Tần Nhi mệt mỏi dải chân xuống từng nấc thang như có thứ gì nặng trên vai cô

Lúc này , Gia Uy và Vương Tôn đang ngồi bàn chuyện tay cầm tờ báo thanh niên

Cô từ trên nhìn xuống dáng vẻ của anh , không hổ danh mang danh một lão đại của cả bang đảng đứng đầu Thế giới

Anh uy nghiêm quyền thế ngồi chính giữa gian phòng khách

Vương Tôn bất chợt nhìn lên ánh mắt sáng lên khi nhìn thấy Tần Nhi

" Chị dâu ngủ dậy rồi "

Nghe tiếng hứng khởi của cậu , anh cũng nhìn lên nhìn thấy cô đang ngây ngẩn đứng trên lầu

Anh nở nụ cười rạng rỡ , ra ý cho cô xuống ngồi gần anh

Tần Nhi nghe lời , bước xuống nhanh chóng thuỳ mị dịu dàng ngồi lên đùi anh

Phần đầu ngã nhẹ vào người của anh , anh biết cô vì chuyện tối qua rất mệt mỏi

Trong lòng tia xót xa anh dùng tay xoa nhẹ lên khuôn mặt hồng hào của cô

Vương Tôn ngồi kế bên ngạc nhiên với hành động này của anh , không tin vào mắt mình rằng là anh trai mình từ trước đến giờ lạnh lùng trên thương trường tàn nhẫn không lưu tình bây giờ hành động dịu dàng yêu thương với chị dâu như thế

" Anh đối xử với em chẳng giống gì với chị dâu "

Vương Gia Uy giả vờ như không để ý với câu nói vừa rồi của cậu

Mặt hầm hầm lòng giận dữ khừ lạnh một mạch chạy lên lầu

Tần Nhi cười nhẹ không ngờ cậu em này của anh lại có khi như thế này

Anh nhỏ nhẹ vuốt ve lưng cô , đặt lên má nụ hôn dịu dàng

Trong lòng cô hiện lên sự ấm áo vô cùng

" Tối nay em cùng anh tham gia dạ hội "

Lời nói ngắn gọn xúc tích , giọng nói khàn trầm

" Được "

Cô không nói gì nhiều vấn êm ả nằm trong lòng anh.