơi,rồi nhìn nhau nở nụ cười sung sướng.

-Này,này,rốt cuộc là có chuyên gì?-Kan nhịn không được tò mò,hỏi.

-Cái này để sau đi,về nhà rồi sẽ nói cho mấy người các cậu-Tôn Thiên Kỳ trở lại dạng cà lơ phất phơ như thường ngày,hất hất tay nói.

-Này,cậu nói mau cho tôi-Lance không nhịn được hét ầm lên.

-Không nói cậu làm được gì nào-Tôn Thiên Kỳ thè lưỡi,lêu lêu với Lance.

-Thôi đừng làm rộn,chúng ta quay trở về-Hàn Ngạo Thiên đưa tay bắt lấy thằng bạn thân đang chuẩn bị chạy chốn của mình,lôi về phía xe.

Đám mỹ nam nhanh chóng giải tán,rời khỏi bãi đất trống.

Tạinhà trọ Thiên Tầm,thành phố A:

Trong một căn phòng trọ bình thường,một cô gái thanh tú đang yên lặng nằm đó.Cô gái thanh tú này có một mái tóc màu hạt dẻ có chút sơ rối,mặc một bộ áo ngủ hình mèo Doraemon đáng yêu,2 tay đặt trước bụng.Cô gái khẽ nhíu mày,sau đó mở to ánh mắt ra.Trong mắt,đầu tiên là ngơ ngác rồi biến thành vui sướng:

-Ha ha,ta xuyên rồi,ta xuyên rồi,không ngờ lại xuyên vào cuốn thịt văn vừa mới đọc ngày hôm qua,cuốn”Tình yêu mạt thế”,Hồ Ngọc Mai,nữ chính tiện nhân ta sẽ lật đổ ngươi.Ha ha,nữ phụ thì sao?nữ phụ thảm nhất lịch sử thì sao?Nay ta đã là Linh Bảo Chi,với kiến thức về mạt thế ta sẽ chinh phục được các nam chính soái ca,hahaha...

Kết thúc câu nói tự kỷ chính là một tràng cười dài kinh hồn.Bởi vì thời không và không gian bị bóp méo vì triệu hồi thần,vài phần tử óc heo đã được xuất hiện trên thế giới này.Không chỉ có Linh Bảo Chi mà.......

Chúng ta chuyển cảnh một chút,xem nào,xa thành phố A khoảng gần 100 cây số,tại biệt thự nhà họ Ngôn.Họ Ngôn là dòng họ sống nhờ vào Bắc Thần gia,trong căn phòng tràn đầy màu hồng,một cô gái có gương mặt xinh đẹp tinh xảo cũng đang nằm.Giống hệt Linh Bảo Chi,cô ta cũng có hàng loạt động tác như vậy,chẳng qua khác là ở chỗ,cô này sinh hơn óc heo Linh Bảo Chi,cũng thông minh hơn một chút,và câu nói cũng khác:

-Hơ hơ,ngủ mà cũng xuyên không,ta may mắn thật,xem nào,đây là phòng ở hiện đại,nhìn qua chắc cũng là danh gia,như vậy thì tha hồ câu mỹ nam rồi,ha ha,mỹ nam của ta,ta đến đây.

Vâng cái người bên trên,có tên là Ngôn Thu Thu,đại tiểu thư của Ngôn gia,trước đây từng là một cô gái hiền dịu nhưng nay lại biến trở thành một tiểu thư đanh đá cá cày,cái linh hồn tự cho là ta đây giỏi nhất đã nhập vào.

Và còn rất nhiều cái tự kỷ tụ cho ta là nhất đã xuất hiện tại thế giới xinh đẹp của chúng ta,nhưng may mà trời không trêu ngươi,không chỉ xuất hiện phần tử tự ky mà còn rủ lòng thương mà cho một vài cái tiểu đáng yêu,manh manh xuất hiện...

Biệt thự Hàn gia,thành phố C:

Là một căn phòng lớn,trên chiếc giường king size,một cô bé tầm 16,17 thanh tú im lặng nằm.Cô gái tuy không quá xinh đẹp,nhưng lại manh theo một hương vị tươi mát cuốn hút người.Và cô gái này chính là,Hàn Nhu Nhi,em gái của Hàn Ngạo Thiên.

Cô gái khẽ cựa mình,sau đó đôi mắt mở ra thành một khe nhỏ,nhận ra có điều gì đó không đúng,cô mở to mắt ra,bật thẳng người dạy.Đưa mắt nhìn khắp phòng,xác định đây chính là phong của mình 10 năm về trước,cô đứng dậy,chạy nhanh đến nhìn lịch treo tường được đặt ở góc.Nhìn lịch cô sửng sốt,sau đó cười,nụ cười đầy thê lương.Hai hàng nước mắt chảy dài trên mà trắng nõn cô ôm mặt khóc:

-Về rồi,trở về rồi.Ông trời có mắt,cho ta quay trở lại 10 năm trước.Lần này ta sẽ không để con tiện nhân Hồ Ngọc Mai kia có cơ hội,phải cho nó biết thế nào là lễ độ,như thế nào là kết quả của việc lợi dụng ta.Anh ta chỉ thuộc về chị Uyển Nghi,ta sẽ không cho ngươi có cơ hội thương tổn chị ấy.

Kiếp trước,cô Hàn Nhu Nhi ngốc nghếch bị tiện nhân Hồ Ngọc Mai kia lợi dụng,hại đi người yêu quý mình,chị Uyển Nghi,cuối cùng thì bị cô ta không thương tiếc,nắm vào đám tang thi để tạo đường lui cho cô ta.Nhưng lần này,cô sẽ không để điều ấy xảy ra,nợ cô,cô trả gấp 1000 lần.Hàn Nhu Nhi xiết chặt tay,sau đó lên kế hoạch sắp tới để đánh bại Hồ Ngọc Mai.

Đáng thương cho Hồ Ngọc Mai,ở trong truyện mà Linh Bảo Chi đọc,thì Hồ Ngọc Mai chiếm được tâm của mấy vị soái ca nhờ vào ngày hôm ấy bỏ thuốc vào rượu làm cho mấy vị kia tham luyến cơ thể của cô ta.Nhưng ở đây,vì một Dương Uyển Nghi,cho nên kế hoạch của cô ta đã sớm thất bại,Vì thế,sẽ không bao giờ có chuyện xảy ra như Linh Bảo Chi nghĩ.Ha ha,Hồ Ngọc Mai không làm gì mà đã trở thành bệ ngắm của vài cái nữ nhân,thật đáng thương đâu.Cuối cùng chúng ta hãy tưởng niệm cho nữ chính hiên tại bị đổi thành vật hy sinh 1 phút nào.