Rời khỏi đáy dòng Vạn Lý Băng Giang, hai người Lý Phi Vũ cùng Cửu U đem khối thi thể to lớn của Mị Trúc Linh Giao tùy tiện ném lên nền tuyết trắng xóa.

Sau khi nuốt vào vài viên đan dược có công dụng trị thương cùng khôi phục lại linh lực, Lý Phi Vũ có chút mệt mỏi mà bất chấp mọi thứ ngồi phịch xuống lớp tuyết dày trắng xóa lạnh lẽo bên dưới, nặng nề thở hắt ra một hơi, hắn uể oải nói:

- Phù, mệt chết ta rồi.

Lần này cái tên Từ Thành kia quả thật là đã hại ta tốn không ít sức lực a.

Cửu U, ngươi không còn bị mị độc của hắn ảnh hưởng nữa đấy chứ?

Trên lòng bàn tay bùng lên một ngọn huyết sắc hỏa diễm mang hình dạng của một đầu tiểu chu tước, Cửu U mỉm cười hướng Lý Phi Vũ đáp:

- Ca, ta không sao.

Ngươi quên là trên người ta có tới tận hai loại hỏa diễm sao?

Chưa nói đến Hư Vô Nộ Diễm thì chỉ riêng Chu Tước Thánh Hỏa cũng đã đủ để đem đám mị độc kia đốt thành tro bụi rồi, hơn nữa ngươi còn cải biến qua máu huyết của ta một trận, chừng ấy mị độc mà muốn làm khó ta thì ca ngươi cũng không xứng với cái danh Độc Vương đâu.

Nghe Cửu U nói có lý, hai mắt Lý Phi Vũ có chút cong lên tự mãn, lúc sau như chợt nhớ đến điều gì đó liền nghe hắn cất giọng biếng nhác hỏi:

- Cái kiện pháp bảo kia ngươi đã lấy được chưa?

Sao còn không mau đem nó ra cùng ngươi gieo xuống tinh thần ấn ký đi.

Lần này vì kiện pháp bảo kia mà chúng ta phải đánh cược với cái con rắn nước xấu xí đó một trận, còn hại ta bị thương nữa.

Hừ, để xem ta làm sao xử lý cái đống thịt rắn đáng ghét kia đây.

Nhìn Lý Phi Vũ vì bị Từ Thành trước đó đánh thương mà trong lòng ôm hận, Cửu U cũng không khỏi khẽ thở dài cảm thán cho số phận đen đủi của tên nam tử kia, nâng bàn tay trái lên trước mặt, Cửu U cười hì hì hướng Lý Phi Vũ nói:

- Ca, ngươi xem đây là cái gì?

Lý Phi Vũ vốn là còn đang mải mê bận suy nghĩ xem lát nữa nên xử lý đầu lục sắc giao long kia ra sao, nhất thời nghe được tiếng Cửu U gọi liền lập tức nhìn sang. Lúc này chỉ thấy trên bàn tay trái của Cửu U không biết từ lúc nào đã được một chiếc bao tay màu đen tím bao trùm, từ trên năm đạo móng vuốt còn tản mát ra không ít lôi đình chi lực cực kỳ nồng đậm.

Vội vã từ dưới nền tuyết trắng nhảy bật dậy, Lý Phi Vũ nhanh chóng chạy tới bên cạnh Cửu U mở lớn hai mắt có phần kinh ngạc hỏi:

- Ngươi...

Cái này ngươi là tại lúc nào đem nó đi luyện hóa rồi, còn cả khắc xuống tinh thần ấn ký a?

Ta... Nãy giờ ta còn chưa có nhìn thấy nữa mà...

Cửu U cũng là không đáp chỉ đem cánh tay trái nâng lên chỉ thẳng vào bầu trời, nhất thời từ trên không trung liền vang lên một đạo tiếng sấm nổ lớn, từng tia lôi điện màu bạc trắng ngay lập tức hướng chiếc trảo thủ màu đen tím trên tay Cửu U hội tụ lại, lôi đình chi lực không ngừng trút xuống khiến cho kiện thượng phẩm Tiên bảo này lóe lên một thứ ánh sáng màu tử kim lóng lánh nhìn qua thập phần xinh đẹp.

