Nữ hải yêu dừng lại một chút, rồi nở nụ cười, nói: “A ~ xém tí quên mất, hình như anh thích mấy thiếu niên xinh đẹp hơn nhỉ?” Nữ hải yêu vừa nói xong, liền xoay một vòng tại chỗ, biến thành một người khác.

Bộ dáng bên ngoài biến thành một thiếu niên loài người khoảng mười sáu mười bảy tuổi, mái tóc vàng óng, xinh đẹp hơn rất nhiều so với Ngu Dung, từng động tác của hắn đều mang theo vẻ quyến rũ.

Kraken có chút phản ứng không kịp, đây là lần đầu tiên hắn gặp loại người quấn lấy hắn không tha như vậy, lại còn là loại nghe không hiểu tiếng người và không biết nhìn sắc mặt người khác nữa. Đầu óc không được bình thường? Hay là đang cố ý trêu chọc với hắn đây?

“Tôi lặp lại một lần nữa, cút mau, nếu không đừng trách tôi không khách khí.” Kraken sắp mất hết kiên nhẫn, thậm chí còn dùng từ “cút” để đuổi đối phương đi.

Nhưng có lẽ chỉ số thông minh của nữ hải yêu kia không quá cao, cho rằng chuyện yêu đương vụng trộm là chuyện bình thường trong thần giới, cho nên ả ỷ vào mình có thể biến hóa ra nhiều hình dạng khác nhau, chưa từng có người cự tuyệt mà rất tự tin sẽ kiếm được loại hình mà Kraken yêu thích.

Nữ hải yêu vẫn cười nói: “Anh vẫn không thích bộ dạng này? A, thì ra là anh thích kiểu ngây thơ, được rồi, em sẽ phối hợp một chút, em chưa từng biến thành bộ dạng xấu như thế bao giờ.” Nói xong, ả liền xoay một vòng, biến thành Ngu Dung.

Lúc này, tính nhẫn nại của Kraken đã dùng hết, cơn tức giận của hắn cũng vì thế mà bị đẩy lên cao nhất.

Cô ta đang nghĩ cái quái gì thế? Nghĩ rằng biến thành Roy, mình sẽ nhào tới sao?

103

Kraken tức giận gầm lên một tiếng, giơ mấy cái xúc tu lên, sử dụng thần lực đánh vào người nữ hải yêu kia.

“Xấu? Roy của ta không hề xấu, hơn nữa, so với nguyên hình của ngươi, em ấy đẹp hơn gấp trăm ngàn lần!” Kraken tức giận nói, cũng không quên trút giận thay cho bà xã, bà xã của mình là người thành thật, lại vô cùng đáng yêu, loại người như ngươi chỉ biến dùng phép thuật để mê hoặc người khác, lấy cái gì để so sánh với em ấy?

Nữ hải yêu kia bị thần lực của Kraken đánh trúng, quỳ rạp trên mặt đất, có lẽ do bị thương rất nặng nên đã hiện lại nguyên hình vốn có. Ả quỳ rạp trên mặt đất bởi vì nguyên hình của ả chính là một con sâu thật lớn, thân thể vốn không có hình dạng cố định, chỉ có thể sử dụng ma lực cùng thần lực để biến hóa thành các hình dạng khác nhau.

Kraken càng nhìn càng thấy ghê tởm, nhìn nó giống như là một đống rỉ mũi vậy. Hắn hừ lạnh một tiếng, định cho cô thêm một đòn cho nhớ thì từ đống lùng nhùng kia vang lên tiếng nói, âm thanh không rõ ràng lắm.

“Haha!” Âm thanh của ả không còn quyến rũ động lòng người nữa, mà trở nên bén nhọn đầy châm chọc: “Ngươi vì nó giữ trinh tiết cái gì? Nói không chừng, vợ của ngươi đang cao hứng mây mưa với anh em của ngươi không chừng?”

Kraken vừa nghe thấy thế liền sợ hãi, thân thể to lớn bơi nhanh ra ngoài. Hắn không lo lắng Ngu Dung sẽ ở sau lưng hắn yêu đương vụng trộm gì cả, mà là, thần lực của cậu không quá mạnh, rất dễ bị các vị thần khác cưỡng ép.

Cho nên, nguy cơ lúc này của Ngu Dung chính là trinh tiết a.

Kraken vừa rời đi không bao lâu, Triton liền tới cửa thăm hỏi, lần này hắn đi một mình, không có đem tình nhân theo. Bởi vì Kraken không ở đây, cho nên khi có khách đến, người hầu trong cung điện liền đến tìm Ngu Dung thông báo.

“Roy điện hạ, có khách đến.”

104

Ngu Dung đang ngồi trong phòng kể chuyện xưa cho đứa nhỏ nghe, nghe thấy thế cũng có chút tò mò, giờ này còn ai đến thăm nhỉ? Rõ ràng Kraken đã nói sắp xếp xong xuôi mọi thứ mới đi mà.

“Kêu người đó ngồi chờ một chút, ta ra liền.” Ngu Dung trả lời, thầm nghĩ, Kraken không ở đây, dù sao mình cũng phải lễ phép ra tiếp đãi một chút, như vậy mới phải đạo chứ.

Không nghĩ tới, vừa đi đến phòng khách liền gặp con người đáng ghét kia!

“Sao lại là ngươi? Kraken không nói cho ngươi biết hôm nay anh ấy phải ra ngoài sao?” Ngu Dung vừa thấy Triton, tâm tình liền không tốt, bình thường Kraken hay giải thích rằng mình do mang thai nên tính tình khó chịu, cho nên Ngu Dung đối với Triton không chút khách khí.

Triton làm như không nghe ra khẩu khí không tốt của Ngu Dung, hắn cười nói: “Anh không phải đến tìm Krakentos, mà đến để. . . tìm em thôi!”

Triton vừa nói xong liền vẫy đuôi, bơi đến trước mặt Ngu Dung, cái đuôi của hắn dài gần như gấp đôi Ngu Dung, cho nên làm hắn có vẻ đặc biệt cao, làm cho Ngu Dung cảm thấy có chút áp lực.

105