Tuy nhiên ngại mọi người ở trước mặt không dám phản kháng, nhưng nàng giận quá thành cười rồi.

"Tô Cẩm Lý...... Hôn nhân đại sự, ngươi bày ra cho ta một màn như vậy, khiến ta dọa người, thế thì ta nhất định không từ bỏ ý đồ!"

"Ngươi đã bất nhân, đừng trách ta bất nghĩa!"

Dương Xuyến Xuyến cuộn chặt tay, đáy lòng, như vậy nhớ lại.

Trong đại sảnh, cực kỳ yên tĩnh.

Chỉ có con gà lớn bất chợt lại kêu vài tiếng.

"Bắt đầu đi!" Vương phi nương nương Tuyết Y ra lệnh, liềm có người ôm gà trống, đứng ở trước mặt Dương Xuyến Xuyến.

Thoáng chốc, trong đại sảnh giăng đèn kết hoa,tân khách đều đã nín thở, không khí cực kì nặng nề.

Chỉ nghe thấy con gà trống kia kêu " Cục cục "

Không khí trong phòng có thể nói là là rất nguy hiểm.

Nhưng Dương Xuyến Xuyến không có chút phản ứng nào, biểu tình lạnh nhạt khom người, bái đường.

Rồi sau đó, xoay người, dưới sự dẫn dắt của a hoàn, bước vào động phòng.

☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆

Đêm khuya.

Tô vương phủ cực kỳ yên tĩnh

Tô Cảnh Lương và Tô Sơ Tâm vẫn đoan trang ngồi trong đại sảnh như cũ, vẻ mặt âm trầm nhìn vương phi nương nương Tuyết Y, Tô Cảnh Lương thật cẩn thận mở miệng nói: "Mẫu phi, Cẩm Lý không hiểu chuyện, người đừng - - "

"Hài tử hư đốn!" Tuyết Y nghe có người nói tốt cho Tô Cẩm Lý, nhất thời vỗ bàn một cái, tức giận nói: "May mà phụ vương các con hôm nay không có tới, nếu đến đây chắc cũng tức chết rồi!"

"Bản cung thấy Tô Cẩm Lý rõ ràng là muốn làm bản cung tức chết! "

"Ở trước mặt nhiều người như vậy, bày ra một màn kịch hay như vậy, có phải ghét bỏ Vương tộc chúng ta còn chưa đủ dọa người hay không!"

"Đêm nay, bản cung không đi đâu hết, ở đây chờ nó!"

"Bản cung không tin, hôm nay nó không xuất hiện!"

"Mẫu phi, người đừng nóng giận." Lần này người mở miệng là Tô Sơ Tâm, ánh mắt mang theo một tia lo lắng đi đến bên cạnh Tuyết Y, vỗ vỗ lưng Tuyết Y giúp nàng bớt giận.