Cảm nhận rõ khí tức cuồng bạo từ trên kiện tử hắc sắc trảo thủ tản mát ra, Lý Phi Vũ cũng là không khỏi mở mắt há miệng thối lên vài câu cảm thán trầm trồ nói:

- Tốt, rất tốt...

Quả không hổ là thượng phẩm Tiên bảo, uy lực thật sự là có điểm kinh người a...

Chậc chậc...

Cửu U có thêm một kiện Tiên bảo này vậy thì tại đại hội Khổng Tước Tranh Mộc chắc hẳn sẽ có thêm vài thành cơ hội, cũng không uổng công ca ca ta vì người mà hao tâm tổn sức.

Sau khi hấp thụ qua một trận lôi điện chi lực, lúc này chỉ thấy Cửu U mang theo kiện trao thủ màu đen tím chậm rãi đi tới trước mặt Lý Phi Vũ cong cong khóe môi nói:

- Ca, ngươi xem.

Kiện thượng phẩm Tiên bảo này uy lực quả thật là rất cường đại, cho dù là ta đã luyện hóa qua nó cũng phải cảm thấy trong lòng rung động không thôi.

Hơn nữa năm đạo móng vuốt trên mỗi đầu ngón tay còn là dùng ưng trảo của Tịch Hoàng Lôi Ưng mà luyện chế nên, bởi vậy đối ta mà nói thì kiện Tiên bảo này quả thực là vô cùng thích hợp.

Ca, cảm ơn ngươi đã cực khổ vì ta a...

Hai mắt chằm chằm nhìn vào kiện thượng phẩm Tiên bảo trước mặt, Lý Phi Vũ thấy Cửu U bày ra vẻ mặt cảm động như vậy cũng không đành lòng liền khoát khoát tay tỏ vẻ không mấy để tâm đáp:

- Ai da, chỉ là một chiếc bao tay cũ rích mà thôi, có cần phải cảm động đến mức đó không?

Ta với ngươi bộ xa lạ lắm đấy hả?

Xú tiểu tử, luyện hóa xong Ngũ Lôi Chỉ rồi cũng không biết suy nghĩ giùm ca ca ngươi xem nên xử lý cái con rắn nước kia như thế nào nữa, đúng là chỉ biết làm hại đầu óc thông minh của ta thôi...

Bị dáng vẻ tùy ý của Lý Phi Vũ chọc cho bật cười, Cửu U vốn là hai mắt thấm đẫm lệ quang cũng phải lắc đầu bất đắc dĩ, sau khi thu lại Ngũ Lôi Chỉ liền vội bước tới vỗ vỗ lên vai tên thiếu niên đang cau mày với đầu lục sắc giao long dưới chân vài cái rồi cười lớn nói:

- Ha ha.

Ca à, sao ta lại thấy ngươi dường như rất là ghi hận tên Từ Thành kia đấy nha?

Có phải là ngươi thích hắn rồi hay không vậy?

Tiếc là ta đã bóp nát trái tim của hắn mất rồi, linh hồn cũng đồng thời bị hỏa diễm ở trong linh lực của ta thiêu đốt thành tro bụi, bây giờ chỉ còn lại một nội đan cùng với khối thân xác màu xanh lục to lớn kia mà thôi.

À, thực ra là vẫn còn có khỏa tinh hồn kia nữa a...

Ai da đau quá...

- Xú tiểu tử chết tiệt này, ngươi là đang muốn chọc tức ta hả?

Cho ngươi cười này, dám cười ta hả?

Hừm hừm...

Hung hăng gõ lên trán Cửu U mấy cái, Lý Phi Vũ hai mắt trợn trừng đến trắng bệch nghiến răng nghiến lợi gào lên, sau đó dường như là cảm thấy phát tiết còn chưa đủ nên lại thấy Lý Phi Vũ bày ra vẻ mặt cực kỳ phẫn nộ mà xắn tay áo lên bước từng bước đi thẳng về phía cỗ thi thể của Mị Trúc Linh Giao do Từ Thành chết đi hóa thành.

