Chăm sóc cho cây Bàn Đào xong, Diệp Hàm lại tưới nước cho bốn cây cổ thụ khác như Bạch Quả, Tùng La Hán.

Sau khi làm xong, cô mệt mỏi đến mức cánh tay cũng không thể giơ lên, khuôn mặt ửng đỏ, không ngừng thở gấp, phải ngồi tại chỗ nghỉ ngơi một lúc.

Phù, cuối cùng cũng xong rồi.

Cô nhìn cây cối đã được tưới dung dịch dinh dưỡng, khóe môi hơi nhếch lên, nội tâm tràn ngập cảm giác thành tựu khi đã hoàn thành nhiệm vụ, ngay cả sự mệt mỏi trên cơ thể dường như cũng theo đó mà tiêu tán đi một chút.

Đối với tác dụng của dung dịch dinh dưỡng thực vật, phải mất một thời gian mới có thể thấy được.

Chẳng qua, có máy lọc nước là ví dụ đầu tiên, Diệp Hàm cũng khá tin tưởng vào vật phẩm thứ hai này.

Diệp Hàm xử lý xong mọi việc trong vườn bách thảo, cô sửa sang lại diện mạo của mình một lần nữa, sau đó mới bắt taxi về trường học.

Ngồi trên xe, điện thoại cô bắt đầu rung lên.

Diệp Hàm cầm lên nhìn lướt qua, phát hiện có rất nhiều tin nhắn chưa đọc trong các nhóm khác nhau và còn có hai cuộc gọi nhỡ.

Kể từ buổi bảo vệ tốt nghiệp kết thúc, đây là lần đầu tiên trong nhóm lại náo nhiệt như vậy.

Có lẽ là quá mệt mỏi, đầu óc choáng váng, Diệp Hàm không có thời gian nghĩ lại, trực tiếp bấm mở tin nhắn của Trình Mộng Đình.

Mộng:【Hàm Hàm, hôm trước tớ vừa mới về nước, mang về cho cậu một món quà! Cậu thử đoán xem là gì?】Tin nhắn tiếp theo là ở ba phút sau.

Mộng:【ai nha, để tớ nói vậy, đó là chiếc vòng cổ của nhãn hiệu B.

Chủ yếu là tớ cảm thấy đá khổng tước rất hợp với cậu, mua ở nước ngoài cũng rẻ hơn.

Tóm lại, lần này cậu không thể từ chối nha! (tiếng mèo rít gào.

jpg)】Một giờ sau, bên kia lại gửi một tin nhắn khác.

Mộng:【Bảo Nhi, cậu sẽ không quên lễ tốt nghiệp ngày mai đấy chứ? Hẹn gặp cậu vào sáng mai lúc 9 giờ nha.

】Diệp Hàm nhìn đến tin nhắn cuối cùng, cô không khỏi có chút thất thần: Hóa ra ngày mai cô đã tốt nghiệp rồi.

Cũng đúng, hôm nay là ngày 29 tháng 6, vừa hay ngày mai là ngày nhận bằng tốt nghiệp của cô.

Khoảng thời gian gần đây Diệp Hàm bận quá nên cũng quên mất chuyện này.

Nghĩ đến đây, cô nhanh chóng trả lời một chữ “được”.

Trước đây, đối với những món quà đắt tiền cô đều sẽ từ chối, nhưng đây là món quà tốt nghiệp mang tính kỷ niệm rất cao nên về tình về lý thì cô đều nên nhận.

Diệp Hàm liếc nhìn đồng hồ trên điện thoại, bây giờ là 9 giờ 5 phút tối, trung tâm mua sắm đóng cửa lúc 10 giờ, vẫn còn đủ thời gian.

“Bác tài, phiền bác đi đến tòa nhà TG ở trung tâm thành phố, điểm đến của tôi thay đổi một chút.

”“Được rồi, không thành vấn đề.

”Người lái xe ngước đầu lên nhìn cô gái ngồi ở ghế sau, cô cúi đầu, làn da trắng như tuyết, mái tóc đen dài, mặt mày thanh tú, hàng lông mi dài và dày in bóng lên mí mắt, mặc dù không nhìn thấy toàn bộ khuôn mặt những vẫn có thể thấy là một cô gái rất đẹp.

Cô đột nhiên thay đổi địa điểm, chắc là muốn đi hẹn hò với bạn trai chăng………Chiếc xe chậm rãi dừng lại ở khu vực sầm uất nhất trung tâm thành phố.

Ánh đèn ở đây rất lộng lẫy, xe cộ đông đúc, cùng với đó màn hình LED vô cùng lớn đang chiếu hình ảnh của các vị minh tinh nổi tiếng với lối trang điểm tinh xảo, khoe vẻ ngoài hoàn mỹ với những bộ trang phục đẹp mắt, thu hút không ít người dừng chân đứng xem.

.