nhóm dịch: bánh baoKhương Vãn cười lạnh, nắm tay Tiểu Ngư Nhi rời khỏi phòng bếp bẩn thỉu, “Muốn ăn cá tôi mua ấy à, vậy cứ chờ kiếp sau đi, tôi đến nhà thím Hòe Hoa mượn nồi mượn bếp!”Tiểu Ngư Nhi cũng học theo, “Muốn ăn cá của tôi ư, kiếp sau đi nhé.

”Điền Tang Chi không thèm xay gạo nữa mà đứng ở trong viện mắng chửi, “Khương Vãn, để tôi xem cô có thể nhẫn nại đến ngày nào đó, có bản lĩnh cô mang theo ba đứa nhỏ ở bên ngoài cả đời đi, vĩnh viễn cũng đừng bước chân vào phòng bếp Cố gia bà đây”Khương Vãn chậm rãi xoay người, thản nhiên nói: “Ở lại một đêm nữa, ngày mai tôi sẽ dẫn bọn nhỏ đi.

”***Trong nồi sắt nhà Tôn Hòe Hoa, thịt cá hầm thơm ngát, đậu phụ nổi lên lỗ hút no nước canh thịt cá, sùng sục bốc lên bọt khí, người ngửi được tham lam nuốt nước miếng.

Lúc Khương Vãn pha bột thêm hai quả trứng gà vào, bốn quả còn lại ném vào bình nước nóng trên bếp nấu thành trứng gà nước trắng.

Bột mì chà xát thành dải, từng chút một nặn vào trong canh cá tươi ngon, vừa tươi ngon vừa mỹ vị.

Ba nhóc con nuốt nước miếng, bọn họ đều không nhớ rõ ăn đồ ăn từ lần trước là chuyện lúc nào, Tiểu Hắc Ngư không tiếp cận được bếp lò, kéo đến băng ghế nhỏ đứng lên, “Thím, canh được rồi chứ? Cháu muốn ăn cá, cháu yêu thím nhất, thím cho cháu ăn một miếng đi, hoặc đậu phụ cũng được.

”Khương Vãn bị nhóc con chọc cười, vỗ xuống móng vuốt bẩn thỉu của nhóc con, “Rửa tay sạch sẽ đã, rửa tay xong mới cho ăn cơm.

”Tiểu Hắc Ngư lắc lắc đầu, học theo lời người lớn, “Ai, người trong thành mấy người đúng là chú ý giữ gìn vệ sinh.

”Thiết Trụ Nhi chưa bao giờ rửa tay, lão Cố gia cũng chưa từng có ai nói trước khi ăn cơm phải rửa tay trước, thím trước kia cũng không nói, hiện tại vì sao lại bắt làm như thế, thật kỳ quái.

Giờ cơm lúc này đã sớm qua rồi, Tôn Hòe Hoa đã ăn xong, thím ấy ở trong phòng bếp nạp đế giày cùng lẳng, nghe Tiểu Hắc Ngư nói câu đó, chính thím ấy cũng cười rộ lên, “Cô mau để bọn nhóc ăn đi, nhìn bé con kia đói bụng làm sao.

”.