Nhìn nhìn đầu lục sắc giao long dưới nền tuyết trắng xóa lạnh lẽo, khóe môi của Lý Phi Vũ nhất thời câu lên thành một nụ cười vô cùng cổ quái, nhe ra hàm răng trắng muốt đều đặn, thanh âm của Lý Phi Vũ lúc này đã có chút khàn khàn tựa như vọng về từ nơi âm u xa thẳm chợt lạnh lùng vang lên:

- Khặc khặc khặc...

Từ Thành à Từ Thành, ngươi chết rồi mà cỗ thi thể này của ngươi vẫn còn là thứ rất có ích đối với ta nha.

Nhìn xem nhìn xem... Da của ngươi, vảy của ngươi, gai độc của ngươi, sừng của ngươi, xương cốt của ngươi, móng vuốt của ngươi, nội đan của ngươi, tinh hồn của ngươi...

Ừm... mấy thứ này quả thật đều là nguyên liệu luyện chế pháp bảo cực tốt a.

Khà khà...

- Ý... chậc chậc.

Ta như thế nào lại quên mất túi mật giao long của ngươi nhỉ?

Mị độc sao, cái này ta cũng rất là hứng thú đó nha.

Hí hí hí hí...

Nhìn Lý Phi Vũ nhất thời bày ra bộ dạng âm dương quái khí như vậy cũng là khiến cho Cửu U một trận rùng mình run sợ, dù sớm đã quen với vẻ ngoài lạnh lùng cùng tính tình không mấy tốt lành của Lý Phi Vũ thế nhưng nhìn thấy hắn bây giờ trông chẳng khác gì một tên biến thái như vậy quả thực là khiến cho ngay cả Cửu U vốn có huyết mạch tương liên với hắn cũng phải âm thầm tự nhắc nhở bản thân chú ý sau này:

- Ai da...

Ca ca từ lúc nào mà lại trở nên đáng sợ như vậy a?

Sau này tốt hơn hết là không nên đi chọc giận hắn, nếu không thì kết cục của ta cũng không chắc sẽ tốt hơn tên Từ Thành kia là bao đâu...

Ây... thật là dọa chết người không cần đền mạng mà.

Trong lúc Cửu U còn đang âm thầm cảm thán thì dưới cơn phẫn nộ kìm nén đã lâu, Lý Phi Vũ rất nhanh liền đem một đầu lục sắc giao long cấp chín sơ kỳ toàn bộ trên dưới đều tiến hành lột da rút gân, không đến một nén nhang thời gian sau, tại trên bên bờ dòng Vạn Lý Băng Giang của Cực Bắc Băng Nguyên liền xuất hiện một mảng huyết sắc cơ nhục lộn xộn chói mắt nhìn qua tựa như một đóa hoa màu đỏ tươi vừa mới nở rộ nổi bật lên giữa quang cảnh toàn là băng tuyết trắng xóa, xung quanh đó còn là những khối xương cốt cùng với hàng trăm ngàn mảnh lân phiến màu xanh lục cũng bị người nào đó tùy tiện vứt văng vãi ở khắp nơi.

Nhìn Lý Phi Vũ trên tay dính đầy máu tươi đang cầm lấy một viên tinh hồn màu xanh lục mà mỉm cười rạng rỡ quả thật là khiến cho người ta cảm thấy có chút gì đó kỳ nhân quái dị, ngay đến cả Cửu U lúc này cũng nhịn không được mà gian nan nuốt xuống một ngụm nước bọt khẽ lẩm bẩm:

- Ca ca thật là đáng sợ quá đi.

Sau này nếu ai mà còn dám có ý đồ xấu xa với hắn nữa thì kết quả ra sao chỉ sợ cũng không có ai có thể đoán trước được.

Cái tên Mị Trúc Linh Giao Từ Thành này cũng quá là đen đủi đi, khi không lại chọc trúng ca của ta.

Aizzz...

Tuy là âm thầm cảm thán vẻ mặt cổ quái cùng hành động trả thù đầy biến thái của Lý Phi Vũ, thế nhưng trong lòng Cửu U cũng là rõ ràng hơn ai hết về toàn bộ nguyên căn của sự việc lần này, vốn Lý Phi Vũ tức giận đến như vậy thực ra cũng là bởi vì cái tên Từ Thành này dám đánh chủ ý lên trên người Cửu U, hơn nữa còn là dám nổi lên sát tâm đen tối đối với hai huynh đệ bọn hắn nên mới bị Lý Phi Vũ ghi thù sâu sắc đến như vậy.

