Còn chưa tới giờ ăn cơm trưa, Lý Văn Kiều đã làm hết lượng công việc của 8 công điểm, Hà Hồng Hoa dám vỗ ngực nói, người có khả năng làm việc nhất cũng kiếm công điểm không giỏi bằng Lý Văn Kiều.

Một trận tiếng còi vang lên, mọi người đều sôi nổi đặt đồ đạc xuống, ngồi nghỉ ngơi, giống như một lần nữa được sống lại.

Hà Hồng Hoa nói với Lý Văn Kiều, cô đã làm xong công việc của 8 công điểm, buổi chiều có thể không cần tới làm việc, buổi chiều sẽ là thời gian riêng của Lý Văn Kiều.

Lý Văn Kiều cười gật đầu, tuy rằng cô có điều hòa tùy thân, nóng thì không nóng, nhưng mặt cô vẫn bị phơi đỏ, giờ phút này cô chỉ nghĩ chạy nhanh đến một nơi râm mát nghỉ một chút, sau khi tan tầm cô nhanh chóng chuẩn bị đi về viện thanh niên trí thức.

Liên Tú Tú ngồi bên cạnh nghe thấy đôi mắt đều đỏ, tuy rằng ghen ghét, nhưng là không có có cách nào khác, ai bảo cô ta làm việc không nhanh bằng Lý Văn Kiều.

Mọi người đội mũ rơm, tốp năm tốp ba chuẩn bị đi về nhà ăn cơm, dưới cây hòe lớn, các tổ viên của tổ một gặp ai cũng nói trong tổ mình có một thanh niên trí thức làm việc rất nhanh nhẹn, một buổi sáng đã làm xong việc của 8 công điểm.

Mọi người đều sôi nổi tỏ ý người trong tổ làm việc nhiều nên bị ảo giác, sao có thể có người trong một buổi sáng cuốc đất xong 8 công điểm, còn là thanh niên trí thức! Mọi người đều biết thanh niên trí thức chính là những người kiều quý, ở trong thành phố làm việc không được một lúc đã nghĩ cách làm sao để trốn việc.

Nhưng nhìn ánh mắt chân thành của các tổ viên, mọi người đều nghi ngờ, chẳng lẽ năm nay phong thuỷ thay đổi? Thật sự có người như vậy?Thím hai Nguyên nói to: “Con mẹ nó, nếu tôi lừa mọi người, tôi sẽ đi nhặt phân ba ngày.

”Thím hai Hoàng “phi” một tiếng: “Tôi không tin, bà có đi dọn phân năm ngày tôi cũng không tin.

Tổ viên các bà sợ là bị điên cả rồi.

”Thím Đào Hoa mỗi lần gặp thím hai Hoàng thì như một con gà chọi, thím Đào Hoa vừa nghe thím hai Hoàng nói như vậy, lập tức gân cổ lên mắng: “Loại người không có kiến thức, nghe không được lời nói thật mà còn hất nước bẩn vào người khác, bà không tin, bà là ai, bà là người xấu xa do Nữ Oa dùng đất đen nặn ra.

Thanh niên trí thức Lý của tổ chúng tôi chính là người trong một buổi sáng đã làm xong 8 công điểm, một cô bé làm so với bà còn giỏi hơn nhiều, không tin thì bà đi hỏi người ghi sổ đi.

”Thím hai Hoàng vừa nghe thấy điều này, lập tức đi tìm người ghi sổ, một đám người mênh mông cuồn cuộn đi theo bà ta.

“Thanh niên trí thức Lý xác thật trong một buổi sáng đã cuốc cỏ xong 8 công điểm, tôi đều nghiêm túc đi kiểm tra rồi.

” Người ghi sổ vừa nói vừa mở sổ ghi chép ra cho mọi người xem.

“Ôi, thế mà là sự thật.

”“Còn có thanh niên trí thức giỏi như vậy?”“Điều này thật đúng là khó tin.

”Mọi người sôi nổi bàn tán, thím Đào Hoa ngẩng cao đầu, kiêu ngạo nói với thím hai Hoàng: “Bà chưa thấy qua không có nghĩa là giả, cũng phải, bà một người cũ, có thể có kiến thức gì, là tôi coi trọng bà, ha hả.

” Nói xong quay đầu bỏ đi.

Thím hai Hoàng tức tối nhìn về phía bóng dáng của bà ấy mắng to: “Không biết còn tưởng rằng bà là người đã một buổi sáng cuốc cỏ được 8 công điểm, làm bộ tịch như vậy cho ai xem.

”Mọi người cười ha hả nói vài câu giảng hòa, rồi đều về nhà ăn cơm.

Lý Văn Kiều đối chuyện này hoàn toàn không biết gì cả, bây giờ cô đang dùng bếp lò nhỏ ở trong phòng bếp hầm cháo đậu xanh.

Ăn cháo xong, Lý Văn Kiều vốn dĩ muốn nấu chút chè đậu xanh cho những thợ sửa nhà, nhưng nghĩ lại cẩn thận thì vẫn từ bỏ, ở thời đại này hào phóng quá cũng không phải là chuyện tốt, cô xây nhà cũng đã gây sự chú ý lắm rồi.

Lý Văn Kiều vừa mới chuẩn bị nằm xuống thì có người gõ cửa phòng.

Chỉ thấy Kim Tiểu Ngọc với một nụ cười lấy lòng, ôm một nắm quả dại tiến vào: “Thanh niên trí thức Lý, chuẩn bị ngủ trưa à? Đến ăn thử quả dại mà hôm nay tôi tan làm về tìm được.

”.