Hồng Môn Yến
Cuối cùng Tô Tiểu Tục vẫn theo chân Tề Thụy ra ngoài ăn lẩu, chẳng qua thời gian đổi sang sáng hôm sau, nhân số từ hai biến thành bốn.
Trong thành phố có duy nhất một nhà hàng lẩu hải sản, Tô Tiểu Tục cục xúc nhìn làn khói bốc lên từ nồi lẩu, Tề Thụy bị một người đàn ông khác lôi kéo thì thầm, còn lại là một cô gái Tô Tiểu Tục chưa từng gặp, kẻ mắt đen, mặc áo khoác da đen, giày mũi đinh, tóc đen ngắn, khuyên tai lấp lánh, khi cô ta nhìn Tô Tiểu Tục, Tô Tiểu Tục chỉ cảm thấy có gió lạnh thổi vào mặt, 囧TL.
Cô gái áo đen vẫn không coi ai ra gì nhìn chằm chằm Tô Tiểu Tục, Tô Tiểu Tục cũng chỉ có thể giả vờ ngây ngốc coi như không biết nói, mãi đến khi phục vụ bưng đồ ra, bầu không khí mới có chút hài hòa.
"À, quên giới thiệu, đây là Nhậm Nhạc, đây là Nhậm Tiếu."
Nhậm Nhạc là cậu chàng vừa mới kéo Tề Thụy thì thầm, Nhậm Tiếu là cô gái nhìn chằm chằm Tô Tiểu Tục, Tô Tiểu Tục mỉm cười lễ phép tự giới thiệu: "Xin chào, tôi là Tô Túc, Túc trong tâm nguyện." Nhậm Nhạc lễ phép khẽ gật đầu, Nhậm Tiếu thì quay đầu đi, gọi nhân viên phục vụ.
... Có cảm giác đây là cô em không dễ giao du. Trong lòng Tô Tiểu Tục vô cùng OS, ngoài mặt tự nhiên vẫn phải làm bộ không sợ hãi, nồi lẩu từ từ sôi ùng ục, thịt bò trước đó bỏ vào cũng chín,Tề Thụy động đũa đầu tiên, đổi sang cốc nhỏ, chủ đề cũng mở ra.
"Tiểu Thiên này, chiến trường Thiên Trường Địa Cửu thật Tm không phải người có thể vào." Lên tiếng đầu tiên là Nhậm Nhạc. Nghe đến từ ngữ quen thuộc, lỗ tai Tô Tiểu Tục dựng lên, Tề Thụy lơ đãng liếc sang chỗ Tô Tiểu Tục, sau đó đáp lại: "Thế nào?"
... Đây có phải lời khách sáo trần trụi không? A! Tô Tiểu Tục bị Tề Thụy nhìn liền giật mình, đàng hoàng cúi đầu tiếp tục ăn thịt. Nhậm Nhạc lại không chút cảm giác được dòng nước ngẩm đang hoạt động, lẩm bẩm: "Vào chiến trường TM nó toàn Hồng Thiêu, tôi vào đó mà mới chỉ trước năm trăm! Lúc đánh thế lực chiến càng khỏi phải nói, còn sắp xếp theo thứ tự đăng nhập!"
Tô Tiểu Tục vui vẻ rất không phúc hậu, %>_