“ Tiểu jj của vương gia giống y chang não của vương gia ngài vậy, bàn chuyện đề kích động như thế!”

Tô Cẩm Lý nghe được lời này, phút chốc đôi mắt muốn bốc ra lửa.

Nữ nhân này, miệng lưỡi rất là lợi hại!

Hắn chớp mắt, lăm le quan sát Dương Xuyến Xuyến.

Mà sau đó, nhanh chóng đè mạnh lên trên thân ngươi nữ chính chúng ta.

Không nói không răng mà muốn…tiến…vào…thân người…nữ chính.

Dương Xuyến Xuyến dưới thân hắn, quả nhiên toàn thân có hơi run rẩy.

Thế nhưng, chỉ trong chớp mắt, bèn an tĩnh trở lại.

Tô Cẩm Lý vẫn cảm nhận rõ ràng được trên khuôn mặt của nàng vừa nở một cười cực kỳ đầy châm biếm.

Cơ mà, khi Tô Cẩm Lý tiếp xúc với vết màu loang lổ từ hạ bộ nữ nhân, thì nụ cười dần dần biến mất không thấy nữa.

Giây tiếp theo,hắn nhanh chóng dạng chân Dương Xuyến Xuyến ra, nhìn sơ qua……..

“ Ngươi muốn làm gì!” Dương Xuyến Xuyến lớn tiếng la hét, không còn sức lực, bị Tô Cẩm Lý kéo căng ra, đau tới mức nàng muốn tắc thở.

Lời này vừa cất lên, rõ ràng không đủ khí thế!

Tô Cẩm Lý vẫn không ra tiếng, sắc mặt có hơi thất thường. 

Chỗ đó của nàng ta xuất hiện môt vết thương rất lớn. [ Cho dù dịu dàng đi, ta đổi đi, thì chỗ này, vẫn bị thương.]

Ngón tay của Tô Cẩm Lý có hơi ngập ngừng.

Bỗng chốc, suy nghĩ tức giận muốn giết chết nữ nhân này, đột ngột không còn nữa.

Thế mà lại trở nên như vậy…….

Những lời nói quở mắng và răn đe của hắn, thô bạo lúc nãy của hắn.

Trong lòng Tô Cẩm Lý, có phần hơi áy náy.

Quay người xuống giường, lấy mền che cho Dương Xuyến Xuyến, mà sau đó, đôi mắt, cùng cảm xúc dịu dàng như mây mùa hạ, nhìn chăm chú vào Dương Xuyến Xuyến.

Còn Dương Xuyến Xuyến, hơi hơi cảm giác được rằng xúc cảm nam nhân có sự thay đổi.

Cả người, có chút bất an không nói được.

Mở miệng lên tiếng, Dương Xuyến Xuyến lạnh nhạt mà nói: “ Ta không có mục đích gì với ngươi cả, dù cho ngươi tin hay không tin, trước giờ ta chưa từng có mục đích nào với ngươi hết!”

Tô Cẩm Lý hơi cong môi, bề ngoài lãnh mạc trở lại.

Hành động ôn nhu nhẹ nhàng lúc nãy, dương như chưa từng xảy ra.