Gặp gỡ rồi từ biệt, con người ta đã định là sẽ chia ly
[Thế lực] Tôi Không Phải Linh Vũ: (trợn mắt) Chính Dương Bãi!
[Thế lực] Vi Vi Cười Nghiêng Thành: ở đâu ở đâu!
[Thế lực] Cười Say Ba Nghìn Trận Cùng Quân: (trợn mắt) bome! Hôm qua tôi vừa mất bốn nghìn hai để mua Chính Dương Bãi!
[Thế lực] Thượng thư [Vô Pháp Vô Thiên]: =,=
[Đoàn đội] Vô Pháp Vô Thiên: đồ nhì V5 (gõ mõ)
[Thủ lĩnh đoàn đội] Đi Ngang Qua: (mặt 囧), bán đi chia tiền
[Đoàn đội] Vô Pháp Vô Thiên: (bị đánh trúng)
Theo lý, những lời này của Ninh công tử không sai gì cả, chẳng qua trong đoàn còn một Dịch Kiếm thiếu Bãi, kết quả...
[Đoàn đội] Bóng Xanh Phiêu Bạt: bán thế nào?
[Thủ lĩnh đoàn đội] Đi Ngang Qua: cho giá xem
[Đoàn đội] Bóng Xanh Phiêu Bạt: 2000 thế nào?
... Xem cái giá này, Tô Tiểu Tục cũng không nhịn được phải chửi một tiếng.
Lúc ấy tần suất ra được trang phục Bãi tương đối thấp, giống như cô em Dịch Kiếm cấp 60 vừa lên tiếng, giá thị trường của Chính Dương Bãi đã hơn bốn nghìn.
Dù là giá nội bộ, Chính Dương Bãi thấp nhất cũng phải trên hai nghìn năm, cái giá hai nghìn vừa ra, cảm giác đầu tiên của Tô Tiểu Tục chính là quá bực mình
Nhưng không thể nói ra ngay trước mặt được, nhất là với cô em vợ của đồ nhi mới gia nhập thế lực, khóe miệng cô co quắp nhìn thẳng vào sư huynh vẫn không nói gì, im lặng gõ chữ.
[Đoàn đội] Vô Pháp Vô Thiên: mọi người cứ ra giá, tôi đi chặt cây
Lạch cạch, rút khỏi đoàn thoát phụ bản, không phải ầm ĩ
Sử dụng truyền tống, Tô Tiểu Tục dạo qua Ba Thục, đang một mình trồng cây ở Đan Bình Trại trắng xóa tuyết thì nhận được mật ngữ của bạn Ninh.
Đi Ngang Qua: vừa rồi làm sao thế?
Tô Tiểu Tục: =.=
Bạn nói với Đi Ngang Qua: không có sao cả
Đi Ngang Qua: cô lừa ai đấy (gõ mõ)
Bạn nói với Đi Ngang Qua: được rồi, tôi nói anh đừng giận
Đi Ngang Qua: (gõ mõ) nói đi
Bạn nói với Đi Ngang Qua: (hé miệng) tôi thấy cô ta nói 2000J liền bực
Ninh công tử tưởng tượng vẻ mặt buồn bực của cô nàng họ Tô liền hả hê.
Đi Ngang Qua: thôi đi, anh mời cô bữa để đền bù được chưa?
Ồ.
Hai mắt Tô Tiểu Tục sáng rực lên.
Chính Dương Bãi có đắt đi chăng nữa, nhiều lắm là bốn trăm đồng, đi ra ngoài ăn cơm với Ninh công tử, chậc chậc, tuyệt đối có thể lên đến bốn chữ số.
Vì vậy trong mắt cô liền thấy cân bằng.
Bạn nói với Đi Ngang Qua: nói rồi đấy, nuốt lời sẽ là con chó con
Đi Ngang Qua:
Cuối cùng Chính Dương Bãi vẫn được bán với giá hai nghìn vàng.
Một nghìn vàng Ninh công tử chia cho Mạch Thế, còn lại một nghìn, khụ khụ, hắn liền mang đi cống hiến.
Khi Tô Tiểu Tục nhận được tiền còn tưởng mình hoa mắt.
Bạn nói với Đi Ngang Qua: (trợn mắt) bán được bao nhiêu?
Đi Ngang Qua: (gõ mõ) cô không phải để ý
Bạn nói với Đi Ngang Qua: (bị đánh trúng) có triển vọng, một đồng cũng không tham ô mà đưa tôi hết?
Đi Ngang Qua: (tìm ra manh mối)
Đan xen những lời Ninh công tử nói, Tô Tiểu Tục cầm số tiền này cũng không thấy ngại mà tham ô.
Cứ thế, cô nghĩ ngợi, cưỡi mèo con đi quanh chợ Tây Lăng, mua một đống Nhật Toản Nguyệt Toản và trang bị cấp 60 gì đó rồi vứt hết vào quốc khố.
