“Tút...... tút......” âm thanh trong điện thoại truyền đến tai.

A Quân lúc ấy rất khảng khái đáp ứng bạn hữu, nhưng lại nhất thời quên trong nhà còn có một con sinh vật ngoại tộc. Có lẽ sợ rằng y sẽ gây rối? Không biết vì sao, có lẽ là trực giác nói cho hắn biết, A Quân có điểm bất an.

Âm thanh tút tút của điện thoại vẫn đang truyền đến.

“Đúng rồi, y có biết dùng điện thoại không ta?” A Quân lại sinh nghi hoặc.

“Alo.” Một khắc sau trong điện thoại có giọng nói.

“Anh...... Anh là...... Sao không?” Lúc này, A Quân mới phát hiện mình thế nhưng vẫn không biết cái kia xà nên xưng hô như thế nào.

“Là ta.” Không quan tâm, Xà quân bên kia vẫn khẳng định trả lời.

“Hôm nay buổi tối tôi không về nhà ăn cơm.”

“Ân, ngươi yên tâm đi.” Xà quân trả lời tựa hồ là y đã sớm biết A Quân sẽ nói gì, “Ta hiểu được một con người nên làm cái gì.”

“Đúng rồi, anh ở trong núi tu luyện một ngàn năm, sao lại biết tiếp chuyện điện thoại?”

“Ai nói cho ngươi là từ trước tới nay ta đều sống trong núi?”

“Cái này......”

“Trước khi hoàn toàn biến thành người, ta vẫn đều ở trong thành phố dưới dạng con rắn nhỏ làm sủng vật cho người khác. Đã qua tay nhiều chủ nhân khác nhau. Từ nhà trọ cho đến biệt thự cao cấp ta đều đã ở qua......”

“......”

“Làm sao vậy?”

“Không, không có việc gì.”