Editor: Kim Phượng

Tin Hải Bối Nhi biến thân truyền đi rất nhanh, những thú nhân giống đực trẻ tuổi chưa có bạn lữ đi săn về sẽ đến nhà Tế Tự lấy lòng Hải Bối Nhi.

Ba nhũ mẫu Tế Tự biết Hải Bối Nhi rất được hoan nghênh, đối với chuyện này cảm thấy rất vui mừng, dù sao đợi đến khi Hải Bối Nhi trưởng thành lại có thể vì bộ lạc tăng thêm thành viên mới, thế là cười híp mắt biểu hiện để cho nàng tự xử lí.

Hải Bối Nhi đang khó cả đôi đường, Hổ Hùng lại tới nữa. Mặc kệ ở nơi nào thì tiêu chuẩn thú nhân giống cái kén chồng chính là thú nhân giống đực có cường đại hay không, hoặc hợp mắt mình thế là được, thú nhân càng cường đại lại càng được thú nhân giống cái nhìn trúng. Hổ Hùng và Lang Kỳ là thú nhân giống đực trẻ tuổi và cường đại nhất trong bộ lạc, những thú nhân giống đực khác vừa nhìn thấy Hổ Hùng tới cũng biết mình không có cơ hội nên tự giác đi ra ngoài.

Hổ Hùng đe doạ những thú nhân khác một phen, tiểu giống cái trẻ tuổi xinh đẹp như vậy sao có thể bị những người khác cướp đi, dù biết sau này tiểu giống cái này sẽ không chỉ có mình hắn bầu bạn, hắn cũng muốn làm người đầu tiên ký kết khế ước!

"Tiểu giống cái, ta đã nói với nàng, trong bộ lạc này ta trẻ tuổi nhất, cường tráng nhất, săn thú nhiều nhất chính là ta, ta sẽ không để cho nàng đói bụng, nàng xem thử nơi này còn có da chồn mới bắt làm cho nàng một cái váy da chồn nhé?" Tại sao Lang Kỳ lại may mắn như vậy, nhìn xem làn da tiểu giống này thật trắng mềm, xem lỗ tai và cái đuôi kia thật đáng yêu, nhìn bàn tay nhỏ bé mềm mại kia nếu như bàn tay nhỏ bé này vuốt ve nơi đó thì sung sướng biết bao nhiêu.....

Trên gương mặt trắng nõn của Hải Bối Nhi hiện lên một tầng đỏ ửng, thế giới thú nhân cầu yêu thật sự là đơn giản thô bạo, nhìn dáng vẻ này của Hổ Hùng giống như nàng đồng ý một cái là lập tức lôi kéo nàng ân ái, nhìn xem hiện tại đã lôi kéo tay nhỏ bé của nàng không buông rồi. Không trách được nhiệm vụ thứ nhất phải ghi rõ tinh dịch ưu tú, thế giới thú nhân thật dễ dàng quyến rũ giống đực mà......

"Vậy ngươi có thể cho ta một vài con mồi hay không, ta có cách bảo tồn thức ăn, ta muốn thí nghiệm một chút." Mặc kệ Hải Bối Nhi là vì lý do gì, một khi đón nhận con mồi của thú nhân giống đực thì chính là đón nhận thú nhân giống đực này.

"Được được được, ta sẽ đưa tới cho nàng ngay, mới vừa rồi ta còn đánh một con trâu!" Hổ Hùng quá đỗi vui mừng, không nghĩ đến tiểu giống cái thoáng một cái đã tiếp thu hắn. Hắn nghe thấy giọng nói mềm mại này chỉ muốn lập tức ôm tiểu giống cái về nhà, nhưng hắn không phải thằng ngốc Lang Kỳ kia, vừa nhìn thấy tiểu giống cái cái gì cũng không hiểu hắn cũng không muốn hù tiểu giống cái sợ.

Thế là lúc Lang Kỳ tới nhìn thấy Hổ Hùng sắc mặt phơi phới vuốt ve bàn tay nhỏ bé của tiểu giống cái, thấy đỏ cả mắt.

Hôm nay tâm trạng của Lang Kỳ rất tốt, ai bảo tối ngày hôm qua hắn và tiểu giống cái làm, mặc dù không có làm đến cuối cùng nhưng dầu gì cũng ăn được một chút thịt vụn! Thế là hưng phấn hơn bình thường đánh thêm ba con mồi, tính toán trở về tranh công, nhưng vừa về nhà thấy trống rỗng, tiểu giống cái đã chạy mất!

Hàng xóm của hắn cũng là một giống đực độc thân, hắn ta cười nhạo hắn quá thô bạo hù người khác chạy mất, còn không đi nữa tiểu giống cái sẽ của Hổ Hùng người ta mất rồi!

Hắn vội vội vàng vàng đến nhà Tế Tự, vừa nhìn đã thấy hình ảnh Hổ Hùng và Hải Bối Nhi ân ân ái ái!

"Hổ Hùng! Ngươi lại dám ở sau lưng ta cướp tiểu giống cái của ta!" Tiếng gầm giận dữ truyền đến làm Hải Bối Nhi sợ hết hồn. Nhìn thấy là Lang Kỳ, gương mặt lại đỏ lên.