Đêm đó trở lại phủ thống soái, Thương Vân nghênh đón một vị khách không mời mà đến, cũng là chủ nhân nơi này, thống soái Mosben của chúng ta.

Hắn chỉ khoác một cái áo choàng tắm đứng ở ngoài cửa, trên người còn tản ra hơi nước, giọt nước từ phần cổ rắn chắc chảy vào trong áo choàng.

Thương Vân nghiêng đầu nhìn Mosben, "Anh là đang câu dẫn tôi sao?"

Đôi mắt xanh ngọc bích của Mosben nhìn chằm chằm vào Thương Vân, cảm thấy miệng khô, vô thức liếm môi một cái, "Đúng vậy, em bị mê hoặc không?"

Thương Vân cảm thấy muốn cười, kéo hắn vào trong phòng, "Tôi bị dụ dỗ, sau đó thì sao?"

Mosben hôn lên đôi môi ngọt ngào kia, "Tôi muốn nói tôi là nam nhân dùng tốt nhất."

Thương Vân vòng hai tay ôm cổ hắn, khẽ cười nói, "Nam nhân tự đại, tôi thích."

Một phòng kiều diễm, cánh cửa lớn kia ba ngày không hề mở ra, Mosben chứng minh rất tốt hắn là nam nhân tuyệt nhất.

Thương Vân xoa xoa eo, có ý tứ, đây chính là thiên phú dị lẫm sao, thật muốn trọng tố thân xác đại chiến ba trăm hiệp mà! Yêu tiên trong kỳ phát tình có thể luôn ở trên giường vượt qua mấy năm, thân hình phàm nhân cho dù đã cải tạo cũng vẫn là không được, Thương Vân hơi có chút ghét bỏ.

Mosben cảm thấy mỹ mãn ra khỏi phòng, dặn dò Jan làm điểm tâm sở trường đưa đến cho Thương Vân. Jan cuối cùng vẫn là bị Mosben đòi lại đây, thái tử sau khi trưng cầu ý kiến chính chủ thở phì phì ký tên thả người. Vừa vui mừng thay Mosben vì tìm được người để ý, lại nồng đậm lo lắng, Aura thiếu gia gả thay đến này có thể ảnh hưởng Mosben quá lớn hay không, lập tức lại lắc đầu, Mosben hắn là biết nặng nhẹ, ở chuyện quốc sự là sẽ không ra sơ suất. Còn có, hắn cũng không có tinh lực đi chú ý cuộc sống cảm tình của Mosben, hắn bị hoàng hậu chơi xỏ còn đang nghĩ phản kích như thế nào đây, Aura có thể nói đã trở thành nhược điểm của Mosben, hoàng hậu sẽ không bỏ qua cơ hội này, đáng tiếc Aura... Campbell nhớ đến thân thủ của Aura, không khỏi đau thay Mosben, đây nha chính là một kẻ điên nắng mưa thất thường. Hắn ngược lại là chờ mong hậu quả sau khi phe hoàng hậu tính kế Aura, nhất định rất phấn khích!

Lunar nhìn Campbell cười đầy mặt đáng khinh, bất đắc dĩ lắc đầu, không biết lại đang nghĩ chủ ý xấu gì đây? Nhưng trăm ngàn đừng đi trêu chọc Aura, Mosben nhất định sẽ thu thập hắn.

Thương Vân đút đá không minh cho thú Kim Thanh ăn, hàng kia lại không biến lớn ngược lại nhỏ đi, thú Kim Thanh biến nhỏ tát hoan chạy đến muốn ôm ôm, bị Thương Vân một phát đá bay ra, thật là quá lãng phí đồ vật!

thú Kim Thanh thấy chủ nhân hình như không thích hình dạng nho nhỏ của mình, lập tức lại biến lớn, dùng đầu xù cọ cọ. Cái này Thương Vân thật là mới lạ, thì ra có thể tự do biến hóa sao? Đây cũng là một loại tiến bộ! Thương Vân vỗ vỗ cái đầu to của nó, "Biến nhỏ."

