Vân Phong được Bạch Lung Nguyệt an bài một phòng gần tiểu viện của mình. Đích thân đi tìm thảo dược phối giải dược. Lão tướng quân cũng có hỏi qua nhưng nghe nói là người của nàng liền không để ý tới nữa. Bên Bạch Lung Linh cũng có mấy lần làm khó Vân Phong liền được Linh Phước lập uy giải vây.

Phải nói Linh Phước là nha đầu tùy thân của tiền phu nhân nay lại là nha hoàn thân cận của Bạch Lung Nguyệt. Hai người này đều là người được gia chủ cực kỳ sủng ái nên địa vị so với các nha hoàn khác trong phủ có phần khác biệt.

Bạch Lung Nguyệt một thân hắc y chùm kín đầu đạp tường ly khai khỏi Tướng Quân phủ hướng thẳng đến sòng bài Tứ Quý _ sòng bài lớn, nổi tiếng nhất kinh thành.

Lúc trước nàng thật có ý nghĩ phải kiếm thật nhiều tiền. Mặc dù xuyên qua đây làm Đại tiểu thư phủ Tướng quân tuy cũng như giả. Nhưng chân chính không phải là tiền của nàng, cũng không thoải mái mà sử dụng. Kiếp trước đã quen vung tiền như nước kiếp này nàng sẽ không để bản thân không một xu dính túi.

Nghĩ nghĩ như vậy bước chân ngày một nhanh hơn, thoát cái đã đứng trước cửa sòng bài Tứ Quý.

Bước vào trong, Bạch Lung Nguyệt không khỏi nhếch mày. Quả là một khung cảnh náo nhiệt nha. Thân hình nho nhỏ liền len lỏi vào đám người đang đổ sắc.

“ Đại ”

“ Đại ”

“ Đại ”

Từng đợt hô lớn vang lên. Một lúc sau nhà cái liền mở chum. Là tiểu. Không ít người vừa lớn tiếng hô đại giờ chỉ hận bên trong cái chum kia là đại không phải tiểu. Làm hại bọn hắn thua không ít tiền đâu.

“ Còn ai muốn chơi nữa ” Tiếng nói của nhà cái lại vang lên. Không ít người lập tức lùi lại. Đùa a, họ vừa rồi thua không ít bạc đâu. Không khí đang mấy phần lắng xuống liền bị một đạo âm thanh túy phá vỡ

“ Để ta ” Bạch Lung Nguyệt một thân hắc ý từ từ tiến vào trong ánh mắt kinh ngạc, kinh thường.

“ Ngươi, tiểu tử thúi mau về nhà đi để ở đây lão đại làm việc ” Một nam tử nhịn không được liền lên tiếng phản bác.

Nhưng lời vừa rơi xuống, tay ngọc khẽ vung ra. Ngân châm như một đạo ánh sáng xé gió mà bay ra. Hướng thẳng đến yết hầu người kia. Lập tức thân hình đồ sộ kia trở thành diều đứt dây. Người kia cứ như vậy mà chết, đến lúc chết rồi hắn cũng không kịp hối hận.

Cả khán phòng cứ như vậy mà im lặng. Phỏng chừng có thể nghe được tiếng kim rơi trên sàn. Một mảng tan hoang

“ Không được sao ” Bạch Lung Nguyệt lạnh lùng cất tiếng.

Cả khán phòng lúc này mới bừng tỉnh. Ánh mặt dừng trên nàng có phần khác xưa. Chủ nhà liền cho người thu dọn cục diện. Thu xếp chuẩn bị cho một ván bạc mới.

Vừa rồi bọn họ thấy thân thủ của nàng liền đoán nàng không phải nhân vật tầm thường nên không dám trêu vào. Một màn lúc trước đã chứng minh. Thực lực của nàng bọn họ không đấu nổi

Một lúc sau, một nam tử bước ra. Một vài người thường xuyên lui tới sòng bài Tứ Quý tinh mắt liếc một cái liền nhận ra là đệ nhất đổ thuật. Lục Hoàng Ca.

“ Ngươi nhìn xem. Tên tiểu tử này thực có giá trị. Được đích thân đệ nhất đổ thuật ra tay” Một người nhận ra Lục Hoàng Ca liền nhỏ tiếng đàm luận

“ Ngươi xác định ” Người kế bên hắn kinh ngạc hỏi lại. Cứ như vậy lời qua tiếng lại, cả tửu lầu ồn ào hẳn ra. Không ít ánh mắt dừng trên người nàng mang theo vẻ cảm thông

Những lời đàm tiếu kia như gió thổi qua, toàn bộ đều rơi vào tai Bạch Lung Nguyệt không sót một chữ. Quan sát vị nam tử tuấn tú trước mắt. Một thân màu xanh nhạt, khuôn mặt có thể đem so bì với Thượng Quan Lăng Kỳ.

Nhưng theo nàng thấy người này lai lịch nhất định không tầm thường. Có thể là lão bản bí mật của sòng bạc Tứ Quý đi.