Có lẽ vừa qua Đại thần thức thâu đêm cùng Tô Tiểu Tục, hôm sau Tô Tiểu Tục lên mạng, cái tên Đại thần vẫn một màu xám.
Cô nghĩ ngợi, cùng lúc mở hai khung game, đăng nhập vào acc của Đại thần giúp hắn làm một vài nhiệm vụ hàng ngày rườm rà.
[Hệ thống] Thiên Lai Phạm Âm, Bất Động Linh Tâm. Vô Pháp Vô Thiên cầm trong tay thần khí Thiên Lai Phạm Âm du ngoạn sơn thuỷ Đại Hoang, dấy lên một làn gió tanh mưa máu.
[Hệ thống] Vương triều Thiên Quốc, chí lên trời cao. Chích Thiên cầm trong tay thần khí Vương triều Thiên Quốc du ngoạn Đại Hoang, dấy lên một làn gió tanh mưa máu.
Người đăng nhập khi đó không nhiều lắm, thấy hai cái tên nối tiếp nhau được hệ thống thông báo, bên môi Tô Tiểu Tục nhướng lên thành nụ cười.
Bạn xem, đôi khi, hạnh phúc trong trò chơi chỉ đơn giản vậy thôi.
Đầu tiên giúp Đại thần làm xong Thác Thác, lại cùng mở xong Thi Tửu, cô cho Vô Pháp Vô Thiên treo máy ở Lôi Trạch, toàn tâm toàn ý sử dụng nhân vật của Đại thần tiêu dao.
Khoảng lượt thứ chín, Quỷ Quái Xá Lỵ đăng nhập, Tô Tiểu Tục vụng về điều khiển Thiên Cơ đánh xong tiểu quái hoàn thành nhiệm vụ, trông thấy Xá Lỵ kêu gọi trên Thế lực, gọi người đi phụ bản, ai cũng được.
Dĩ nhiên cô muốn giả như không thấy, ai ngờ Xá Lỵ lại chat mật với acc Đại thần cô mở
Xá Lỵ Phong nói với bạn: anh Thiên, đi giúp bang cái
Được rồi, cô đành kiên trì gia nhập đoàn của Xá Lỵ, như miếng thịt béo nằm trên thớt thấp chỏm chờ đợi mở phụ bản Cổ Hoàng Lăng = =
Trời mới biết một người đã quen điều khiển công kích tầm xa phải làm thế nào để thích ứng với MT đối kháng trực tiếp, khi Tô Tiểu Tục vất vả tìm được một kỹ năng tầm xa của Thiên Cơ, Xá Lỵ đã lả lơi kéo theo một đống quái nhỏ chạy tới chỗ cô.
Cô phản xạ muốn dùng tâm pháp Phong Thất Quần Khống, ai ngờ vị trí nút bấm của Đại thần thật kỳ lạ, vị trí dùng Phong Ngâm Pháp lại là hành động chào hỏi! Tất cả thấy cô như động kinh cúi chào với đám quái, vẫy vẫy, vẫy vẫy...
Xá Lỵ loanh quanh sau đó phát hiện máu tụt quá nhanh liền đào đất, nhân vật nhỏ gần chết đúng lúc ném Phù kinh hãi ra, Băng Tâm chưa kịp nghịch chuyển, toàn bộ mục tiêu của quái đều rơi vào tiểu Thái Hư, nháy mắt, hắn ngã xuống đất hi sinh.
= =
[Thủ lĩnh đoàn đội] Xá Lỵ Phong: anh Thiên?
[Đoàn đội] Chích Thiên: khụ
[Đoàn đội] Băng Tuyết Hàn: (hoảng sợ)
[Đoàn đội] Phong Thần: (nện đất khóc lớn) tôi chết thật thê thảm
[Đoàn đội] Tâm Dĩ Nghịch Mạch: ầm ĩ
[Thủ lĩnh đoàn đội] Xá Lỵ Phong: ừ
Tiếp tục đi tiếp.
Một mạch đến chỗ Tam Nguyên Thú, kỹ thuật của Tô Tiểu Tục thậm chí còn không bằng cả Băng Tâm trong đoàn, Xá Lỵ tiện tay mở xem cống hiến đoàn đội, trông thấy số liệu đáng thương ấy liền thấy không bình thường.
Xá Lỵ Phong nói với bạn: phải anh không?
Bạn nói với Xá Lỵ Phong: (xấu hổ)
Xá Lỵ Phong nói với bạn: (hươ quyền) chị dâu?
Bạn nói với Xá Lỵ Phong: (bị đánh trúng) ừ
Xá Lỵ Phong nói với bạn: (con vịt trên đầu) chị... thôi chị kéo Vân Lộc đến đi
Bạn nói với Xá Lỵ Phong: (nện đất cười to)
Cũng may né tránh của Quỷ Quái kéo thêm được chút thời gian, Tô Tiểu Tục cho nhân vật Pháp Sư của mình đi vào, phụ bản Cổ Tam liền vượt qua, đến khi cô ra khỏi phụ bản, nhân vật của Đại thần đang yên lặng treo bên ngoài.
Cô quen cửa nẻo ngồi lên Hoa Mẫu Đơn thú cưỡi của Đại thần, Xá Lỵ bên cạnh đứng lại, như muốn nói gì, song Tô Tiểu Tục đợi một lúc mà không thấy đôi câu vài lời.