[Thế lực] Một Tên Hoang Hỏa: (trợn mắt) lão đại phát tài à?!
[Thế lực] Tôi Không Phải Tiểu Linh Vũ: (nước dãi) Lục Họa Khố Xái của tôi!!
[Thế lực] Cười Say Ba Nghìn Trận Cùng Quân: (nước dãi) Nguyệt Toản, Nguyệt Toản cho tôi đi
[Thế lực] Thượng thư [Vô Pháp Vô Thiên]: (trợn mắt) muốn hả, gọi anh đi
[Thế lực] Tôi Không Phải Tiểu Linh Vũ: Thiên ca hưởng thiên phúc, thọ cùng trời đất
[Thế lực] Nguyên lão [Chích Thiên]: (trợn mắt) ai gọi tôi
Tô Tiểu Tục
F... Y...
Cuối cùng hàng hóa tích trữ quốc khố được giải tán toàn bộ. Tô Tiểu Tục còn nhớ, khi tài chính thế lực thiếu thốn, cái đám gấu con này kiên trì mỗi ngày đăng nhập ba lần làm công thế lực mới kéo dài, cứ đến hoạt động cuối tuần đám gấu con nhảy ra mới tạo cho cô thêm động lực phấn đấu, Mạch Thế quan sát hành động của Tô Tiểu Tục tỏ ra rất cảm động, không chỉ quyên tặng một nghìn vàng mình đoạt được mà còn bổ sung cho quốc khố mấy Lôi Toản, Tô Tiểu Tục cảm thấy Khách Sạn Long Mông đã có thêm hi vọng để phát triển tiền đồ hơn bây giờ.
Thứ tư Võng Dịch đổi mới, lần này KFZ tiến hành động tác lớn - mở chuyển phục, Mãn Giang Hồng và Thiên Trường Địa Cửu trở thành nơi thí điểm miễn phí cho toàn bộ tiểu cúc hoa server Nở Rộ, vì vậy, toàn bộ server Tô Tiểu Tục đều rung chuyển.
Bỏ đi trước chính là liên minh Phong Vân, đây là điều Tô Tiểu Tục tuyệt đối không ngờ đến.
[Thiên hạ] Nam Tiểu Đế: (giơ bàn tính) mấy đứa ngốc kia, anh đi trước một bước, buồn quá cũng đừng nhớ anh
[Thiên hạ] Đoạn Tiểu Tà: (nắm quyền chúc mừng) anh em của Phát Như Tuyết, thế lực chiến, thành chiến tuần này để anh mở, thành chủ Mộng Nguyên chờ anh em đến cướp, cướp không nổi thì mấy anh sẽ không đi
[Thiên hạ] Áo Trắng Như Tuyết: (thở dài) chơi ở server này lâu rồi, chưa thấy ai để lại vết tích như mấy người
[Thiên hạ] Cơm Trắng Như Sương: (nện đất cười to) nghe nói Cúc Hoa Đế sắp cụp đuôi chuồn khỏi server này rồi, anh chỉ đăng nhập để xem
[Thiên hạ] Cơm Trắng Như Sương: (thêm lực lượng) mày muốn chiến thì tao chiến, các anh em, cố gắng lên
...
Tô Tiểu Tục ngồi trên đài cao ở khu Cửu Lê Thái Thú, nhìn thiên hạ mà không tin nổi.
Những người trong Thủy Bạc Lương Sơn và Phong Vân hùng hổ đánh nhau ở phụ bản kinh nghiệm Mộng Dịch Kiếm như mới ngày hôm qua, chỉ chớp mắt, đám người đó sắp đi rồi.
[Thế lực] Cười Say Ba Nghìn Trận Cùng Quân: (nện đất khóc lớn) Kiếm Thiếu nhà ta muốn qua Thiên Trường Địa Cửu, hắn chê chiến trường sáu mươi của chúng ta không đủ kích thích
[Thế lực] Tôi Không Phải Tiểu Thái Hư: chiến trường cấp sáu mươi đi không nổi, (đổi mặt 囧) chết đây, chết đây
[Thế lực] Bạch Sở: (xấu hổ) mọi người, tôi cũng muốn chuyển server
[Thế lực] Thượng thư [Vô Pháp Vô Thiên]: (trợn mắt)
[Thế lực] Bạch Sở: (xấu hổ) vợ tôi đang chờ tôi ở Thiên Trường Địa Cửu (xoa mắt khóc)
Mặt trời vừa mọc trên khu vực Cửu Lê, đứng trên đỉnh, ánh nắng lan dần đến từ phía chân trời, Tô Tiểu Tục bỗng nghĩ đến câu nói trong "Đau dạ dày".
Gặp gỡ rồi từ biệt, con người ta đã định là sẽ chia ly.
Thà nhớ nhau ở nơi xa xăm còn hơn quên nhau trong giang hồ.
