Trong 1 khu rừng âm u tâm tối, 1 nhóm hắc y nhân rượt theo 3 nam tử.

"Chủ tử, phía trước là vách núi! Một nam tử báo cáo. Người này là Hà Nghiêm, thị vệ trung thành bên cạnh hắn Công Tôn Gia Khánh.

"Tìm đường thoát khác!" Công Tôn Gia Khánh ra lệnh.

"Chỉ có vách núi, không còn đường lui!" Hà Nghiêm bên cạnh trả lời.

"Chủ tử, tất cả chúng ta đều trúng độc. Nội lực không phát huy được!" Từ Lâm nói tiếp.

"Nội lực của các ngươi còn đủ đểu xuống dưới không?" Hắn nhìn đám thị vệ của hắn hỏi.

"Không vấn đề ạ!" Hà Nghiêm trả lời.

"Vậy thì cùng nhau xuống!" Hắn vừa nói xong định phi thân xuống thì Từ Lâm rút kiếm ra đâm hắn một nhát ngay bụng. Hắn theo đà rơi xuống vách núi.

"Chủ tử!" Hà Nghiêm hét lớn. Giết được Từ Lâm sau đó phi thân nhảy xuống vách núi.

Sau khi rơi xuống vách núi, Hà Nghiêm liền thấy hắn nằm trên một tảng đá lớn. Hà Nghiêm chạy lại đỡ hắn dậy nhưng hắn đã hôn mê bất tỉnh. Hà Nghiêm không biết y thuật, định đưa hắn về tìm Tấn Mặc nhưng nội lực của hắn tạm thời đã bị độc tố trong người kìm hãm.

Hà Nghiêm đau lòng ngồi bên cạnh hắn, tự trách mình vô dụng không thể làm gì.

"Áaaaaaaaaaaaaaa................" Tiếng hét oanh tạt vang vọng khắp nơi.

Hà Nghiêm cảnh giác đứng dậy, nhưng vì nội lực không còn và có ai đó rơi xuống đè lên người nên Hà Nghiêm bị đè nằm luôn dưới mặt đất.

Sau khi rơi xuống cảm thấy an toàn không bị gì hết nén nàng yên tâm đứng dậy, nhìn xuống người bị nàng đè.

Y phục cổ trang, tóc dài, mang kiếm theo bên người. Nàng thử động vào tóc Hà Nghiêm, là tóc thật. Thật không ngờ còn có người để tóc thật như thế này. Nàng nhìn bên cạnh Hà Nghiêm thấy thanh kiếm dính máu, nàng thử kiểm tra xem nhưng không ngờ là máu thật. Nàng y thuật tài giỏi nên vừa nhìn đã phân biệt được máu thật hay giả. Tuy Thượng Quan Băng Nguyệt nàng chỉ 15 tuổi nhưng nàng đã là thiên tài, ở thời hiện đại nàng đã tốt nghiệp 4 trường đại học danh tiếng nhất thế giới. 

"Mau bỏ kiếm xuống!" Hà Nghiêm nhìn nàng cố gắng nói. Tuy bây giờ đã không thể trụ thêm nữa nhưng Hà Nghiêm tuyệt đối không cho ai có thể làm gì hắn nữa.

"Nè, anh tỉnh rồi sao. Cảm thấy trong người thế nào? Nể tình anh làm đệm cho tôi, tôi giúp anh trị bệnh!" Nàng nhìn Hà Nghiêm nói.

"Ngươi là ai phái tới?" Hà Nghiêm nhìn nàng.

"Cái gì mà ai phái tới! Anh nghĩ mình đang đóng phim sao?" Nàng nhìn hắn cười.

"Nói!" Hà Nghiêm nhìn nàng.

"Anh nhập vai quá rồi đó..... Khoan đã, đây là đâu?" Nàng chợt nghĩ ra gì đó nhìn Hà Nghiêm hỏi.

"Họa Lang núi!" Hà Nghiêm tuy cảnh giác nhưng vẫn trả lời. Hắn tin vào cặp mắt to tròn tinh khiết của nàng, cặp mắt của nàng tinh khiết như nói cho hắn biết nàng không phải người xấu.

"Họa Lang núi là nơi nào? Bây giờ là năm bao nhiêu?" Nàng tiếp tục hỏi.

"202, đây là Bình Thục Quốc!" Hà Nghiêm trả lời.

"202? Bình Thục Quốc là nơi nào?" Nàng nghi hoặc hỏi. Danh thiên tài của nàng không phai nói khoác nha, nhưng Bình Thục Quốc là nơi nào trong lịch sử nàng thật không biết. Không lẽ nàng xuyên không vào thời đại không có trong lịch sử.

"Anh nằm yên, ta xem cho ngươi!" Nàng nhìn Hà Nghiêm nói.

"Cô nương biết y thuật?" Hà Nghiêm nhìn nàng hỏi.

"Biết!" Nàng trả lời.

"Vậy ta cầu xin cô nương, đừng quan tam tới ta. Mau cứu chủ tử nhà ta!" Hắn nhìn nàng với ánh mắt thành khẩn.

"Cứu chủ tử nhà anh? Anh trung thành tới mức không cần mạng sống sao?" Nàng nhìn hắn nói.

"Mạng của ta là do chủ tử nhặt về, không đáng giá. Nhưng mạng của chủ tử nhà ta là vô giá, cầu xin cô nương mau cứu lấy tính mạng của chủ tử, về sau sẽ hậu ta cô nương." Hà Nghiêm thành khẩn nói.

"Được rồi! Nhưng anh không bị thương nặng. Ta trị cho anh trước, sau đó anh đi tìm một ít củi về đốt lửa, anh xem trời sắp tối rồi. Anh ta tuy nặng nhưng không chết được đâu, ta cứu được." Nàng nói.

Nàng lấy trong túi xách ra Liên Thông Nghi (Thông Nghi là một chiếc túi không gian có thể đựng bất cứ đồ vật gì, bất bao nhiêu vào bên trong. Chỉ có những người Quý Tộc nhất thế giới mới có thể sử dụng, chỉ sợ có tiền cũng không mua được. Hiện tại cả thế giới có chưa tới 10 cái mà trong tay nàng đã sở hữu 5 cái. Thuỳ theo người sử dụng mà thiết kế hình dáng riêng biệt, mỗi Thông Nghi chỉ kích hoạt khi có dấu vân tay của chủ nhân. Liên Thông Nghi của nàng được thiết kế là hình trái tim màu hồng ở giữa có một viên Ngọc sẽ kích hoạt được Liên Thông Nghi, khi Liên Thông Nghi được kích hoạt sẽ mọc ra hai cánh màu xanh lam ở hai bên hình trái tim, phía dưới hình trái tim mọc ra một cay màu hồng dài nhỏ kích cỡ gần bằng chiếc đũa, cuối cùng ở phía dưới thân cây có thêm một viên Ngọc màu xanh lam. Thông Nghi của mỗi người sẽ có tên gọi và hình dáng khác với Liên Thông Nghi của nàng.)

Nàng lấy dụng cụ y tế để bên trong Liên Thông Nghi ra để bên ngoài, từng thứ từng thứ để nàng tiện điều trị không bị giáng đoạn.