Ông không trả lời lại , mà đi nhanh về quầy rượu lấy chai rượu vang đỏ với 3 ly thuỷ tinh mới toanh đem ra bàn mời 2 vị lão đại , ông từ từ rót vào từng ly của cả ba người và ngồi nói chuyện.

Nhưng hầu như từ đầu truyện đến giờ chỉ có mỗi Ông và Vương Tôn nói với nhau , Vương Gia Uy chỉ nói vài câu rồi thôi , nhưng Tần Gia không để bụng vì ông quá hiểu rõ tính tình của anh

Không hiểu sao , anh bất giác hỏi Tần Phan làm cho ông và cậu em trai ngạc nhiên

" Trong nhà chỉ mình Tần Lão người ở thôi à "

Ông mới chợp thoáng lấy lại tinh thần đáp lại câu của anh , trả lời một cách nhanh nhẹn không có gì che dấu với anh vì đó là tính cách từ trước tới giờ của ông không thay đổi

" À à lát họ xuống ngay thôi , vợ tôi đang dọn dẹp nấu nướng trên bếp , kể ra xấu hổ cô con gái của tôi nó chưa thức đâu nên mong Vương Lão Đại đừng chê trách "

Khi anh nghe đến cô con gái của Tần Phan ánh mắt của anh hiện ra tia sáng tò mò về cô con gái của ông như thế nào , con người anh thẳng thừng nói ra một mạch không lo ngại ai nghĩ gì , vì đã là lời anh nói ra ai dám chống cự thì đừng hòng sống

" Ông hãy nói sơ về cô con gái của ông được chứ :"

" tất nhiên là được rồi "

Sau khi ông uống một ngụm rượu đỏ ông chậm rãi nói về cô con gái cưng của mình rất vui hiện rõ ra khuôn mặt của Tần Phan

" Con bé tên Tần Nhi , mới tròn 21 tuổi so với tuổi của cậu thì nhỏ hơn 5 tuổi , con bé lúc chững chạc lúc như trẻ con , ngoài yếu trong lạnh mẽ lắm thưa Vương Lão đại nhưng con bé khó mà nuôi dễ nên bản thân ông cũng khó chọn chồng tương lai cho cô ,

Vả lại con bé có khuôn mặt kiều diễm tự nhiên bén duyên cho thay có rất nhiều chàng trai đến tỏ tình rồi làm quen nhưng ...!"

Nói đến đây ông khựng lại , làm cho Gia Uy có phần khó chịu về Tần Phan vì anh như đang rất thích thú với cô con gái Tần Nhi này

" Sao thế chuyện gì à "

Ông ngập ngừng kế tiếp vì Tần Phan hiểu rõ sự tình là ông đã làm cho Vương Gia Uy khó chịu.

Ông đã biết Gia Uy tiếp người đã thích thú gì thì anh phải nghe tiếp không có bất cứ lí do gì mà khựng lại.

Nên ông đã tiếp tục câu chuyện đang dang dở

" Do bản thân tôi cũng nằm trong giới hắc đạo cả mẹ con bé cũng vậy nhưng tôi không muốn đào tạo nó thành một sát thủ , tôi chỉ dạy nó học võ để phòng thân khi gặp kẻ xấu , nên là khi chuyện nó không thích ai đến tỏ tình với mình thì lập tức nó trở nên mặt lạnh lùng hơn có thể gϊếŧ chết họ ngay bất cứ lúc nào "

Anh nhép môi cười nhẹ , ánh mắt bắt đầu trở nên gian tà nên sau khi nghe về lai lịch của Tần Nhi trong lòng anh hiện lên những tham vọng anh sẽ lấy cô về làm vợ sẽ là phụ nữ của anh.

Dù từ trước tới giờ anh không thích hay dù nhắn đến hai từ phụ nữ cũng không

Nhưng lạ kì hôm nay , anh lại có hứng thú muốn gặp và suy nghĩ đó trong lòng trong tâm trí anh .Do ngồi trò chuyện lâu mà anh xém chút quên công việc chính anh đến đây là gì ?

Bản chất anh là con người thẳng thắng không thích nói vòng vo , nên anh đi thẳng luôn vào vấn đề chính mục đích anh đến ngày hôm nay

Tần Phan thấy sắc mặt của anh thay đổi ông cũng theo đó mà ứng biến chắc là có chuyện gì quan trọng Vương Lão Đại mới thay đổi sắc mặt nhanh như thế

Ánh mắt của anh , từ thần thái đến hành động bây giờ anh cũng thay đổi chóng mặt

" bây giờ bang hắc đạo Giagle , đang có chuyện cần tôi giải quyết nhưng tôi không thể qua đó "

Nói đến đây ông cũng hiểu được phần nào về vấn đề mà anh đang nói

" Nếu ngài đã hiểu tôi cũng nói luôn vấn đề hôm nay tôi đến là muốn bắt tay Tần gia Và Vương Gia sẽ là đồng minh với nhau vì tôi tin tưởng ông sẽ là trợ thủ sau này với Vương Gia Uy tôi "

Mặt ông trở nên hạnh phúc có phúc phần khi được bắt tay làm trợ thủ với Vương Lão Đại.

Có chết ông cũng không ngờ được Tần Gia ta chỉ là bang hắc đạo không lớn nhưng có phúc phần như vậy là đã biết ơn.

Ông thầm nghĩ sẽ dốc hết lòng giúp anh khi anh cần đến Tần Gia

Nói đến đây , anh cùng với Vương Tôn đứng dậy chuẩn bị ra về vì cũng đã xế chiều anh không bắt tay mà giao lại cho Vương Tôn chào hỏi.