Nhìn thú Kim Thanh nhỏ bằng con chó con, Thương Vân không phúc hậu cười, hàng này nhìn thế nào cũng giống như Chow Chow(1), ánh mắt nhỏ kia, bán manh đáng xấu hổ biết không?

Mỗi ngày của Thương Vân qua thật sự là dễ chịu, đáng tiếc ngày bình tĩnh chưa qua được bao lâu, người yêu nhất liền khẩn cấp gọi điện thoại đến.

Tin trong tay Thương Vân có thuốc bí mật có thể khởi tử hồi sinh đã nổi tiếng khắp đế đô. Hoàng thất tự nhiên rất cảm thấy hứng thú, gửi thư lệnh Mosben áp giải Thương Vân về đế đô. Loại hành vi đánh tráo này của đế quốc Casas là miệt thị đế quốc Caesar, để một á thư tầm thường thấp hèn gả thay là sỉ nhục thống soái của một đế quốc, nhất định phải lấy lại công bằng cho Thương Vân và vân vân.

Mosben biết đây là thái tử giở trò quỷ, cũng biết hắn muốn làm cái gì, chính là vì biết mới không khỏi thở dài, chính mình tìm đường chết thì đừng kéo hắn theo, cái tính tình quản chết không quản chôn kia của Aura nhất định sẽ đùa chết hắn.

Không quản như thế nào, Mosben vẫn là quyết định mang theo Thương Vân về đế đô một chuyến, không vì cái gì khác, bọn họ còn chưa cử hành hôn lễ, hắn khẩn cấp muốn tuyên bố với toàn đế quốc Thương Vân đã là người của hắn.

Trước khi xuống phi thuyền, Thương Vân lộ ra một tia cười lạnh, thái tử Campbell, dám tính kế ta thì đừng trách ta muốn động thịt đầu tim của ngươi!

Mosben kéo Thương Vân đi xuống phi thuyền, lập tức có thị vệ hoàng gia xông tới muốn dẫn gián điệp của nước đối địch đi. Hộ vệ của Mosben lên nòng súng, chuẩn bị khai hỏa bất cứ lúc nào.

Trung tướng Ryan vẫn là có một chút hiểu biết Mosben, hắn thật dám nổ súng, "Thống soái, tôi cũng là vâng lệnh làm việc, xin đừng làm chúng tôi khó xử."

Mosben lạnh lùng nhìn hắn, "Vâng lệnh làm việc bắt phu nhân của tôi, vâng lệnh của ai?"

Thương Vân kéo mũ trùm trên đầu xuống, kéo cánh tay Mosben, "Bỏ đi, đừng làm khó người dưới."

Ryan lúc này mới nhìn thấy toàn bộ diện mạo của á thư đứng bên cạnh Mosben, kinh vi thiên nhân. Quần chúng chờ xem thống soái Mosben về đế đô lập tức đều im lặng. Đây chính là gián điệp nước địch mà tin tức nói, không thể nào! Trong lòng không ít hùng tính kêu rên, đến xách động(2) tôi đi, cái gì tôi cũng nói! Đổi thành ai cũng không chống đỡ nổi a, đôi mắt kia có loại sức mạnh vô hình hút người vào trong lốc xoáy, máu chảy đầu rơi, không chối từ.

Thương Vân tự nhiên là động tay động chân, thả ra lực mị hoặc, đây là kỹ năng thiên phú của hồ tộc(3), là hồ đều biết.

Không biết ai dẫn đầu hô một câu, "Phu nhân thống soái, tôi muốn đi theo ngài!"

Bên dưới huyên náo lên giống như nổ nồi, còn hơn so với lúc trước chờ Mosben xuống phi thuyền.

Thương Vân mỉm cười, đưa tay phải vẫy vẫy tay với bọn họ, bên dưới lại thêm một trận hoan hô.

