1 bên Tần Trạm gấp rút giải quyết mọi việc ở Châu Âu thì bên kia Hạ Minh Khuê cũng không có nhàn rỗi là bao.
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi Giang Tuyển và Giang Huyên lúc này đã có thể coi là chìm hẳn xuống vũng bùn không tài nào vùng vẫy.
Đoạn thời gian mới rời khỏi Hắc Long Bang cũng coi như là vận khí của 2 người này tốt liên tiếp gặp được các loại quý nhân nhận ngàn vạn sự giúp đỡ.
Nhưng Hạ Minh Khuê cũng không phải là loại đèn cạn dầu!
Con người mà khi có rồi mà mất đi so với việc không có ngay từ đầu thì chắc chắn là đau hơn ngàn vạn lần!
Bọn họ muốn mọi người phải ngẩng cao đầu mà nhìn bọn họ?
Hạ Minh Khuê cô thừa sức cho!
Bọn họ muốn chỉ tay sai bảo?
Hạ Minh Khuê cô giúp họ lên trêи cao!
Cũng chỉ chờ đến lúc 2 anh em nhà họ Giang cứ ngỡ rằng mình đã đứng ở trêи đỉnh cao của nhân sinh.
Thì ngày hôm đó cũng là ngày mà họ khó quên nhất!
Vốn dĩ Hạ Minh Khuê còn có ý định bồi 2 người này cùng nhau vui đùa 1 thời gian, nhưng chính là hiện tại hoàn cảnh lại là không cho phép.
Trong 1 căn nhà gỗ mục nát lúc này có 1 nam 1 nữ đang núp trong góc tối của can phòng như sợ bị ai phát hiện.
Ở phía ngoài căn nhà gỗ không ngừng có những tiếng bước chân và những câu nói tục tĩu phát ra.
- Tiện nhân! 2 đứa chúng mày mà để tao bắt được thì không xong!
Chờ đợi tiếng bước chân qua đi cùng hàng loạt câu mắng chửi vọng lại lúc này người phụ nữ mới đi từ trong góc tối ra quơ tay ném đồ vật về phía người đàn ông ngồi góc bên.
- Tất cả là lỗi tại anh! Nếu không phải do anh thì bây giờ Giang Huyên tôi nào có phải sống chui rúc nhục nhã như thế này!
Giang Tuyển nghe xong câu nói phát ra từ miệng của Giang Huyên không khỏi phát ra tiếng cười lạnh.
Ánh mắt của anh ta lóe lên tia ác độc, thâm trầm.
Trời mới biết trong những ngày tháng cực cực khổ khổ nhất trong cuộc đời mặc kệ Giang Tuyển hắn chịu bao nhiêu khổ cực, đau đớn, khuất nhục thì cũng sẽ là không để Giang Huyên phải chịu dù chỉ là 1 thương tổn nho nhỏ.
Lúc 2 người bọn họ còn đang làm những kẻ ăn mày đầu đường xó chợ thì bị ăn đánh là chuyện xảy ra như cơm bữa.
Giang Huyên mỗi lần nhìn thấy anh ta của mình bị đánh thì sẽ là chạy ra khóc lóc thật lâu, còn xoa xoa thổi thổi.
Miệng liên tục nức nở mà kêu
" Anh, không đau! "
Quay đi quay lại.
Người phụ nữ tranh chua lúc này đang chửi bới hắn, đang ném đồ vào người hắn.
Còn là người em gái kiêm người tình dịu dàng của hắn nữa sao?
Lại nói đến lúc này người chịu khổ cũng không chỉ có 1 mình cô ta.
Cô ta sống chui rúc, còn hắn thì sống công khai sao?
Cô ta bị người khắp nơi đuổi bắt sống trong lo sợ, còn hắn thì an tâm thoải mái lắm sao?
Giang Huyên càng chửi càng hăng, vơ được cái gì thì ném cái đó.
Lần nào ném cũng là dùng 1 lực không nhẹ.
