“Đừng rời bỏ ta!”A Quân ôm càng chặt hơn, “Ta không thể không có ngươi, thật sự......”

Xà Quân sửng sốt một chút, lại không có tiếp tục giãy giụa.

“Hiểu Khiết......”A Quân mơ mơ màng màng lẩm bẩm cái tên này, thuộc về cái con kia hồ tinh kia đấy.

Xà Quân bắt đầu đẩy hai tay của hắn ra......

“Em thật sự để ý đến như vậy sao?”A Quân đột nhiên bật ra, chất vấn.

Xà Quân không nói gì, chờ xem hắn muốn làm cái gì.

“Anh chỉ là khi em bảo anh ăn rắn thì nói làm như vậy Đường Tụng sẽ không vui, em lại...... Anh không muốn bởi vì Đường Tụng mà lại ầm ĩ với em…, anh thật không rõ vì cái gì em lại không thể dễ dàng để cho anh tiếp tục ở cùng với y!”( Đường Tụng, tên Xà Quân sử dụng với thân phận là con người.)

“......”Thấy A Quân kích động giống như Mã Cảnh Đào thế, Xà Quân vẫn không nói gì.

“Em nói anh thường xuyên nhắc tới y...... Anh không rõ vì sao anh ở trước mặt em nhắc tới y cũng sẽ khiến em để ý!”

“......”

“Được rồi! Tốt! Em nói tôi yêu y hơn, tôi đây hiện tại liền thừa nhận là được rồi chứ gì! Tôi yêu Đường Tụng! Hài lòng chưa? Tôi — yêu –”

“Được rồi, đừng gọi nữa.”Lúc này Xà Quân tranh thủ thời gian ngăn hắn lại, nếu không ngày mai thần sắc của ánh mắt của các bạn hàng xóm sẽ có một cảnh tượng khác.

“Tôi yêu anh, thật sự.”A Quân nghiêm trang nói với y.

“Ai?”

“Thật sự, chính là......”A Quân dứt khoát dụi đầu vào trong ngực Xà Quân, cọ hai cái, nhếch miệng mà cười ngây ngô nói: “Đó là đương nhiên là......”

Không có nói tiếp, tay lại thẳng thắn cởi bỏ dây thắt lưng của Xà Quân ra.

Xà Quân không có biểu thị kháng cự.

Tay A Quân chậm rãi mở ra ngoại y của y.

Xà Quân cũng không động thủ cự tuyệt.

Mắt nhìn thấy đã đến mức cởi luôn áo trong......

“Không không, không thể như vậy......”A Quân lại đem vạt áo Xà Quân cầm lại, “Chúng ta không thể nhanh như vậy liền làm ra chuyện không đạo đức...... Ân!”Hắn vẫn là vẻ mặt chăm chú.

“Thế nhưng mà......”Chăm chú qua đi lại là vẻ mặt bỉ ổi hèn mọn kinh điển của mấy cha trạch nam nghiện máy tính suốt ngày ru rú trong nhà: “Có thể trước đó hôn hôn anh một chút không......”

Xà Quân than nhỏ, vẫn là im ắng.

“Anh không lên tiếng tôi coi như là anh đã đồng ý nha......” Cái miệng nói nói mang theo mùi rượu kề sát vào.

Tại thời điểm hai bờ môi kề chạm vào nhau, A Quân đột nhiên giật nảy ra: “Không, không thể......Anh như vậy trong ngọc trắng ngà, mọi người đều từng là bạn bè, có chút ngượng ngùng......”Hai tay che mặt.

“Ngươi phiền chết được!”Xà Quân ở trên gáy người kia một nhát tay chém xuống cho hắn ngất đi miễn ồn.

Kéo kéo, ném A Quân trở lại trên giường.

Cuối cùng an tĩnh.

“Ta chỉ nghĩ là ngươi ở trước mặt ta dốc sức liều mạng nhắc đến ả đó phiền chết ta, không ngờ ngươi cũng ở trước mặt nàng không ngừng mà...... Ngay cả hẹn hò với bạn gái mà cũng không biết, đúng là vô dụng......”