Xuyên Nhanh: Nhật Kí Sống Cùng Boss Phản Diện

Chương 222: Một ngày làm thầy, cả đời làm thầy (25)

Hạ Hạ mở cửa thì đã thầy Cố Vân Hàm đã đứng ngoài cửa hàng rào, cô cứ tưởng là ai đến hóa ra là boss nhà mình.

Cô đi đến mở cửa cho hắn, hỏi: "Giờ này em đến tìm cô làm gì?"

Đã qua giờ ăn tối lâu lắm rồi bởi vậy Cố Vân Hàm không thể nào đến đây bảo cô qua ăn tối được.

Cố Vân Hàm ngập ngừng không biết nói sao cho đúng, Hạ Hạ khó hiểu nhướng mày: "Em có chuyện gì khó nói sao?"

Hắn giống như đấu tranh tâm lí một hồi không biết có nên nói hay không, nhưng cuối cùng dưới ánh mắt của Hạ Hạ thì Cố Vân Hàm cũng nói ra: "Em nghe mọi người ở trường nói cô.... cái kia... thật ra thì em muốn hỏi là tin đồn cô..."

Hắn ngẫm nữa ngày cũng không đưa ra một câu hỏi hoàn chỉnh, Hạ Hạ thở dài nói gọn lại: "Có phải ý em là chuyện tin đồn cô nuôi mấy thứ không sạch sẽ đúng không?"

Cố Vân Hàm gật gật đầu.

Hắn vốn không tin trêи đời này thật sự có ma quỷ, đối với tin đồn trêи trường về Hạ Hạ thì cũng không tin nhưng có điều hắn lại nhớ lại hôm đó qua nhà gọi cô sang nhà hắn ăn cơm thì cái cánh cửa nhà cô có hơi bất thường, cộng thêm với tính tình Hạ Hạ dạo gần đây có chút khác ngoài làm cho hắn yêu thích thêm thì sức của cô cũng hơn so với lúc trước.

Cố Vân Hàm có chút nghi ngờ, có phải sau khi Hạ Hạ nhập viện thì đã có ai đó lén lút đối với cô sử dụng mấy cái loại bùa chú không sạch sẽ gì hay không?

Hạ Hạ nhìn gương mặt của Cố Vân Hàm cũng đoán được bảy phần rằng hắn đã liên tưởng đến những điều rộng hơn so với thực tế rồi.

Cô cũng không có nói thẳng mà hỏi ngược lại hắn: "Thế em tin cô không?"

Cố Vân Hàm nghe câu hỏi này của Hạ Hạ thì có chút sững sờ, đối diện với ánh mắt tĩnh mịt như dòng sông không có chút gợn sóng nào, trông vô cùng yên ả của cô, hắn không chút do dự nói: "Em đương nhiên là tin cô."

Lúc nói ra lời này thì hắn mới phát hiện rằng bản thân mình hình như nói lố rồi, rõ ràng hơn tháng trước hắn còn chính miệng nói với cô rằng bản thân mình không thích cô nhưng bây giờ lại nói tin tưởng cô.

Nói như thế này hình như có chút không đáng tin, hơn nữa lại giống những tên tra nam chỉ muốn dỗ cho bạn gái vui chứ trong lòng chẳng xem điều đó là gì cả.

Cố Vân Hàm bỗng dưng có chút thấp thỏm, cô có khi nào sẽ không tin hắn không?

Nhưng mà không ngờ Hạ Hạ chỉ mỉm cười một cái rồi nói: "Như thế thì tốt."

Hạ Hạ tin tưởng nhưng mà Cố Vân Hàm thì có chút không tin được: "Cô tin em à?"

Hạ Hạ nhướng mày: "Thế em nói dối à?"

Cố Vân Hàm vội vàng lắc đầu. Hạ Hạ cong môi: "Vậy thì tốt. Em tin cô, cô tin lại em chuyện bình thường mà."

"Tối rồi, mau về nhà ngủ đi nhóc con." Nói xong câu này thì Hạ Hạ cũng khóa cửa rào lại, bản thân thì bước vào nhà.

Cố Vân Hàm đứng ở đó: "...."

Cô gọi ai là nhóc con cơ?

Lưng của Hạ Hạ dựa vào cửa nhà, cả cơ thể gần như bị cơ thể của Cố Vân Hàm che lại hết, tay còn bị hắn đặt trêи tường dùng tay của hắn mà khóa tay cô lại, giống như đang muốn khóa chặt cô lại không cho cô thoát khỏi sự giam cầm của hắn.

Hạ Hạ ngước mắt nhìn Cố Vân Hàm, trêи trán hắn lắm lem mồ hôi giống như vừa chơi bóng rổ hay vận động mạnh xong, áo sơ mi cũng mở một cúc lộ ra chiếc cổ cùng cái yết hầu rõ ràng kia. Mồ hôi chảy từ cằm chảy xuống cổ như có như không toát ra một mùi hormone nam tính.

Giọng nói của Cố Vân Hàm có chút khác với hằng ngày, nếu như nói giọng nói thường ngày của hắn lộ ra một vẻ lười biếng lạnh nhạt thì bây giờ nó như một con dã thú sắp thoát khỏi lòng, giọng nói của sự mất khống chế: "Cô đi cùng người nào về? Hắn ta là ai?"

Hạ Hạ hôm nay không có tiết ở trêи trường nên cô đã đi gặp một khách hàng yêu cầu diệt thứ không sạch sẽ kia, con oán linh này à không gọi nó là oán linh cũng không đúng vì nó đã thành quỷ rồi.

Con quỷ này không biết có phải sử dụng phương pháp đặc biệt gì hay không mà có oán khí nặng gần như bằng 200 năm tu vi, khó giải quyết hơn những con oán linh khác nhiều. Hạ Hạ ở nhà đó từ sáng cho đến tận chiều mới đem con quỷ đó diệt xong và cũng như cứu người con trai tám tuổi của gia đình đó bị quỷ nhập.

Xong việc thì cô vốn định bắt xe về nhưng nhà này cũng thuộc dạng thượng lưu nên ngỏ lời muốn chở cô về nhà. Hạ Hạ cũng không có từ chối, khu vực của nhà này khó bắt xe nên cô cũng không ngại mà đi xe họ về.

Chỉ là người đưa cô về là quản gia của gia đình đó có hơi trẻ cỡ hơn nguyên chủ tầm ba đến năm tuổi, khi quản gia đó mở cửa xe cho Hạ Hạ và khi cô bước ra khỏi xe thì màn này trùng hợp bị Cố Vân Hàm nhìn thấy.

Hạ Hạ vừa mở cửa rào xong thì hắn đã xông vào rồi. Nên bây giờ mới có cảnh tượng như thế này đây.

Phải nói một điều là boss nhà cô khi ghen thật đáng yêu!

...

Ở chỗ tui có ca bệnh rồi phải nghỉ không đi học hay đi làm gì được hết. Tình hình dịch nay rất nguy hiểm, mọi người nhớ bảo đảm an toàn nha nhất là mấy bạn ở thành phố Hồ Chí Minh đấy.