Thiên Hồng trong Sáu Mươi Trận Chiến đều bỏ đi, liên minh Phong Vân giải tán, thiên hạ lại được cọ rửa, khu vực luân phiên thay đổi.
Có người khóc lóc nói anh gạt tôi cùng chơi đến cuối cùng lại lén lút bỏ đi, cũng có người chúc những người chọn rời đi sẽ hạnh phúc bên khu mới.
Trong thế giới hỗn loạn, Tô Tiểu Tục nhìn thấy những cái tên quen thuộc.
[Thế giới] Chủ Thương Diễn: (thở dài) các đồng chí, tôi cũng đi đây, bảo trọng
[Thế giới] Ngữ Tiếu Yên Nhiên: (nện đất khóc lớn) em mặc kệ, anh đã bảo không đi mà
[Thế giới] Chủ Thương Diễn: (tìm ra manh mối) bạn bè xa lánh, thế lực giải tán, anh không biết mình ở đây còn ý nghĩa gì
[Thế giới] Ngữ Tiếu Yên Nhiên: (nện đất khóc lớn) em mặc kệ, không cho anh đi
[Thế giới] Noãn Noãn: ở lại đây đi
[Thế giới] Xá Lỵ Phong: (mặt xệ) anh Thiên đi anh cũng muốn đi, kết nghĩa Lương Sơn, cuối cùng lại biến thành bong bóng (thở dài)
...
Tô Tiểu Tục nhìn thoáng qua danh sách bạn tốt, Đại thần online.
Theo tin tức chi tiết thì hắn đang ở U Châu.
Cô còn nhớ quen Đại thần mới biết Thương Diễn.
Còn cả Thâu Tửu Tiểu Hồ, Tửu Tiểu Tiên, Xá Lỵ Phong.
Như phản xạ, cô nhảy xuống bục Cửu Lê, mở truyền tống thần thạch đến U Châu, bay theo hướng Phiếu Miểu Phong, vượt qua rừng hoa đào, quả nhiên trông thấy Đại thần đang ngồi một mình giữa sườn núi.
[Lân cận] Vô Pháp Vô Thiên: hê ~
[Lân cận] Chích Thiên: (trợn mắt)
[Lân cận] Vô Pháp Vô Thiên: thật trùng hợp =,=
[Lân cận] Chích Thiên: (trợn mắt) trùng hợp thật
Tô Tiểu Tục 囧 囧 tiếp tục chống má đổi đề tài.
[Lân cận] Vô Pháp Vô Thiên: không ngại để tôi ngồi cùng chứ
[Lân cận] Chích Thiên: (hoa tươi) (trợn mắt) tùy em
[Lân cận] Vô Pháp Vô Thiên: (bị đánh trúng)
Holy shit, làm sao cô cứ có cảm giác hôm nay thần kinh Đại thần có hơi bất thường nhỉ?
[Thế giới] Chủ Thương Diễn: (thở dài) Tiểu Thiên, còn coi anh là anh em thì quay về đi, Thủy Bạc có thể không có anh nhưng không thể không có em
Tô Tiểu Tục chuyển góc nhìn sang phía Thiên Cư, mong đợi xem hắn sẽ đưa ra đáp án gì.
Kết quả, hắn vẫn không nói một lời, chỉ ngơ ngác nhìn hoa đào, thậm chí Tô Tiểu Tục có cảm giác như hắn đang treo máy.
[Lân cận] Vô Pháp Vô Thiên: người đang gửi tin trên thế giới là bạn anh à
[Lân cận] Chích Thiên: ừ
[Lân cận] Vô Pháp Vô Thiên: anh ta sắp đi thì phải, anh không tiễn sao?
[Lân cận] Chích Thiên: ha ha
[Lân cận] Chích Thiên: không có gì để nói cả, muốn đi thì đi, muốn ở thì ở
... Cô khẳng định, Đại thần đang thương cảm, cô chưa từng thấy hắn giống như bây giờ, im lặng đến mức dọa người.
[Lân cận] Vô Pháp Vô Thiên: không ngờ anh ta đi liền mở lời, không nói thì sợ đối phương không hiểu ý anh
[Lân cận] Chích Thiên: có lẽ
[Lân cận] Chích Thiên: (tìm ra manh mối) không có gì đâu, em cứ đi làm việc của mình
Được rồi, Tô Tiểu Tục đứng dậy quyết định quay về thần thạch, bỗng dòng thông báo của hệ thống lướt qua.
Thiên âm vô tượng, thế sự luôn thay đổi, Tô Tiểu Tục cầm thần khí [Thiên Âm Vô Tượng] du ngoạn Đại Hoang, nhấc lên một làn gió tanh mưa máu!
[Lân cận] Vô Pháp Vô Thiên: (trợn mắt)
[Lân cận] Chích Thiên: (trợn mắt)