Hoàng Ngọc Nhi trấn trọc sau đó chợt nghĩ ra điều gì lại hỏi: "Được rồi, vậy ai là người đưa ta về vương phủ, không phải em chứ?" Nhìn thân hình mảnh mai của Tiểu Mai nàng không dám khẳng định. "Em nào đưa được vương phi về, là vương gia đưa ngài về." Tiểu Mai liếc mắt khó hiểu nhìn nàng. Lúc đó vương gia đã nhảy xuống hồ vớt vương phi lên sau đó đưa về vương phủ.

Hoàng Ngọc Nhi có chút ngạc nhiên nhưng nàng còn mặt tuấn mỹ nhưng biểu cảm trêи khuôn mặt còn nhớ mang máng lúc tỉnh dậy có nhìn thấy một khuôn lạnh hơn cả bằng nhìn nàng nói với giọng điệu châm choc. “Bổn vương nhớ đêm tân hôn có cảnh cáo người an phận mà sống trong vương phủ, bổn vương sẽ để người an ổn với chức vương phi này, nhưng xem ra người lại không muốn như vậy, thế thì cũng đừng trách bổn vương, dám ra tay với Thiên Tuyết người chán sống rồi có phải không. Bổn vương đồng ý lấy người là vì nể mặt Thái hậu người lại còn tưởng bồn vương đề ý người sao, vị trí vương phi của bổn vương chỉ có thể dành cho người bồn vương yêu mà thôi, người không xứng.

Nói xong những lời đó hắn cũng phất tay áo rồi bỏ đi, lúc đó nàng vừa mới đến nên không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng giờ cũng đã rõ ràng. Xem ra sau chuyện này Ngũ vương gia vốn không thích nguyên thân nay lại càng ghét hơn. Buổi sáng thức dậy tinh thần Hoàng Ngọc Nhi vô cùng thoải mái, đúng là ngủ sớm dậy sớm mới tốt cho sức khỏe, Hoàng Ngọc Nhi rửa mặt xúc miệng xong mới gọi Tiểu Mai vào. “Em lấy giúp ta bộ đồ mà hôm qua ta bảo em chuẩn bi."

Tiểu Mai nhanh nhẹn lấy ra một bộ đồ, nhìn sơ qua

Hoàng Ngọc Nhi hải lòng gật đầu rồi mặc vào. "Không tệ nha Tiểu Mai, em đúng là có thiên chất, bộ này gọn gàng nhanh nhẹn vừa hợp ý ta, đồ của ta sau này sẽ do em chọn. “Trước giờ em vẫn chọn đồ cho người mà, nhưng mà vương phi bộ đồ này tuy gọn gàng nhưng lại có chút ngắn nha, tay áo chỉ qua khuỷu tay, quần thì lại trêи mắt cá chân, vài lại hơi mòng, như vậy có chút."

Nghe Tiểu Mai lài nhải Hoàng Ngọc Nhi có chút đầu đầu, nàng biết cổ đại phải ăn mặc kín kế, không được hở tay hở chân nhưng công việc làm sắp làm cần phải mặc gọn gàng, nếu mặc như bình thường sẽ vướng tay vướng chân. “Em đừng bận tâm tới đồ ta mặc làm gì, dù sao ta cũng đã gả đi rồi, trong phủ lại không ai nhìn thấy ngoài em ra, ta không lo em lại lo cái gì.

Vương phi đã nói vậy rồi Tiểu Mai chỉ đảnh tuân theo. "Được rồi ta đi chạy bộ đây, em nhớ chuẩn bị nước tắm và đồ ăn sáng cho ta nhé." Phân phó xong

Hoàng Ngọc Nhi vui vẻ chạy thẳng ra ngoài.

Mục tiêu của Hoàng Ngọc Nhi là chỉ là chạy ba vòng quanh tiểu viên nhưng nàng lại bị thương phát hiện thân thể này vừa mới khôi phục nên mới chạy được hai vòng quanh Thanh Mai Viện liền không thể chạy được nữa, cuối cùng Hoàng Ngọc Nhi từ chạy chuyển sang đi bộ. Phải nói là lết đi mới đúng.

Hoàn thành xong mục tiêu hôm nay Hoàng Ngọc Nhi quay về Thanh Mai Viện ngâm mình trong ɖu͙ƈ bồn, cảm giác vô cùng sảng kɧօáϊ, vừa ngâm Hoàng Ngọc Nhi vừa nghĩ, nàng chỉ cần một chỗ ăn chỗ ngủ mà thôi, ở hiện đại nàng phải lo nghĩ cho gia đình nên không thoải mái sống cuộc sống mình muốn, nay đến đây không có gì để nàng bận tâm thì nàng chỉ muốn sống cho mình. Vị Ngũ vương gia này lúc trước nói mấy lời đó xong liền bỏ đi nên nàng cũng không biết ý tử hắn như nào không biết có trừng phạt nàng không, nhưng hơn hai tuần trôi qua không thấy có động tĩnh gì Hoàng Ngọc Nhi liền thả lỏng tầm tinh.

Nàng mặc kệ, chuyện tới đâu hay tới đó, nàng không muốn nghĩ nhiều chỉ muốn tận hưởng thôi, thế là

Hoàng Ngọc Nhi lại tiếp tục ngâm mình.