Chỉ cần nhìn hành động báo thù đầy kinh dị của Lý Phi Vũ cũng đủ để hiểu rằng hắn quan tâm tới tên tiểu đệ Cửu U này đến mức nào rồi, nếu là có Thanh Di ở đây thì một màn vừa xảy ra kia chắc hẳn sẽ khiến cho nàng cảm thấy bản thân thật ra vẫn còn rất may mắn khi không thực sự gợi lên sát tâm của vị đại chủ tử này.

Sau khi xử lý xong khối thi thể to lớn của Mị Trúc Linh Giao, lúc này chỉ thấy Lý Phi Vũ khẽ gật đầu mấy cái tỏ vẻ hài lòng rồi qua loa quệt vội hai tay xuống lớp tuyết dày ngay cạnh đó để lau đi vết máu tươi vô cùng chói mắt đang bám đầy trên móng tay, kế đến lại thấy khóe môi của Lý Phi Vũ nhất thời cong lên quay đầu hướng về phía hắc y thiếu niên đang đứng cách đó không xa mỉm cười một cái, bộ dạng hệt như cái tên biến thái phanh thây mổ bụng đầu lục sắc giao long kia không phải là hắn vậy.

Cất tiếng gọi Cửu U vốn đã bị dọa cho đứng ngây ngốc tại một bên, sau khi Cửu U mang theo sắc mặt có chút xanh trắng nhanh chóng chạy tới, Lý Phi Vũ biết rằng bản thân đã gây cho tên tiểu đệ này một trận đả kích không nhỏ, nhưng mà hắn cũng thật chẳng biết phải làm sao để an ủi Cửu U nên chỉ đành cười khan mấy cái rồi hướng ánh mắt vào một đống lớn lộn xộn trên nền tuyết ngập ngừng nói:

- Ha ha... Cửu U, cái kia...

Cái kia một khối huyết nhục của tên Từ Thành này toàn bộ đều là tài liệu để luyện chế pháp bảo cực kỳ quý giá nha.

Ngươi trước đem chúng giữ lại đi, sau này nếu có được tài liệu quý hiếm khác thì liền có thể luyện chế pháp bảo bản mạng rồi...

- Dù sao thì lấy tu vi của ngươi bây giờ cũng không thể nào cứ dùng mãi mấy kiện Tiên bảo tầm thường kia được, huống chi nếu là đem chúng đi luyện hóa thành bản mạng pháp bảo cũng không quá thích hợp đối với ngươi.

Ta vốn có Thái Cổ Chỉ Đao là thượng cổ Thần khí làm bản mạng pháp bảo rồi, bây giờ lại thêm một bộ năm mươi mảnh Bích Đao Chỉ có thể sánh ngang với thượng phẩm pháp bảo cao cấp, vậy nên cũng không cần mấy thứ cái thứ lộn xộn này đâu...

Biết rõ là Lý Phi Vũ đang cố tình muốn chiếu cố hắn nên mới đem đám tài liệu thu được từ trên người của đầu Mị Trúc Linh Giao này toàn bộ đưa cho hắn, Cửu U vốn chính là tâm ý tương thông cùng Lý Phi Vũ cho nên cũng không nhiều lời nữa mà liền đem đám lộn xộn kia thu vào một cái nhẫn trữ vật, làm xong mọi chuyện thì lúc này tại trên nền tuyết trắng vốn đã bị nhuộm thắm bởi máu tươi cũng chỉ còn lại một đống huyết nhục vương vãi nhìn qua thật là chói mắt mà thôi.

Cảm nhận không gian bất ngờ nảy sinh dị động, biết rằng rất có thể đã kinh động tới đám người của Thiên Tuyết Tiên Cung cùng các thế lực lớn tại Cực Bắc Băng Nguyên, vậy nên để đảm bảo an toàn cho bản thân cùng Lý Phi Vũ, Cửu U không nói hai lời liền lập tức mở ra thời không chi môn đem theo Lý Phi Vũ nhằm thẳng về hướng một tòa thành trấn cách đây đến hơn năm trăm dặm mà chạy đi.