Xong hết nhiệm vụ sư môn, Tô Tiểu Tục lại cho hai nhân vật đi trồng cây ở Đông Hải.
Diện tích bãi biển mênh mông vô bờ, trời xanh mây trắng, hai cây rụng tiền đứng thẳng cạnh nhau, dưới tàng cây, Vân Lộc có cái tên Vô Pháp Vô Thiên tựa sát vào Thiên Cơ tên Chích Thiên. Đến khi Đại thần ngủ dậy đăng nhập, mở mắt liền thấy mặt hướng ra biển cùng cảnh tượng ngày xuân ấm áp.
Chích Thiên: (trợn mắt)
Vô Pháp Vô Thiên: (vuốt mông ngựa) anh dậy rồi
Chích Thiên: (xấu hổ) còn đang trên giường
Vô Pháp Vô Thiên: (mắt lé)
Vô Pháp Vô Thiên: mấy nhiệm vụ sư môn thi tửu đã làm giúp anh rồi, còn giúp Xá Lỵ đi Cổ Tam, thiếu chút nữa chết cả lũ
Chích Thiên: (nện đất cười to)
Chích Thiên: đi chiến trường không?
Vô Pháp Vô Thiên: (giơ dĩa cười to) được thôi
Sau khi Phát Như Tuyết và Cầm Thanh Du Dương đối địch, số lần Tô Tiểu Tục tham gia vào chiến trường có thể đếm được, có nhiều tình huống, cô còn theo chân người của Liên Minh tụ tập trong Lưu Quang.
Danh vọng đạt áo chiến trường cấp bảy lăm còn xa, vũ khí chiến trường cấp bảy lăm càng khó với tới, Đại thần đã một trăm lẻ một lần đổi danh vọng chiến trường thành chiến trường đại hồng, thấy nhân vật của Tô Tiểu Tục dừng lại cạnh NPC danh vọng chiến trường, không biết đang nhìn gì.
Chích Thiên: (giơ dĩa cười to) vợ vẫn vào chứ
Vô Pháp Vô Thiên: (gật đầu)
Chích Thiên: quyết định lấy áo chiến trường cấp bảy lăm?
Vô Pháp Vô Thiên: (bị đánh trúng) không có sức tẩy luyện, nhưng mà muốn xem vũ khí chiến trường cấp bảy lăm nó trông thế nào
Chỉ một câu, có người liền ghi tạc vào tim.
Thế là, lúc đêm khuya Tô Tiểu Tục đã rời mạng, Đại thần một mạch đêm tất cả danh vọng chiến trường của mình vào lò luyện trong cái hố Tây Lăng, đúc thành thanh cực phẩm mãn công Tuyết Nguyệt.
Toàn thể môn phái Vân Lộc khiếp sợ, có người đặt câu hỏi, Chích Thiên không phải Thiên Cơ à, hắn cầm vũ khí chiến trường cấp bảy lăm làm gì?
Có người cười hắn ta, chẳng lẽ mày không biết, vợ hắn là Vân Lộc.
Người đó kinh hồn thét, lẽ nào hắn lấy vũ khí khắc bia?
Vì vậy, Tô Tiểu Tục liền trở thành Vân Lộc đầu tiên cầm Tuyết Nguyệt khắc bia = =
Có lẽ cô là người phụ nữ hạnh phúc nhất Đại Hoang, được một người chiều chuộng đến mức đấy.
Đại thần lên đường vào thành phố C học, đã là chuyện nửa tháng sau.
Trước khi đi, hắn lấy cớ đường đi tẻ nhạt, quấn lấy Tô Tiểu Tục trên chim cánh cụt (QQ) đòi cô giới thiệu mấy cuốn tiểu thuyết, để hắn đọc giải sầu trên đường.
Ngôn tình của phái nữ, Tô Tiểu Tục dĩ nhiên là không dám đề cử, xuyên không -- quá tục, trinh thám, Đại thần không thích nói là xem chỉ muốn ngủ, tìm mãi, Tô Tiểu Tục đành phải ném cho hắn tác phẩm võng du Thiên Hạ Nhị đang nổi như cồn trên Tấn Giang.
Trước đây cô chơi Thiên Hạ Nhị, không thể không nói đa phần là bị ảnh hưởng bởi cuốn tiểu thuyết này = =
Nửa đêm, Đại thần nằm trên xe lửa không yên giấc, liền gửi tin nhắn quấy rầy Tô Tiểu Tục.
Cô em đối diện vì được hắn giúp nhấc hành lý mà xấu hổ, trước khi lên xe lửa bị một cô gái không biết tên hỏi điện thoại.
Tô Tiểu Tục cười to nện lên giường, Đại thần, anh thật đúng là Tom Sue (anh chàng vạn năng).
Về sau thảo luận tình huống với Đại thần, hắn không có đưa đẩy, không kịch liệt, chỉ nói
Vợ à, thiên văn thật thần kỳ đấy
Hả? Vì cái gì
Bởi vì cái gì gì đó, cái gì gì ấy
Cuối cùng là cái gì hả
Hắn nói, vợ à, xin so tài.
Tô Tiểu Tục, = =
Cút xéo