Sắc mặt trung tướng Ryan xanh mét, nhiệm vụ của hắn sợ là không hoàn thành được, chỉ có thể tránh đường ra cho đoàn người Mosben đi qua.

Người phe hoàng hậu tự nhiên cũng nhận được tin tức, khi nhìn thấy nhóm Mosben bọn họ thật giống như không có chuyện không thoải mái lúc trước vậy.

"Mosben khó được trở về một chuyến, đêm nay mở yến hội mọi người ăn mừng một chút đi." Hoàng đế cười tủm tỉm nhìn hai người ngồi ở một bên đại điện.

Mosben nể tình đứng lên hành lễ, "Vâng, bệ hạ."

Hoàng hậu có chút không nhẫn nại được, "Ngươi gọi Aura phải không? Tuy rằng lúc trước quyết định là nhị ca Yuno của ngươi, trời xui đất khiến cũng là một loại duyên phận, có muốn làm luôn cả hôn lễ của hai người không?"

Hoàng hậu quay đầu nói với hoàng đế, "Trong cung cũng đã lâu không có chuyện vui, đúng lúc náo nhiệt một chút." Ngược lại thở dài, "Ta cùng hoàng đế thân mình cũng một ngày kém một ngày, có thể nhìn cả hai kết hôn thành gia cũng là một đoạn tâm nguyện." Nói xong còn dùng khăn tay lau lau nước mắt trên khóe mắt.

Mosben cùng Thương Vân đều không tiếp lời, trường hợp nhất thời có chút xấu hổ.

Nhị hoàng tử đứng ra hòa giải, "Phụ hoàng mẫu hậu nhất định sẽ khỏe mạnh trường thọ."

Hoàng hậu nín khóc mỉm cười, "Chỉ con nói ngọt." Mặt thay đổi thật nhanh, Thương Vân không muốn để ý nữ nhân này, kỹ xảo biểu diễn vụng về làm người giận sôi, so với bà ta thì mình còn tốt hơn nhiều, lần sau có nên lăn lộn showbiz chơi đùa một chút không?

"Đi đi! Ta sắp xếp!"

Một âm thanh đột nhiên vang lên trong đầu, dọa Thương Vân nhảy dựng, "Thanh Phong?" Thương Vân dùng ý thức tán gẫu với đối phương.

"Đúng, ta tìm xem có vị diện thích hợp không, lần sau đưa ngươi đi."

Thương Vân hắc tuyến, "Sẽ không phải là ta nghĩ cái gì ngươi đều có thể biết đấy chứ?"

"Đó là đương nhiên, nhưng mà ta không có thời gian nhìn ngươi mãi, chỉ là đến kiểm tra tiến độ hoàn thành nhiệm vụ một chút, lúc hoàn thành ta sẽ thông báo ngươi. Khi đó có yêu cầu gì có thể nói."

Thương Vân lúc này mới yên tâm, cảm giác có ngươi biết ngươi rõ như lòng bàn tay tương đối không tốt.

"Aura? Ngươi thấy thế nào? Aura?" Hoàng hậu tận tình khuyên bảo nửa ngày mới phát hiện đối tượng mình nó lại đang ngẩn người.

"Cái gì?" Thương Vân quay đầu nhìn hoàng hậu, đầy mặt mờ mịt, hiển nhiên là không đang nghe.

Khóe miệng hoàng đế giật giật một cái không nhìn thấy, Mosben thích loại này?

Hoàng hậu áp chế lửa giận, kiên nhẫn lặp lại một lần, nhưng cũng không thấy được diễn thuyết diễn cảm lưu loát vừa rồi nữa, quả nhiên nhắc tới hồi xuân đan.

"Cái kia a, cái kia là mẫu thân thần để lại cho thần dùng bảo mệnh, chỉ có một viên kia, là thành quả nghiên cứu của mẫu thân, đáng tiếc..." Thương Vân cúi đầu, hắn cũng không tin đám người kia không điều tra tư liệu của hắn.

"Chỉ một viên kia mà ngươi lại đưa cho người khác?" Hoàng hậu hiển nhiên không tin.