Sau khi hai người Lý Phi Vũ cùng Cửu U vừa rời khỏi khu vực dòng Vạn Lý Băng Giang thì chừng nửa khắc thời gian sau từ trong không gian trên cao bỗng chốc xảy ra dị động, linh khí đang du động tại nơi này nhất thời trở nên có chút vặn vẹo, tiếp đến liền có ba đạo thân ảnh vận bạch y tỏa ra khí thế vô cùng khủng bố nháy mắt xuất hiện. Nếu là hai người Lý Phi Vũ vẫn còn tại đây thì chắc hẳn sẽ không khó để nhìn ra ba đạo thân ảnh mới tới này đều đã là tu giả có tu vi Luân Hồi đệ nhất cảnh, hơn nữa tại trên y bào của bọn họ còn thêu hình một tòa cung điện to lớn cùng với bốn chữ Thiên Tuyết Tiên Cung bằng tơ vàng vô cùng tinh xảo.

Thời gian bên trong thời không chi môn không biết nhanh hơn tại bên ngoài đến bao nhiêu lần, đến khi Lý Phi Vũ cùng Cửu U trở lại khu vực thành trấn thì thời gian trôi qua tại bên ngoài cũng chưa đến mười ngày.

Nhanh chóng tìm thấy khí tức của Thanh Di, lúc này ba người bọn hắn mới yên tâm mà rời khỏi vùng cực bắc đầy lạnh lẽo này.

Mấy ngày sau.

Dừng lại tại một nơi gọi là Thanh Hà Trấn, ba người lúc này mới tìm một tòa khách điếm để nghỉ ngơi, dù sao thì với tính khí của Lý Phi Vũ hắn thật sự là phải đem bản thân mình đi ngâm trong một thùng nước lớn rải đầy cánh hoa thơm ngát để trừ đi xú khí tại lúc độc liên thôn phệ đầu yêu thú thất cấp Mãng Cổ Chu Cáp mới có thể cảm thấy thoải mái được.

Lại qua thêm vài ngày sau, lúc này Lý Phi Vũ đang nằm dài trên một chiếc nhuyễn tháp hướng ánh mắt lơ đễnh nửa nhắm nửa mở liếc nhìn về phía Thanh Di vẫn còn đang đả tọa tu luyện tại một chiếc bồ đoàn cách đó không xa tỏ vẻ uể oải nói:

- Thanh Di à Thanh Di, ta cũng thật không hiểu nổi ngươi là làm cách nào để tu luyện được tới cảnh giới như bây giờ a?

Chỉ là một cái đốm lửa nhỏ bé như vậy mà cũng không thể thu phục được, thật là làm mất mặt bổn thiếu gia ta quá đi.

Aizzz... oáp...

Nghe thấy Lý Phi Vũ ngáp dài một cái mang theo vẻ mặt biếng nhác phê phán, lại nhìn Thanh Di hai mắt đã đỏ lên chứa đầy sự không cam lòng đang khoanh chân ngồi tại bên dưới bồ đoàn chuẩn bị một lần nữa thử luyện hóa đóa hỏa diễm màu băng lam kia, Cửu U vốn là ngồi ở bên cạnh Lý Phi Vũ cũng nhịn không được liền lên tiếng giúp nàng giải vây:

- Ca, ngươi cũng không thể nào đi trách Thanh Di như vậy được.

Nàng ta tu luyện vốn là công pháp Mộc hệ, mà từ cổ chí kim vạn vật vốn là tuân theo ngũ hành tương sinh tương khắc để tồn tại, hơn nữa ca ngươi cũng không phải không biết Băng chính là tương khắc với Mộc chứ?

Mặc dù là băng vốn khởi nguồn từ nước, thế nhưng lại có mấy loại thực vật có thể chịu được cái lạnh thấu xương này đây, bởi vậy mà chuyện Thanh Di không thể thu phục được đạo tử hỏa của Khổng Linh Băng Diễm này cũng là điều rất dễ hiểu a...