Ăn xong bữa sáng Hoàng Ngọc Nhi liền háo hức nói với Tiểu Mai. “Ta muốn cải tạo lại Thanh Mai Viện, Tiểu Mai em phải giúp ta một tay.

Tiểu Mai lơ mơ không hiểu ý vương phi nhà mình. Từ lần tình lại đến giờ vương phi không còn ầm ĩ đòi đi tìm vương gia như lúc trước nữa, cũng không kêu nàng đi thăm dò vương gia nữa, mà chỉ một mực điểm tĩnh, an nhiên sống, tính cách hoàn toàn thay 6/11 đổi, khiến Tiểu Mai không còn nhận ra vương phi của mình nữa, nhưng hàng nghĩ như hiện tại vô cùng tốt, nàng thích vương phi như này hơn, không nóng nảy, làm chuyện điên rồ. “Vương Phi muốn cải tạo thế nào?" "Ta muốn trồng một ít hoa trước viện, đằng sau thì trống một ít cây thuốc, trong phòng thì trang trí lại hoa gì có thể trồng không?" Hoàng Ngọc Nhi không mình cũng nghĩ xem nên trồng cái gì. Rồi trong đầu một chút cho có không khí, Tiểu Mai em nghĩ xem có rành về hoa cỏ ở đây mới hỏi Tiểu Mai nhưng chính chợt lóe ra cái gì đấy liền nói. "Tiểu Mai em có biết hoa Tỷ Muội không?” “Hoa Tỷ Muội sao? Em chưa nghe qua bao giờ." “Là một loại hoa cùng họ với hoa hồng, nhưng bằng nó nhỏ hơn" Hoàng Ngọc Nhi vừa nói vừa diễn tả để Tiểu Mai hiểu, hy vọng nơi này sẽ có, nàng đặc biệt yêu thích loại hoa này, tuy bông nở nhỏ nhưng lại rất dep. “Em cũng không biết có loại hoa này không nữa.

Tiểu Mai gãi đầu nói. “Không sao, vậy em biết Cẩm Chưởng, Thiên Lý hay

Thiên Điều không?" Hoàng Ngọc Nhi lại hỏi. "Mấy hoa này thì em biết, lúc trước trong phủ Thái Ủy có trồng mà, vương phi không nhớ sao?" Tiểu Mai một hồi vui vẻ một hồi nghi hoặc hỏi. “Ta nhất thời quên mất có một số chuyện ta ko nhớ rõ." Hoàng Ngọc Nhi lúng túng họ nhẹ nói, nàng còn chưa đến phủ Thái Ủy làm sao biết bên trong có gì, nàng chỉ là một linh hồn bám vào thân xác người khác trú ngụ thôi. “Vậy sao, nếu vương phi muốn trồng chúng ta có thể quay về phủ Thái Ủy nhờ lão gia." Tiểu Mai đề nghị "Không cần, ta sẽ ra chợ xem có hạt giống không, ta muốn tự gieo trồng." Hoàng Ngọc Nhi kiên quyết từ chối.

Hoàng Ngọc Nhi nàng không muốn có chút quan hệ nào với người ở đây cả, dù là người thân của nguyên thân nhưng cũng không phải người thân nàng, huống chi theo Tiểu Mai kể lúc trước nguyên thân ở phủ hiểu nguyên thân chỉ là thử nữ mẫu thân là con gái

Thái Ủy cũng không sống dễ chịu, điều này cũng dễ thương nhân mất khi nguyên thân mới ba tuổi, không có sự che chở của mẫu thân, cha lại không quan tâm tới nên mới hình thành nên một tính cách ương ngạnh này của nguyên thân, may mà Thái Ủy vẫn coi nàng là con gái tuy không yêu thương nhưng cũng không phải hoàn toàn bỏ mặc, vẫn chu cấp đầy đủ cho nàng cộng thêm tinh hung hãng nên trong phủ cũng không bị nha hoàn bắt nạt nhưng vẫn bị đại nướng cùng đích nữ kiềm chế.

Hoàng Ngọc Nhi cũng thấu hiểu cho hoàn cảnh của nguyên thân, tuy tính cách nàng ta không tốt nhưng cũng không gây ra chuyện đã thương người, chỉ lâu lâu nóng nảy vứt đồ, mắng nha hoàn mấy câu nhưng lại bị thổi phồng nên thành tinh cách vạn người ghét.

Dĩ nhiên, những chuyện này nàng biết được cũng là 10/11 từ miệng của Tiểu Mai. Có thể hiểu nguyên thân tạo ra tính cách như vậy là để bảo vệ mình. Là thứ nữ không có tình thương của cha mẹ nếu quá yếu đuối sẽ bị người ta bắt nạt. Lần kia xúc động làm ra chuyện đả thương Thất vương phi cũng là do nguyên thân quá yêu Ngũ vương gia vị không kìm chế được mới ra tay. Nếu ở hiện đại, nhìn thấy chồng mình ôm nữ nhân khác thì cô vợ nào sẽ còn đề yên. Hoàng Ngọc Nhi có thể hiểu được tâm trạng của nguyên thân.