"Thật sự, thật ra từ lúc bị hạ thuốc nhét vào phi thuyền đưa đến nơi này thần cũng đã không muốn sống, mẫu thân là lưu luyến duy nhất để thần sống, phụ thân kia lại còn không bằng không có, hai người anh lớn có thể không nhớ thần không đến tìm thần phiền toái cũng đã cảm ơn trời đất. Sống còn không muốn thì thần còn cần cái thứ bảo mệnh kia làm gì?" Thương Vân đỏ hốc mắt, kỹ xảo diễn phải luyện tập mọi lúc, hắn miễn cưỡng cong cong khóe môi, "Lunar không còn sinh khí nằm đó, thái tử điện hạ hận không thể lấy thân thay thế, cả người đều điên dại, thần cảm thấy rất đáng thương, liền đưa viên thuốc kia cho Lunar dùng."

Thái tử điện hạ nhìn thấy Thương Vân hoàn toàn không giống bình thường liền biết chuyện lớn không tốt, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn đem Lunar đặt ở nơi đầu sóng ngọn gió.

Hoàng hậu không được đến tin tức về đan dược, lại có tin vui ngoài ý muốn, ý vị thâm trường liếc nhìn thái tử một cái, Lunar sao?

Thương Vân dừng một chút còn nói, "Không phải các người có rất nhiều dược sư hoàng gia sao? Dùng máu Lunar hẳn là có thể nghiên cứu ra chút ít gì đó chứ?"

Thái tử hiện tại hối đến xanh cả ruột, Thương Vân là chuyên môn chọn uy hiếp của hắn mà đâm a. Hoàng đế nhìn biểu tình biết vậy chẳng làm của con trai, vẫn là không đủ chín chắn a! Bại lộ uy hiếp dễ dàng như vậy. Nhưng mà Aura này có chút ý tứ a, khó được Mosben thích.

"Chuyện hôn lễ còn phải phiền toái hoàng hậu lo liệu." Hoàng đế chậm rì rì mở miệng.

"Vâng, bệ hạ." Tâm tình hoàng hậu rất tốt, nhìn Thương Vân cũng thuận mắt hơn nhiều, cho nhị hoàng tử một ánh mắt, liền theo hoàng đế rời đi.

Campbell cười khổ đi lên trước, "Mosben, phần đáp lễ này có chút lớn a!"

Mosben tặng hắn một ánh mắt xứng đáng, Thương Vân nâng nâng mí mắt, sợ hãi liếc nhìn Campbell một cái, kéo chặt cánh tay Mosben.

Nội tâm Campbell đã tan vỡ, thật muốn lôi kéo cổ áo Thương Vân rít gào, đừng cho là tôi chưa từng thấy đóa thực nhân hoa(4) nhà cậu có bao nhiêu hung tàn.

Campbell thuận thuận khí, vừa rồi hắn không chuẩn bị gì, loạn đầu trận tuyến, hiện giờ bình tĩnh, còn có một đống lớn chuyện phải đi làm. Không thì Lunar sẽ thật sự nguy hiểm!

Mosben biết Thương Vân có chừng mực, cũng không rất lo lắng, không thể không nói, tính nhiều mặt của Thương Vân làm hắn thích thú, khẩn cấp muốn đi lăn giường một cái, cũng không biết ở trên giường còn có thể mềm nhũn như thế hay không.

Nếu Thương Vân biết suy nghĩ trong lòng Mosben, khẳng định phải ha ha hắn một mặt máu, nằm mơ đi!

Campbell gục đầu trở lại quân bộ, trên mạng đã truyền khắp, lúc này nếu Lunar từ chối rút máu sẽ trở thành tội phạm toàn dân, Campbell nắm chặt nắm tay, hắn vẫn có thể che chở Lunar, nhưng mà người mình yêu từ nay về sau lại không thể sinh hoạt dưới ánh mặt trời, đây không phải Campbell muốn nhìn thấy.