Thực ra ngay tại mấy ngày trước, sau khi đã bàn bạc qua một chút về sự an bài đối với ngọn tử hỏa của Khổng Linh Băng Diễm, Lý Phi Vũ cùng Cửu U liền quyết định đem đạo tử hỏa thu được tại đáy dòng Vạn Lý Băng Giang này cho Thanh Di thử luyện hóa, bất quá thì công pháp của nàng tu luyện vốn là Mộc hệ, còn ngọn hỏa diễm kia lại mang đến sự lạnh lẽo của một vật chí âm chí hàn, vậy nên mới khiến cho nàng ta không thể nào đem nó chế ngự cùng thu phục được.

Phất phất tay vài cái ý bảo Cửu U thu lại băng diễm, Lý Phi Vũ ngáp thêm một cái nữa rồi nhàn nhạt hướng Thanh Di nói:

- Oáp...

Thôi bỏ đi, chắc là ngươi với ngọn hỏa diễm này không có duyên rồi.

Sau này nếu là có cơ hội thì đi tìm một loại Thiên hỏa hay Dị thủy nào khác cũng được, chỉ là một đoàn tử hỏa của Khổng Linh Băng Diễm bài danh đệ cửu trên Thiên Hỏa Bảng mà thôi, không cần phải luyến tiếc.

Bổn thiếu gia ta đây còn không có bạc đãi người của mình như vậy đâu.

--------------------------------------------

Hai tháng sau.

Lúc này còn cách thời gian diễn ra đại hội Khổng Tước Tranh Mộc chưa đầy hai năm thời gian, ba người Lý Phi Vũ bấy giờ cũng đang ở tại một nơi gọi là Linh Môn của đại thế giới Vân Mộng, lần này bọn hắn đến Linh Môn chính là bởi vì muốn trở lại tiểu thế giới Thiên Lan thực hiện lời thề năm xưa của Lý Phi Vũ.

Vốn là còn gần hai năm nữa mới diễn ra đại hội tại Khổng Tước Thiên Sơn của Khổng Tước Sơn Mạch, vì vậy mà Lý Phi Vũ liền lợi dụng khoảng thời gian này quay về Cửu Hàn Cung khuấy động đám người tông môn kia một trận, lần này mục đích của hắn chính là muốn đánh chết cung chủ đương nhiệm Triệu Phi Yến cùng gã nam nhân ngày trước đã từng ám hại sư phụ hắn.

Sau khi trả một khoản lớn lên đến mấy chục vạn mai linh thạch khiến cho Lý Phi Vũ không khỏi uất ức đến mức mang theo vẻ mặt tức giận thở hồng hộc bước vào truyền tống trận, lúc này sau khi đã tiến vào Linh Môn liền thấy hai mắt Lý Phi Vũ có chút đỏ lên, nắm tay cũng siết chặt đến nỗi nổi đầy gân xanh.

Không có một ai ngoài Cửu U có thể hiểu được tâm trạng của Lý Phi Vũ ngay lúc này, mối thù của hắn với vị đương nhiệm cung chủ Cửu Hàn Cung chưa từng gặp mặt kia quả thực là đã quá mức sâu đậm rồi, bởi vậy mà lần này sau khi tu vi của hắn đã đạt tới Luân Hồi Cảnh liền lập tức quay trở về thay sư phụ hắn hướng đám người Cửu Hàn Cung đòi lại công đạo.

Đứng tại trong chiếc lồng linh lực màu bạch sắc, Lý Phi Vũ khó nén cảm giác hận thù trong lòng hướng hai người Cửu U cùng Thanh Di trầm giọng nói:

- Lần này trở về không biết sẽ tạo nên bao nhiêu phiền toái, bất quá thì thù lớn không báo ta không thể an ổn tu luyện được.

Thanh Di, Cửu U, đa tạ các ngươi đã đồng ý cũng ta quay về...

Nhìn thấy Lý Phi Vũ bày ra vẻ thống khổ như vậy, Cửu U cùng Thanh Di phân biệt đứng tại hai bên cũng là đồng thanh lên tiếng an ủi:

123

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3S.Com

Trước Sau