Giang Huyên cô ta lúc này cũng thực cảm thấy uất ức!
Cô ta từ lúc còn nhỏ vẫn luôn được Giang Tuyển che chắn.
Mặc dù không nói là cuộc sống trôi qua thoải mái nhưng chính là không đến nỗi khắc nghiệt.
Sau này được đào tạo ở Hắc Long Bang cuộc sống có thể coi là lên 1 tầm cao khác.
Về sau lúc ra khỏi Hắc Long Bang cũng chính là có bị chèn ép cũng sẽ có người đứng ra dang tay trợ giúp.
Còn nhớ mới cánh đây vài ngày, Giang Huyên cô ta vẫn đang là mục tiêu theo đuổi của rất nhiều người.
Bọn họ luôn cung phụng cô ta, cưng chiều cô ta.
Trong đấy cũng có cả người đàn ông vừa đuổi bắt cô ta.
Hắn ta tên Trình Sâm, có 1 bang phái nói to không to mà nói nhỏ cũng không hẳn.
Mặc dù địa bàn không nhiều nhưng chính là nhân duyên của hắn rất tốt.
Dưới sự dụ dỗ quyền lực, cô ta đã bàn bạc với Giang Tuyển muốn tiếp cận quyến rũ Trình Sâm để thâu tóm quyền lực của hắn.
Giang Huyên cô cứ ngỡ làm hắn mê cô điên đảo đến mức đào tim đào phổi trao cho cô ta thì sẽ là thanh công mĩ mãn?
Nhưng cô ta cũng lại phải nói là quá ngây thơ?
Sống ở cái giới này có ai mà không phải là 1 con cáo già?
Lại nhớ vẫn câu nói đầu tiên trong giới.
" Hắc Đạo không giải quyết bằng cảm tình! "
Mà tên Trình Sâm này càng đừng nói đến từ chung tình!
Nếu Lãnh Minh nổi tiếng là 1 Tiểu Bạch Kiểm môi hồng răng trắng, thân hình mảnh khảnh,...
Thì Trình Sâm nổi tiếng trong giới là 1 tay biết chơi có tiếng, nam nữ đều ăn.
Đặc biệt hắn chính là chỉ dùng hàng chưa khui, chứ không dùng hàng secondhand, lại nói cái sở thích biến thái của hắn.
Hắn thích tra tấn người kia khi làʍ ȶìиɦ, vài người chết trong lúc làʍ ȶìиɦ với hắn!
Nói câu này cũng không phải ngoa!
Lần này thì hay rồi, Giang Huyên thành công trở thành 1 trong những người phụ nữ của Trình Sâm.
Nhưng chính là 1 giây nóng lòng muốn lấy được tài liệu bí mật của hắn ta mà đánh liều đi quyến rũ hắn ta.
Sau đó quả thực là đã cầm được tài liệu nhưng không chạy ngay lập tức mà lại còn mèo mả gà đồng với người khác để Trình Sâm bắt tại giường.
Đôi lúc quả thực chính là hiểu không nổi mạch não của những người này!
Chẳng lẽ là muốn chơi trò kϊƈɦ thích sao?
Càng nghĩ Giang Huyên càng thấy mình bị như bây giờ đều do lỗi của Giang Tuyển.
Cô ta muốn chút giận vào người Giang Tuyển nên càng ngày càng không có 1 chút rụt rè, kiêng kị gì mà đánh.
Cô ta cũng chỉ dám càn quấy như thế này với Giang Tuyển.
Vì cô ta luôn nghĩ mặc kệ người khác có như thế nào nhưng Giang Tuyển vẫn sẽ luôn ở bên cạnh cô ta.
Nhưng con người ai cũng có 1 cái tôi, 1 giới hạn nhất định.
Đặc biệt là loại người cao ngạo, quen sai bảo, quen được mọi người phục tùng, cung phụng giống như Giang Tuyển liệu có chịu nổi?