"Điện hạ," Lunar đi vào, lắc đầu, gậy ông đập lưng ông nói chính là Campbell, vốn định nhờ Thương Vân cho hoàng hậu một cái tát, không ngờ Thương Vân bốn lạng bạt thiên cân làm cho Campbell tiến thoái lưỡng nan, đây là bất mãn vì Campbell tính kế. Mosben từng nhắc nhở Campbell, đáng tiếc hắn không nghe vào tai, lúc gặp hạn té ngã mới biết đau.

"Rút chút máu mà thôi, không có gì ghê gớm." Hai tay Lunar đặt trên vai Campbell.

"Lunar, nếu lần này thỏa hiệp, lần tới bọn họ sẽ có yêu cầu càng quá đáng, dùng đạo đức bắt cóc em, không đồng ý chính là vì tư lợi không suy nghĩ vì nước vì dân." Campbell nắm chặt tay Lunar, tuyệt không cho loại chuyện này xảy ra.

Lunar lắc đầu, sớm biết như thế cần gì phải trêu chọc người ta chứ? "Em không sợ, bọn họ sẽ không trắng trợn dùng em làm nhân thể thí nghiệm(5), tiền đồ của anh mới là quan trọng nhất, Campbell, nếu anh không thể kế vị, không phải vấn đề chúng ta có thể ở bên nhau hay không, nhị hoàng tử nhất định sẽ cho chúng ta chết không có chỗ chôn."

Campbell nhắm hai mắt lại, hắn tại sao lại vô lực như vậy chứ, những ngươi lừa ta gạt này thật sự không thích hợp hắn, hắn cũng không muốn kế vị, hắn muốn xây dựng sự nghiệp, bảo vệ đế quốc trên chiến trường như Mosben.

"Mặt khác," Lunar do dự một chút, "Điện hạ không đi xin lỗi Aura thiếu gia, không, hẳn là phu nhân thống soái sao?

Campbell hồi thần, đúng, phải đi xin lỗi Aura kia mới được, nếu không còn không biết có bao nhiêu hố chờ hắn nhảy đâu!

Đối với Campbell xin lỗi, Thương Vân bĩu môi, "Chọc phiền toái lớn như vậy, một câu che lấp đã muốn che lấp đi, không biết gϊếŧ người nói thật xin lỗi có phải cũng có tác dụng không?"

Sắc mặt Campbell rất khó coi, còn chưa có người chê cười hắn trắng trợn như vậy đâu, nếu không phải Mosben thích hắn, nhất định phải cho hắn đẹp mặt!

Thương Vân đẩy bàn về phía trước một cái, chính giữa bụng Campbell, Campbell ôm bụng nói không ra lời, Lunar vội vàng đỡ Campbell, đề phòng hắn ngã sấp xuống.

"Không phải tôi nói, Mosben, đế quốc Caesar cho dù để nhị hoàng tử tâm tư ác độc kia kế vị kế vị cũng đừng để thái tử trạch tâm nhân hậu này kế vị, đất nước bất hạnh!" Thương Vân lắc đầu, thái tử này rất không tương xứng với lời đồn, không giỏi âm mưu quỷ kế, thậm chí còn có chút ngốc, không phải mầm tốt cho vị trí đế vương, kém xa phụ hoàng hắn. Nhớ đến hoàng đế im lặng không lên tiếng xem kịch hay kia, Thương Vân hừ lạnh một tiếng, con hồ ly già kia.

"Phu nhân thống soái, điện hạ chỉ là rất nóng vội, không phải cố ý, ngài đừng để ý." Lunar đỡ Campbell ngồi xuống.

Thương Vân chậc lưỡi, "So với Campbell, anh cũng không kém bao nhiêu, muốn làm thái tử phi, anh còn kém xa lắm, làm điểm yếu của thái tử, phiền anh cứng rắn một chút, đừng đưa mình đi cho người bóp được không?"

Campbell đau lòng Lunar, "Còn không phải nhờ cậu ban tặng."

