Nam Sơn châu nằm ở cực Nam của Lạc Thiên quốc, cách đây 10 năm, Nam Sơn châu là một quốc gia nhỏ tên Viễn Thiên, sau đó quy thuận và trở thành một châu mới của Lạc Thiên quốc, lấy tên là Nam Sơn châu, kinh đô cũ đổi thành Nam Sơn thành. Viễn Thiên quốc nằm lọt thỏm trong một thung lũng rộng lớn của dãy Nam Sơn hùng vĩ, phía Nam là một vùng núi thấp, bên kia núi chính là Đại Sơn Hải, vùng biển trù phú đầy sản vật. Chỉ là Viễn Thiên quốc nhân tài hiếm có, vua tôi lại chỉ suốt ngày đắm chìm trong tửu sắc và giấc mộng quyền lực, cuối cùng đành chịu diệt vong, biến thành một phần lãnh thổ của Lạc Thiên quốc. Hoàng đế Lạc Thiên quốc - hiệu là Vân Thuận Đế - lên ngôi cũng vừa tròn 10 năm, không những dẹp yên được ngoại bang xâm lược, thu về một vùng lãnh thổ mới, còn phát triển kinh tế, giao thương khiến đời sống của con dân Lạc Thiên ngày càng sung túc, khắp nơi thái bình thịnh trị, là bậc quân vương mà người người ca ngợi. 

Bên cạnh đó, Nhị Vương Gia Phụng Phi Vũ cũng là một truyền thuyết trong dân gian. Tiên hoàng cả đời độc sủng một mình hoàng hậu, dưới gối chỉ có ba người con là Thái tử Phụng Phi Thiên, Nhị Hoàng tử Phụng Phi Vũ và Tam công chúa Phụng Khuynh Thành. Có lẽ do cùng một mẹ sinh ra, nên Thái Tử và Nhị Hoàng Tử cực kỳ thân thiết, sau khi Thái Tử lên ngôi, Phụng Phi Vũ liền sát cánh bên cạnh Vân Thuận Đế vào Nam ra Bắc, diệt trừ phiến loạn, chiến công vô số, sau khi đất nước hòa bình, lại hiến rất nhiều kế giúp đất nước phát triển, thực sự là cánh tay phải vô cùng đắc lực của Hoàng Đế. Nếu khắp nơi ca ngợi về vị quân vương yêu dân như con, thì Phụng Phi Vũ được nhắc đến như một truyền thuyết đầy huyền ảo. Sở dĩ như thế là vì Nhị Vương Gia Phụng Phi Vũ thuở nhỏ sinh ra đã ốm yếu, tiên hoàng vì thương con đành dứt ruột đưa Nhị Vương Gia lên núi Hoằng Sơn, gửi cho một vị cao tăng đắc đạo nuôi dạy. Mãi đến năm Nhị Vương Gia 6 tuổi mới quay về cung, nhưng từ đó rất ít khi xuất hiện, lúc ở cạnh Vân Thuận Đế trên chiến trường luôn mang nửa cái mặt nạ vàng. Một nửa mặt lộ ra cũng đủ khiến các vị tiểu thư sinh lòng hâm mộ. Khác với Vân Thuận Đế thanh cao, có chút thư sinh hiền hậu, Nhị Vương Gia Phụng Phi Vũ cao lớn, dáng người rắn chắc khỏe mạnh, nước da hơi ngâm, khuôn mặt góc cạnh nam tính, mày kiếm, mắt phượng sắc bén lại thêm tia nhìn lạnh lẽo như hàn băng, mũi cao thẳng, rõ ràng là dáng dấp của một vị tướng sa tường đầy bản lĩnh. Chính vì cái vẻ thần bí lại ít khi chịu lộ diện, nên hắn liền trở thành một truyền thuyết vô cùng hấp dẫn, rất nhiều câu chuyện về hắn được thêu dệt không ngớp, hắn trở thành đích ngắm của vô số vị tiểu thư gia đình quyền quý, nhưng đến lúc này, hắn vẫn mãi chỉ là một ẩn số.

Nam Sơn thành tuy nằm trong lòng núi, nhưng là nơi tập trung rất nhiều thương gia đến giao dịch, buôn bán, không khí lúc nào cũng tấp nập, ồn ả. Nhất là vào thời điểm cuối tháng 8, tiết trời đang dần dịu lại cũng là khi chợ đấu giá diễn ra. Đây là lúc thành nhộn nhịp, sôi động nhất. Thương nhân từ khắp nơi trên Lạc Thiên quốc cũng như các nước khác đều kéo về Nam Sơn thành, tham gia các buổi đấu giá sản vật hoặc các đồ quý hiếm, đồng thời cũng là dịp để giao lưu, kết bạn, tìm thêm mối làm ăn mới. Người ngựa qua lại tấp nập, tiếng xe, tiếng hô gọi đấu giá, tiếng xì xầm bàn tán không ngớp khiến Nam Sơn thành sôi động hơn hẳn, không khí cũng vì thế mà nóng nực đến khó chịu.

Ở một khu vực chuyên đấu giá động vật, các vị thương nhân cùng các quan lại, công tử, tiểu thư ngồi chen chúc trên một khán đài dựng bằng gỗ rắn chắc, lũ người hầu phe phẩy quạt không ngừng, cố xua đi cái nóng do hơi người ào đến. Bên dưới, hai tráng đinh cao lớn lực lưỡng đang ra sức kéo một con hắc mã ra giữa sân. Con ngựa vừa xuất hiện, đám đông cùng ồ lên đầy kinh hỉ.

Hắc mã cao lớn, bốn chân thon thả săn chắc, bộ lông đen tuyền ánh lên dưới cái nắng ban trưa, cái bờm ngắn dựng thẳng đứng có màu đỏ đặc trưng của loài hắc tử mã quý hiếm trên sa mạc Thanh Miêu. Hàng trăm ánh mắt thèm muốn nhìn chằm chằm về phía con ngựa đang giận dữ hết ghì cương rồi lại lồng lên, cố sức vùng thoát khỏi tay của hai tráng đinh khỏe mạnh kia. Loài hắc tử mã sống trên sa mạc Thanh Miêu là một loài ngựa chiến cực khỏe mạnh, có thiên tính và rất thông minh. Ở Lạc Thiên quốc, chỉ có hai người duy nhất cưỡi được giống ngựa này, một người là Vân Thuận Đế, người kia chính là Nhị Vương Gia Phụng Phi Vũ. Nhưng hai con hắc tử mã kia là giống bờm dài, nổi tiếng dẻo dai lại phi nhanh như gió. Còn con hắc tử mã này là loại bờm ngắn cực hiếm, một ngàn con mới xuất hiện một con bờm ngắn, nổi tiếng nhất chính là việc nó là người chọn chủ, chứ không phải chủ chọn nó. Chỉ cần đúng là người hữu duyên, nó sẽ tự động quy thuận, còn nếu không phải, chuyện bị giống ngựa bờm ngắn này dẫm chết đã trở thành chuyện thường tình.