Xin lỗi các bạn, vì mấy hôm nay Dưa vô cùng vô cùng bận, thu truyện, thi viết truyện, blabla... thứ lỗi cho Dưa a, Dưa sẽ bù 2 chương liên tiếp trong tuần sau a

- Cái gì? Sao chị lại tự ý đuổi khách đi chứ, chị cũng biết hị là đối tác lớn và quan trọng của ta mà, đằng này lại đích thân bang chủ họ tới đây, chắc có chuyện quan trọng mà lại không tiếp họ thì chẳng khác nào khinh thường họ sao, chị làm cho em khó ăn nói quá đi!!_nó đập tay xuống bàn kính màu đen trong suốt, kêu to lên một tiếng hiện rõ sự tức giận cuả người đập, người con gái đứng kế bên im lặng hồi lâu cũng lên tiếng bất bình.

-Em nói sao thì nói, chị không thể để em ra ngoài với tình trạng vết thương nghiêm trọng như vậy, em không nghĩ cho em sao? Được, nếu không nghĩ cho em thì cũng nghĩ cho bang mình đi, em đã bị thương như thế này, không điều khiển bang mình chóng lại bang Blood, hắn ta thấy mình án binh bất động nên hắn cứ được nước làm tới, tới nay hắn đã mua chuộc được gần hết những tên nhỏ nhỏ trong bang rồi, chưa có lệnh gì của em nên chị chưa giết hết tụi nó đó, hừ_ chị (cô bác sĩ á, cũng là tay phải đắc lực của nó) bất bình lên tiếng rồi thở hắt ra một cái bực bội.

-Em biết chị bực nhưng cứ từ từ, bây giờ phiền chị đặt lại một cuộc hẹn riêng cho em với bang chủ Evil dùm, họ thất hẹn trước, họ có lỗi giờ tới mình rồi._nó nhờ chị làm việc, thở dài, day day hai mi tâm đau nhức.

-Được rồi, chị đi làm ngay, em cũng mệt rồi, mau mau nghĩ đi, mọi chuyện để chị lo cho._chị nói, quay gót đi.

Trở lại với hắn.

-aisss, không cho mình gặp mặt sao? Đúng thật là...Reng Reng _hắn chưa nói hết câu thì điện thoại trong túi vang lên, đành im lăng mà lấy điện thoại ra nghe.

- A lô, tôi nghe._hắn trả lời.

- Vâng, chào anh, bang chủ chúng tôi muốn hẹn gặp mặt anh vào lúc 20h tối nay ạ_đầu dây bên kia vang lên một tiếng nói cứng nhắc.

-Bang các người?_hắn thắc mắc.

-Là bang Black Rose ạ._đầu dây bên kia.

-Được, tôi biết rồi._hắn ngớ người một lúc rồi trả lời. Cầm điện thoại trong tay, hắn âm thầm suy nghĩ mông lung.

-Này, này, ai vậy?_cậu thấy hắn như vậy liền lay lay vai hắn thật mạnh.

-À hả, à là người bên kia gọi đến thông báo hẹn gặp, tao đang nghĩ một số chuyện, hai người nghĩ ngơi đi, tôi đi một lát._hắn nói rồi đứng dậy mặc áo khoát, với tay lấy chìa khóa xe ở trên bàn gương.”

-Ơ ơ, cái thằng này._cậu gọi với theo bất lực.

Hắn rồ ga xe đua mình rồi nhanh chóng vút chạy ra khỏi nhà nhỏ, chỉ để lại một mảng khỏi độc, đen ngầu (khục khục, tên khốn, aaa). Chiếc xe đua ấy nhanh chóng đi ra khỏi thành phố xô bồ, mệt mỏi mà đến với một ngôi nhà nhỏ, xinh đẹp ở ngoại ô thành phố, nó tuy không to, đẹp bằng ngôi nhà hiện giờ của hắn đang sống nhưng nó lại làm cho hắn cảm thấy thoải mái vô cùng.”Đâu phải sống trong giàu sang mới hanh phúc“. Nơi đây là nơi đã cho hắn biết thế nào là ngọt đắng tình yêu thời trẻ con ngây ngốc nhưng cũng là nơi hắn phải rời xa vòng tay của cha mình mãi mãi. Chuyện nhà hắn, không ai có thể biết, trừ một người con gái.

E hèm, câu hỏi nè, mọi người ơi

1. Mọi người nghĩ tại sao ba hắn chết a, lí do.

2.Cô gái đó là ai.? Cô gái lúc nhỏ làm cho hắn biết ngọt đắng tình yêu là ai a? ( dễ ợt)

trả lời được một trong hai câu sẽ được mình tặng 2 cháp liên tục vào tuần sao, liên tục á nha.

End chap.