"Hừ, anh tính kế tôi còn không cho tôi phản kích à? Có bản lĩnh anh đánh trở lại đi?" Thương Vân trợn trắng mắt, "Làm một đế vương, là không thể có nhược điểm, đế vương có nhược điểm đều không có kết cục tốt." Mẫu thân của mình cũng là như vậy, vì một đời một kiếp một đôi người buông tay vương vị, nàng vô tâm, không có nghĩa là người khác sẽ bỏ qua cho nàng, âm mưu kia hồ tộc cũng tham dự một phần.

Mosben thấy cảm xúc của Thương Vân không quá đúng, từ lúc quen biết đến nay lần đầu tiên hắn nhìn thấy Thương Vân nghiêm túc như vậy, còn lộ ra ưu thương nhàn nhạt, một phen ôm chầm Thương Vân, "Bảo bối, bất kể xảy ra chuyện gì, đề đã qua đi, hiện tại em có tôi, tôi sẽ bảo vệ em một đời."

Thương Vân đẩy Mosben ra, "Đi sang bên, tôi không cần bảo vệ." Tiện tay nâng chén trà lên, che giấu cảm xúc của mình.

"Cho dù là đế vương cũng là người có máu có thịt, làm sao có thể không có nhược điểm." Campbell nắm chặt tay Thương Vân, nếu ý của hắn là làm cho Lunar biến mất, không quản hắn là ai, nhất định trở mặt.

Thương Vân đứng lên, "Ngu ngốc, giống như phụ hoàng anh biết rõ người mình yêu chết có liên quan đến người bên gối hiện giờ, vẫn là nhịn, để bà ta sinh hoàng tử, sủng quen, mặc người tung tăng nhảy nhót, muốn cho nó diệt vong, tất phải khiến cho điên cuồng trước, chỉ phần định lực này, anh cũng không so được! Ngu ngốc!" Chỉ sợ thanh danh của thái tử cũng là kết quả vận tác của hoàng đế.

"Cái này không thể nào!" Campbell đứng lên, "Ông ta luôn luôn không quan tâm tôi, trong lòng chỉ có hồ mị tử kia, chỗ nào còn nhớ rõ mẫu thân tôi!" Cảm xúc của Campbell rất kích động, hắn bị phụ hoàng lưu đày đến miền đất hoang dã từ nhỏ, hắn là dựa vào bản thân mình một chút một chút dốc sức làm, có danh vọng trong quân đội, thành lập nên thế lực của chính mình.

Thương Vân mặc kệ hắn, dù sao hùng hài tử này cũng không phải của mình, quản nhiều như vậy làm gì! Quay người đi ra ngoài, "Anh đi hỏi ông ta là được, ngu ngốc, chỉ bằng chỉ số thông minh của anh, muốn nhìn ra đích xác làm khó anh rồi."

Campbell không tin, không tin phụ hoàng lãnh khốc vô tình kia vậy mà còn nhớ rõ mẫu hậu, nhớ rõ hắn!

"Campbell, lần này cậu bị tập kích, trước khi tôi thu được tín hiệu cầu cứu của cậu đã bắt đầu chuẩn bị, là mật hàm của bệ hạ." Mosben đến điểm thì ngưng, theo Thương Vân đi ra ngoài, bảo bối có chút kỳ lạ, không giống như là người xen vào việc của người khác, vì sao lại quan tâm Campbell như vậy? Mosben cảm thấy tâm tắc, dù sao không thể là coi trọng Campbell đâu! Tiếp theo lại lắc đầu, làm sao có thể, mình ưu tú hơn Campbell nhiều được không!

(1) Chow Chow: tên một loài chó

(2) Xách động: xúi giục dụ giỗ phe địch phản chiến theo phe mình

(3) Hồ tộc: tộc cáo, hồ: cáo

(4) Thực nhân hoa: hoa ăn thịt người

(5) Nhân thể thí nghiệm: làm thí nghiệm lên cơ thể con người