Hai người loay hoay dọn dẹp hang động một lúc thì nhìn ra ngoài thấy trời cũng bắt đầu ngả tối. Tiểu Vy quay về phía Louis bảo hắn cũng nên sớm về nhà đi.

Thấy Tiểu Vy cũng không cần gì nữa, Louis ở lại một lúc nướng thịt cho cô rồi cũng biến thành một con hổ lông vàng phi ra ngoài hang. Nhìn cảnh tượng hóa thú trước mắt mình, Tiểu Vy ngẩn ra, chôn chân tại chỗ. Đây quả nhiên là con hổ vàng đã cứu cô mà?

Thở ra một hơi, haiz... thế giới này có bao nhiêu thứ kì lạ mà cô chưa biết vậy!

Quay ra quay lại một lúc lại lúi húi dọn dẹp cái giường đá, trải tấm lông thú lên rồi gấp một tấm da thú nhỏ hơn coi như là cái gối đi. Lười biếng nằm bịch một cái xuống giường, Tiểu Vy cảm thấy cơ thể mình có chút cứng nhắc, vùng dậy vươn vai một lúc thì "rắc" một cái, cô cảm thấy xương mình như vỡ ra. Tiêu rồi! Mới hai hôm không vận động cộng với nằm trên giường đá nhiền giờ thì coi như đi lại cũng khó.

Cố gắng quên đi cơn đau, Tiểu Vy rời giường làm vài động tác thể dục. Căng cơ khiến cơn đau ập đến, khiến cho cô rên rẩm một lúc mới thấy đỡ hơn. Ừm, đau một lần còn hơn là đau mãi mãi! Sau khi làm vài động tác cơ bản, Tiểu Vy vác cơ thể đau nhức của mình lên nằm.

Căn bản cơ thể đã cử động bình thường nhưng vẫn cực kỳ ê ẩm. Tiểu Vy tròng mắt như muốn rơi lệ, thế này thì chắc phải sáng mai chưa hết mất! Hai mắt lim dim ngủ nhưng bị cơn đau nhức làm cho tỉnh táo lại khiến cô thực sự khó chịu nhất là với cơ thể đầy mồ hôi. Nhớ không nhầm thì cô có mang một lọ thuốc xoa trị căng và một bộ váy dài, đáng tiếc là để trong ba lô.

Quyết tâm, mai nhất định phải lấy lại được ba lô thân thương!

Ngủ nhưng không ngủ, Tiểu Vy cảm thấy mình nên ở lại đây thêm vài hôm nữa để vết thương lành lại và tìm chút thông tin về Ma Thần. Không nên ở đây quá lâu vì rất có khả năng chúng sẽ tìm đến cô.

Nghĩ về những đầu mối mà mình tìm được, Tiểu Vy cực kỳ chắc chắn Ma Thần ở thế giới này không đơn giản. Sức mạnh, tốc độ cùng trí thông minh cao hơn nhiều so với các Ma Thần mà cô từng biết. Lại còn thứ nước thần thú gì đó không thể tự nhiên mà có được. Nghĩ đến Mimi vẫn ở ngoài kia đối mặt với bao nhiêu nguy hiểm, cô phải mau chóng bình phục và rời đi càng sớm càng tốt.

____________________________________

Liên miên suy nghĩ, Tiểu Vy không biết mình ngủ lúc nào nhưng khi mở mắt ra đã thấy trời chỉ mới sáng.

Tiểu Vy ngồi dậy, tay dụi dụi mắt, cố gắng thích ứng với ánh sáng trong hang rồi mới lảo đảo xuống giường. Vươn vai vài cái rồi làm các động tác thể dục buổi sáng đơn giản mới cảm thấy xương cốt đỡ hơn nhiều so với hôm qua, thân thể cũng hồi phục như trước.

Khả năng hồi phục của Tiểu Vy rất tốt. Có thể nói trong khoảng thời gian nằm giường đã giúp những vết thương cũ trong cuộc chiến với Ma Thần lành lặn trở lại, hầu như không còn để lại sẹo. Dĩ nhiên đó chỉ là bên ngoài chứ thực ra... Tình cảnh của cô lúc này chính là một ví dụ: đau gân cơ đến tê tái.

Quả thực nếu không nhanh tìm thuốc bôi thì chắc cô chết vì đau lúc nào không hay.

Tập vài động tác xong, Tiểu Vy bắt đầu thấy bụng mình réo lên vì đói thì Louis tay cầm một bọc da thú không biết đựng gì đi vào.

"Tiểu Vy cô dậy rồi sao?"

"Ừm, tôi có thói quen dậy sớm."

"Vậy... tôi ra ngoài đi săn, bọc hoa quả tôi để cạnh giường, nếu có đói thì cô ăn nha!"

Nói xong Louis rút nhanh, không muốn ở lại quá lâu vì sợ sẽ khiến cô không thoải mái.

Tiểu Vy còn lơ mơ nhìn bọc da thú thì đã thấy Louis biến mất khỏi hang. Mở bọc ra, cô không cẩn thận liền làm đống hoa quả rơi xuống đất.

"Ah...!"

Loay hoay nhặt lại, cô phát hiện ra một điều kinh khủng. Những loại quả này không phải những loại quả mà cô đã từng học. Nếu mà ăn phải lại có độc thì...

Lắc đầu thật mạnh, Tiểu Vy cố gắng loại bỏ ý nghĩ vớ vẩn ra khỏi đầu mình. Làm sao có thể chứ! Nhưng nhỡ đâu... Mạnh bạo cầm một quả màu hồng lên cắm thử, cô thấy mùi vị của nó rất quen thuộc. Giống như... mùi vị của quả táo vậy.

Vui vẻ cắm thêm vài quả nữa. Tất cả đều có vị giống hoa quả ở trái đất chỉ mỗi tội là có hình dáng và màu khác. Quả màu trắng tròn là lê, màu tím dẹp là xoài,... Trong số đó chỉ có duy nhất một quả là có kích thước, màu sắc và hương thơm giống cam, đáng tiếc lại không có dao.

Đến khi ăn gần hết đống hoa quả, Tiểu Vy thoải mái xoa cái bụng no căng của mình. Vẫn còn đau nhức khắp mình mẩy nhưng tâm trạng vui vẻ hơn nhiều.

Ngày đầu tiên ở dị giới có vẻ như cũng không tệ mấy nhỉ!