Sau khi tiễn Lý di nương Tiếu Tĩnh nằm trên ghế quý phi yên lặng xem sách, Bội Nhi và vài cái nha hoàn ở cách đó không xa vừa nhỏ giọng nói chuyện phiếm vừa làm công việc thêu thùa may vá, thỉnh thoảng còn truyền đến tiếng cười. . .

"Tiểu thư, Tương ma ma tới." Song Nhi đi tới phía sau Tiếu Tĩnh nhẹ giọng bẩm báo, an tĩnh chờ Tiếu Tĩnh đáp lời.

"Mời bà vào đi." Qua một hồi lâu Tiếu Tĩnh mới chậm rãi để sách xuống trả lời, thần sắc lại có chút hùng hồn.

"Vâng nô tỳ đi." Nói xong liền chậm rãi hướng bên ngoài viện chạy đi, Bội Nhi và vài cái nha hoàn cũng không tán gẫu nữa, có trật tự làm công việc bản thân nên làm, người châm trà, người làm cỏ, trong lúc nhất thời toàn bộ hậu viện đều bận rộn, Tiếu Tĩnh mỉm cười, đám tiểu nha đầu này ngược lại làm mình có thể diện.

"Nô tỳ gặp qua tiểu thư." Tương ma ma sắc mặt trấn định, không chút nào bởi vì đợi lâu mà bày ra vẻ mặt tức giận, nhưng thật ra là do ở lâu trong phủ nên cũng già dặn kinh nghiệm.

"Ma ma không cần đa lễ, vừa rồi tiểu nữ nghỉ ngơi một chút, bọn nha hoàn sợ đem ta đánh thức, ngược lại để cho ma ma đợi lâu." Tiếu Tĩnh yếu ớt cười khanh khách vừa nâng Tương ma ma dậy, vừa phân phó Bội Nhi đưa đến một cái ghế cho bà, Song Nhi dâng trà. Tương ma ma ngược lại cũng không khách khí, sau khi nhấp một ngụm trà trên mặt mang theo nụ cười ấm áp "Hôm nay là Lão Phu Nhân phái ta vội tới đưa thiếp mời cho tiểu thư."

"Thiếp mời? Thiếp mời gì?" Tiếu Tĩnh chân mày hơi nhíu lại.

“Đúng vậy Hoàng hậu nương nương mở Hội ngắm hoa, mấy năm trước đều là nhị tiểu thư thay ngài đi, nhưng năm nay Lão Phu Nhân nói dù vì cái gì đều muốn ngài tự mình đi một chuyến, cũng không thể hàng năm đều báo bệnh không đi?" Trước đây nhị tiểu thư cũng chưa bao giờ hỏi qua tiểu thư có nguyện ý đi hay không liền đem thiệp mời cướp đi, hôm nay Lão Phu Nhân sợ nhị tiểu thư lại như trước kia như vậy liền chỉ thị bàtự mình đi một chuyến, dặn tiểu thư lần này dù nói cái gì cũng không thể lại để cho nhị tiểu thư giành đi.

"Ta đã biết, tất cả đều nghe tổ mẫu an bài." Tiếu Tĩnh thản nhiên ôn hòa gật đầu, Tương ma ma cao hứng thi lễ một cái "Như vậy nô tỳ trở về báo lại cho Lão Phu Nhân, Lão Phu Nhân đã các sư phụ mời thượng y Phó Minh Nhi đến trong phủ một chuyến vì ngài đo thân đặt làm vài bộ xiêm y, vẫn chờ ở Mạn Đà Viên của tiểu thư."

"Ta đã biết." Nhìn bộ dáng vui mừng cười khanh khách của Tương ma ma tâm tình của Tiếu Tĩnh cũng tốt hơn nhiều, sau khi lệnh Song Nhi tiễn Tương ma ma Bội Nhi ngoan ngoãn đứng ở bên người Tiếu Tĩnh, nụ cười trên mặt không che nổi.

"Ngươi vui vẻ cái gì, nửa đường nhặt được hoàng kim?" Tiếu Tĩnh hài hước hỏi.

"Tiểu thư, lần này ta so với nhặt hoàng kim còn cao hứng hơn, hàng năm đều là nhị tiểu thư thay người đi, năm nay chính ngài đi ta đương nhiên ta vui vẻ a." Bội Nhi vừa giúp Tiếu Tĩnh quạt vừa như con chim nhỏ líu ríu nói liên tục.

Tiếu Tĩnh vội vàng dùng tay ra hiệu làm nàng dừng lại "Được rồi, nói xong chưa a?"

"Không xong không xong, ta muốn đi vì tiểu thư tìm son bột nước tốt nhất, được rồi, còn phải xem bây giờ các tiểu thư đều thích búi tóc gì, được rồi được rồi còn có hương. . ." Chờ thời điểm nàng quay đầu lại "A? Tiểu thư đâu? Tiểu thư. . . Ngươi chờ ta một chút a."

Tiếu Tĩnh bất đắc dĩ lắc đầu, mình không phải là quá nuông chiều những tiểu nha đầu này rồi.

Trở về nội thất, Song Nhi từ lâu đã trở về chờ Tiếu Tĩnh "Tiểu thư, ta đã hỏi qua Tương ma ma, bà nói nhị tiểu thư sau khi biết chuyện liền ở Tú Hà Viên phát hỏa thật là lớn, Tam tiểu thư lại không có phản ứng gì, vẫn ở trong chính viện học tập lễ nghi."

"Cái này cũng rất bình thường, Tam muội muội tính tình đơn thuần, nếu như Nhị muội muội và Tam muội muội giống nhau không có phản ứng mới là khác thường, chỉ sợ nếu Vương di nương không ngăn cản nàng ta(Tiếu Tình) đã sớm lại đến tìm phiền toái." Tiếu Tĩnh ngồi xuống nhấc một quân cờ hạ trên bàn đánh cờ. Vương ma ma đi tìm Trần ma ma đến nay vẫn không có tin tức gì, Tiếu Tĩnh không khỏi hơi lo lắng.