Trước cửa Quỷ Vương Tông, Chu Tiểu Hoàn đang đi đi lại lại:

- Thư Thư, huynh nói xem Tiểu Nhã tỷ ở đây có ổn thật không?

Tăng Thư Thư tay cầm quạt chắt chắt vào tay đáp:

- Ổn hay không lát nữa Tiểu Phàm với Tiểu Nhã ra không phải là sẽ biết sao

Chu Tiểu Hoàn tỏ vẻ chán trường:

- Huynh nói vậy cũng nói được

- Hồng y nữ hiệp ra rồi kìa.

- Tiểu Hoàn, Thư Thư! Sao hai người lại đến đây

Tiểu Nhã vừa chạy lại vừa thở hổn hển. Tăng Thư Thư nhìn bộ dạng của nàng đùa cợt:

- Sao chạy như gặp ma vậy, không phải thấy ta với Tiểu Hoàn đến vui quá đó chứ

Chu Tiểu Hoàn đạp Tăng Thư Thư một cái:

- Huynh bớt đùa cợt đi.

- Đau, đau đó!

Tiểu Nhã nhìn một màn này thì không nhịn được cười:

- Hai người đó, lúc nào cũng cãi nhau như thế không chán sao

Chu Tiểu Hoàn xua xua tay:

- Không chán, không chán. À đúng rồi, tay nải này của tỷ phải không?

Chu Tiểu Hoàn vừa nói vừa đưa tay nải đeo trên người cho Tiểu Nhã.

" Mẹ ơi, cái tay nải mình cất ở thanh gỗ ngang trên sà nhà mà họ cũng nhìn thấy"

Tiểu Nhã lấy lại tay nải đáp:

- Đúng rồi, tay nải của tỷ.

Chợt nghe hai tên gác cửa cung kính cúi đầu:

- Phó tông chủ!

Quỷ Lệ một thân hắc y bước đến, Tăng Thư Thư nhìn thấy hắn thì vui mừng đi tới. Hắn định khoác vai bá cổ Quỷ Lệ như lúc họ còn ở Thanh Vân nhưng bàn tay đến gần vai lại đổi ý, đập khẽ vai Quỷ Lệ một cái:

- Tiểu tử, hôm nay khí sắc không tồi.

Tăng Thư Thư muốn nói chuyện với hắn nhiều hơn, nhưng cuối cùng lại không biết nói gì ngoài hỏi thăm đơn giản. Hắn nghĩ Quỷ Lệ sẽ không nói gì nhưng Quỷ Lệ lại nói:

- Khí sắc huynh cũng không tồi.

Tiểu Nhã nhìn thấy Quỷ Lệ liền nghĩ lại cảnh hắn bắt nàng ăn, bắt nàng uống thuốc đắng liền thấy sợ trong lòng:

- Sao ngươi lại ra đây?

- Dã Cẩu có nói họ muốn gặp ta và nàng, sao ta lại không đến đây được.

Tiểu Nhã không thèm để ý hắn nữa, lôi lôi kéo kéo Chu Tiểu Hoàn đứng ra phía xa nói chuyện. Quỷ Lệ thấy thế khẽ cười rồi gọi Tăng Thư Thư:

- Thư Thư!

Hắn ra hiệu cho Tăng Thư Thư ghé sát tai lại:

- Thư Thư, cho ta.... cái đó

- Cái đó là cái gì?

- E hèm, thì là.... cái quyển sách mà huynh coi như bảo vật ở Nhan như ngọc lúc trước đó

Tăng Thư Thư "oh" lớn một tiếng rồi nhìn Quỷ Lệ đang lúng túng một lúc sau lấy từ trong người ra một quyển sách. Quỷ Lệ cầm quyển sách mở một trang giữa, cái hắn nhìn thấy là hình ảnh tranh vẽ một nam một nữ thân không mảnh vải đang nằm trên giường. Hắn gấp sách lại ném cho Tăng Thư Thư:

- Không phải mấy cái này, cái quyển nói về sở thích của cô nương với lại cách khiến cô nương vui vẻ còn...

- Hiểu hiểu, ta hiểu đệ cần quyển nào rồi

Tăng Thư Thư lên tiếng ngắt lời Quỷ Lệ rồi lấy trong người ra một quyển sách khác.

- Đây, Bách khoa toàn thư, đảm bảo đủ tất cả các cách theo đuổi cô nương

Quỷ Lệ nhìn quyển Bách khoa toàn thư trên tay một lúc rồi nói:

- Đa tạ

- Huynh đệ chúng ta cần gì đa tạ. Mà đệ cần quyển này để làm gì?

Chu Tiểu Hoàn thấy Quỷ Lệ và Tăng Thư Thư nói chuyện thần bí còn trao đổi sách với nhau liền hiếu kì chạy lại:

- Thư Thư, huynh cho Tiểu Phàm ca ca sách gì đó?

Tăng Thư Thư cản Chu Tiểu Hoàn lại:

- Ấy ấy, Tiểu Hoàn, sách này là bí kíp võ công ta tặng Tiểu Phàm muội không được xem.

- Hứ, có đồ tốt không cho muội.

Tiểu Nhã đứng im tại chỗ không tiến lại nhắc khẽ:

- Tiểu Hoàn, khụ...

Quỷ Lệ thấy Tiểu Nhã ho liền bước lại phía nàng hỏi han:

- Nàng sao thế?

Tiểu Nhã lùi lùi lại vài bước cười trừ:

- Không, không sao. Tiểu Hoàn, chẳng phải muội có chuyện gấp cần về Du đô sao?

Chu Tiểu Hoàn ngây người:

- Muội? Muội có chuyện gấp gì....

NÓi được một nửa, Chu Tiểu Hoàn chợt nhớ ra liền nhanh chóng sửa sai:

- A.... Đúng đúng, muội còn có việc gấp cần về thành Du Đô, Thư Thư, chúng ta mau về đi! Tiểu Phàm ca ca, hôm khác muội đến thăm huynh được không?

Quỷ Lệ khẽ cười đáp:

- Được

Chu Tiểu Hoàn kéo cánh tay Tăng Thư Thư đi, Tăng Thư Thư vẫn còn muốn nghe câu trả lời xem ai hơn cả Bích Dao khiến Quỷ Lệ rung động:

- Huynh.... huynh còn chưa hỏi xong mà

- Hỏi gì mà hỏi, về nhanh

Tiểu Nhã thấy thế liền đi theo sau Chu Tiểu Hoàn và Tăng Thư Thư. Quỷ Lệ thấy thế hỏi:

- Tiểu Nhã, nàng đi đâu thế?