Tô Thần và bác sĩ Tô đã bắt đầu bàn đến chuyện đính hôn.

Tuy nhiên, có một việc mà Tô Thần vẫn đang âm thầm để ý.

Đó chính là ngoại trừ việc thỉnh thoảng xem những thứ không dành cho trẻ em trong ngày thường ra thì bác sĩ Tô chưa từng diễn tập thực tế lần nào.

Khoan khoan, cũng không phải là do Tô Thần quá đói khát đâu, mà thật ra cô đang rất lo lắng!

Bác sĩ Tô trông đẹp trai như vậy, nhìn chẳng giống người bị khiếm khuyết một chút nào!

Để kiểm tra sự thật một cách chính xác, Tô Thần đã lẳng lặng lên kế hoạch trong lòng.

Cô lén lút mua thần khí bí mật ở trên mạng. Sau khi mở hộp đồ ra, ngay cả cô cũng cảm thấy thẹn thùng, cô chưa từng mặc thứ này bao giờ, trong suốt tới nỗi che không được hai miếng thịt trên người nữa!

Thôi được rồi, vì một cuộc sống giường chiếu hạnh phúc sau hôn nhân, đến lúc cần hành động thì phải hành động thôi. Tô Thần cắn răng giậm chân mặc bộ đồ lót gợi cảm này vào.

Nhân lúc Tô Lê còn chưa tan làm, cô đã sắp xếp xong bữa tối dưới ánh nến và mặc váy ngủ lên người. Đến lúc đó, cô sẽ uống một chút rượu, dưới ánh sáng lập loè, củi khô bốc lửa, còn ai có thể nhịn được đây?

Đàn ông đều là loài động vật chỉ biết nhìn bằng mắt, câu nói này có lẽ không sai đâu.

Tô Lê vừa tan làm về nhà ngay tức khắc ngỡ ngàng toàn tập, đây là tình huống gì vậy? Tô Thần đang thẹn thùng dựa người vào cửa chào đón anh bằng một tiếng hô đầy tình yêu: “Bác sĩ Tô, anh về rồi.”

Đã qua ba tuần rượu*, Tô Thần bắt đầu cả gan trêu chọc bác sĩ Tô: “Giờ đã trễ lắm rồi, chồng yêu, không bằng chúng ta đi nghỉ ngơi sớm một chút nhé?”

*tuần ở đây chỉ lần, lượt.

Vừa dứt lời, cô ngay lập tức nhào tới hôn anh. Cô nam quả nữ, củi khô bốc cháy, chuyện sau đó… không cần nói ra mọi người cũng tự đoán được….

But, tạm dừng khoảng chừng vài giây, hình như sự tình phát triển theo hướng sai sai.

Bác sĩ Tô nhặt áo khoác bên cạnh quấn chặt người Tô Thần lại, sau đó anh ném thẳng cô lên giường.

“Anh sẽ đi tắm nước lạnh…” Bác sĩ Tô ủ rũ nói ra câu này rồi xoay người đi vào phòng tắm.

Tô Thần sững sờ, cô đã… bị từ chối ư!? Thật là mất mặt chết đi được!

Tô Thần dứt khoát rúc mình vào trong chăn không chịu chui ra. Tầm mười phút sau, bác sĩ Tô đi tắm ra, cách một lớp chăn ôm chặt cô vào lòng.

Tô Thần không nhịn được nên đã ló đầu ra ngoài, nghiêm túc nói chuyện với Tô Lê: “Bác sĩ Tô, không sao đâu mà. Nếu anh có mắc phải bệnh gì thì cứ nói với em, chúng ta sẽ cùng nhau chữa trị nó!”

Tô Lê nhìn vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng của cô thì biết ngay cô đã suy nghĩ quá nhiều rồi. Cô nhóc này… vậy mà lại nghi ngờ anh….

Bác sĩ Tô đen mặt thanh minh: “Anh không có bệnh.”

Tô Thần nghĩ rằng chắc là anh không bỏ xuống được tôn nghiêm của một người đàn ông nên cô đã vội vàng lên tiếng an ủi: “Chúng ta sắp kết hôn rồi, em sẽ không ghét bỏ hay khinh thường gì anh đâu. Hiện nay y tế phát triển như vậy, nếu nó hoạt động không được thì chúng ta cũng có thể thụ tinh nhân tạo mà….”

Cô càng nói càng không thể kiểm soát, bác sĩ Tô xụ mặt bịt miệng cô lại, “Anh hoàn toàn bình thường, chỉ là do trong nhà anh có nguyên tắc, đó là trước khi kết hôn không được phép vượt rào. Anh phải có trách nhiệm với em.”

Thôi vậy, cô nên để lại cho anh chút tôn nghiêm đàn ông cuối cùng. Tô Thần ngoan ngoãn gật đầu, giọng điệu cực kì trịnh trọng: “Dạ!”

Bác sĩ Tô nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nghiêm túc kia, sao anh cứ có cảm giác cô nhóc này không hề tin tưởng anh vậy nhỉ? Đừng nói là cô đã hiểu lầm cái gì rồi đấy nhé?

Có trời mới biết, lúc nãy, xuýt chút nữa thì anh đã….

Càng nghĩ càng phiền lòng, bác sĩ Tô mất ngủ….