Edit: Tương Ly

Trong không gian tinh thần, thiên giai đấu kỹ từng chút hiện lên, Mộc Khuynh Cuồng dẫn động đấu khí trong đan điền hướng về gân mạch toàn thân vận hành, cảm giác toàn thân đấu khí đã tràn đầy, nàng đột nhiên rút khỏi cảnh giới, giương động hai tay căn cứ thiên giai đấu kỹ vận động trong không gian tinh thần.

Trong rừng rậm, lá rụng điên cuồng, cát vàng bay loạn, gió mãnh liệt gào thét.

Một đạo bóng dáng màu đen không biết mỏi mệt luyện tập, đấu kỹ cùng đấu khí cùng một nhịp thở, đấu kỹ theo Mộc Khuynh Cuồng luyện động, nàng cảm giác đấu khí trong cơ thể đang điên cuồng bắt đầu khởi động, ngay cả máu của nàng cũng sôi trào lên, dần dần, bảy nguyên tố Triệu Hoán Sư trong không gian tinh thần toàn bộ xoay tròn.

Biến hóa đột ngột như vậy hù dọa Mộc Khuynh Cuồng sau lưng một hồi mồ hôi lạnh, trước kia thời điểm nàng luyện tập địa cấp đấu kỹ cũng không có như vậy, tại sao lại đột nhiên biến hóa.

Ngay tại thời điểm nàng kinh ngạc, một giây sau, chuyện kỳ quái hơn đã xảy ra, chỉ thấy trong tinh thần của nàng bảy nguyên tố lực đột nhiên chọc thủng đi ra, lao vào trong gân mạch của nàng cùng đấu khí dung hợp một chỗ, lập tức, nàng cảm giác thân thể này không còn là của nàng nữa, thân thể nàng đang không ngừng chuyển động.

Nàng có thể khẳng định, đây không phải chính nàng cử động, tựa hồ có một lực lượng thần bí thao túng thân thể của nàng, nguyên tố lực trong cơ thể cùng đấu khí dung hợp, làm cho thân thể của nàng khó chịu, gương mặt bắt đầu vặn vẹo.

”Khuynh Cuồng, ngươi làm sao vậy?” Sửu Sửu ở bên cạnh rất nhanh phát hiện Mộc Khuynh Cuồng khác thường, “Ngu ngốc, ngươi mau lui ra ngoài a!”

Mộc Khuynh Cuồng muốn nói chuyện, lại phát hiện hàm răng không ngừng run run, cổ họng của nàng tựa hồ bị người bóp, nàng căn bản không mở miệng được, hơn nữa nàng nghĩ rút khỏi cũng không được, chỉ có thể mặc cho nguyên tố lực cùng đấu khí ở trong cơ thể nàng điên cuồng vận động.

Biến hóa như thế sắp đem nàng hành hạ đến điên mất, đột nhiên nàng cảm giác được trên người của mình đang chảy ra chất lỏng, không giống như mồ hôi, đợi nàng thấy rõ đầu ngón tay, đồng tử đột nhiên trợn to, da của nàng giống như chảy ra máu đen.

”A, Khuynh Cuồng ngu ngốc, mau lui ra ngoài a...” Sửu Sửu cũng nhìn thấy chỗ Mộc Khuynh Cuồng đứng trên mặt đất chảy vết máu màu đen, quỷ dị như vậy, nó muốn xông qua, lại phát hiện bốn phía quanh nàng có một tầng kết giới rất mạnh, cho dù nó dùng lực lượng mạnh nhất cũng xông vào không nổi.

Mộc Khuynh Cuồng cảm giác muốn chết, nàng cảm thấy máu toàn thân toàn bộ ở hướng phía ngoài xông ra, gân mạch đang không ngừng co quắp, thân thể của nàng như cũ vận chuyển, nguyên tố lực cùng đấu khí vẫn chạy loạn.

Sửu Sửu thấy vậy rất sốt ruột, Mộc Khuynh Cuồng đồng thời cũng rất lo lắng, chẳng lẽ là nàng không thể tu tập thiên giai đấu kỹ? Nên mới có thể xuất hiện tình huống như vậy.

Lúc nàng đang suy nghĩ, bên tai nàng vang lên một tiếng nổ mạnh, một giây sau, nàng liền mất đi tri giác.

Sửu Sửu nhìn đến kết giới biến mất, thật nhanh xông tới, chỉ thấy trên da Mộc Khuynh Cuồng như cũ chảy máu màu đen quỷ dị, Sửu Sửu khó hiểu, máu người không phải là màu đỏ à? Máu của nàng tại sao là màu đen.

”Khuynh Cuồng, Khuynh Cuồng...” Mặc kệ nó gọi như thế nào, Mộc Khuynh Cuồng cũng không tỉnh, Sửu Sửu sắp bị hù chết, nước mắt từng giọt rơi xuống, vì sao nàng lại gặp chuyện không may, mà không phải là nó, nó tình nguyện máu kia chảy ra từ người nó, cũng không cần Mộc Khuynh Cuồng gặp chuyện không may.

Không có cách nào khác, Sửu Sửu đành phải đi tìm Mạc Tiêm Lương, hiện tại cũng liền chỉ có tìm hắn hỗ trợ.

Lúc Mạc Tiêm Lương nghe được Mộc Khuynh Cuồng gặp chuyện không may bị dọa đến hồn phi phách tán, thật nhanh hướng trong rừng rậm phóng tới, lúc thấy Mộc Khuynh Cuồng nằm ở trong vũng máu màu đen, hắn cảm giác tâm mình thiếu chút nữa ngừng hô hấp, một sự sợ hãi lẫn đau lòng từ từ lan tràn trong lòng hắn.

”Mộc Khuynh Cuồng, ngươi tỉnh lại cho ta, mau tỉnh lại...” Mạc Tiêm Lương không cố kỵ máu đen đem Mộc Khuynh Cuồng ôm vào trong ngực, thật may làn da của nàng đã ngàng chảy máu màu đen.

PS: Ngân Đồng: Nương, mau mau thả ta ra, nếu không ta tiêu diệt ngươi...

Thiến Thiến: Dám uy hiếp ta, ngươi tiếp tục cam chịu bị giam giữ đi...

(Thật không hiểu nổi thím tác giả~~~~ mãi chưa đưa Ngân Đồng lên sàn diễn~~~)