Vũ Vương

Chương 867: Hỗn Nguyên Tiên Châu

Oanh!

Lại là một tiếng nổ vang giống như mặc kim liệt thạch qua đi, kình khí mạnh mẽ dùng xu thế bài sơn đảo hải hướng bốn phía xoay tròn ra, mà Cửu Long Lôi Vương đao cùng Viên Nguyệt Loan Đao mãnh liệt chạm vào nhau lần nữa cơ hồ đồng thời nhanh lùi lại mấy ngàn thước, đều lẳng lặng trôi nổi ở hư không.

- Thanh Hỏa, nhịn không được rồi sao?

Mộ Hàn cười ha ha, hai mắt nhìn chằm chằm vào ánh đao màu hồng xa xa kia, sắc mặt hơi có chút trở nên trắng bệch.

Lúc này, Mộ Hàn sớm đã đứng ở trên đỉnh Linh Tiêu Sơn.

Dùng pháp lực điều khiển Cửu Long Lôi Vương đao kia cùng Thanh Hỏa Nguyệt Thần Mi Ấn biến thành loan đao vô số lần va chạm qua đi, Mộ Hàn đã tiếp cận cực hạn mà mình có khả năng thừa nhận. Hắn Ngũ Hành pháp lực mặc dù có thể cuồn cuộn tương sinh, nhưng tinh thần lại không đạt được tình trạng như vậy, hôm nay đã gần đến khô kiệt.

Bất quá, Mộ Hàn tin tưởng, mình không dễ chịu, Thanh Hỏa càng không dễ chịu.

Nếu như là ở băng nguyên bên ngoài Hồn Ngục Kim Cương Tráo, mặc dù thực lực của Thanh Hỏa ngã xuống đến tình trạng Thần Hải thất trọng thiên, Mộ Hàn đoán chừng mình sớm đã bị thua, chỉ có thể càng không ngừng thi triển Lôi Quang độn ảnh quyết bỏ chạy. Nhưng ở bên trong Linh Tiêu Sơn, thực lực của Thanh Hỏa bị suy yếu trên diện rộng, dừng lại thời gian càng lâu, Huyền Hoàng Thái Dương cương khí đối với hồn thể của U Ảnh tộc ảnh hưởng bất lợi sẽ trở nên càng ngày càng rõ ràng.

Ở chỗ này giao thủ, trạng thái của Mộ Hàn là chậm rãi hạ thấp, mà Thanh Hỏa lại là thẳng tắp hạ thấp, cho dù tu vi của nó cường thịnh trở lại, thủ đoạn lại cao minh, cũng khó có thể thời gian dài chống đỡ.

Tựu như lúc này, Mộ Hàn liền ẩn ẩn nhìn thấy, Viên Nguyệt Loan Đao đối diện kia giống như đang run nhè nhẹ.

- Nói đúng, bổn tọa thật là có chút nhịn không được rồi!

Thanh Hỏa cũng không có chết sĩ diện trả lời lại một cách mỉa mai, ở trong Viên Nguyệt Loan Đao kia ngược lại truyền ra tiếng cười to của hắn, có chút dừng lại một lát, Thanh Hỏa đột nhiên ngữ khí trầm xuống.

- Tiểu gia hỏa, bổn tọa thật sự là càng ngày càng thích ngươi rồi, vốn là còn ý định đến U Ảnh Thần Điện lại đem phần đại lễ kia tặng cho ngươi, hiện tại xem ra phải đưa trước rồi!

Mộ Hàn ý niệm khẽ động, Cửu Long Lôi Vương đao liền từ trên cao rơi vào bàn tay, cười tủm tỉm trêu chọc nói:

- Thanh Hỏa, ngươi ngàn vạn lần đừng yêu thích ta, ta không có hứng thú lấy ngươi làm thiếp. Về phần phần đại lễ kia tiễn đưa hay không tiễn đưa, là sự tình của ngươi, nhưng thu hay không thu, lại là ta làm chủ!

- Làm thiếp? Làm cái gì thiếp?

Thanh Hỏa có chút hồ nghi vô ý thức hỏi một câu, nhưng lại không ở trên cái chữ mà nó không hiểu này dây dưa xuống dưới, cười mỉm nói:

- Tiểu gia hỏa, xem ra ngươi là xem thường bổn tọa rồi, phần đại lễ kia của bổn tọa, ngươi là thu cũng phải thu không thu cũng phải thu...

Vừa dứt lời, thân ảnh hắc khí lượn lờ kia của Thanh Hỏa đã hiển lộ ra, Viên Nguyệt Loan Đao kia thì kịch liệt co rút lại, một lần nữa hóa thành Nguyệt Thần Mi Ấn bay vào mi tâm của hắn.

- Tiểu gia hỏa, hảo hảo mở to hai mắt nhìn xem Hỗn Nguyên Tiên Châu mà bổn tọa tặng cho ngươi này.

Trong miệng hét lớn lên tiếng, bàn tay của Thanh Hỏa đúng là lăng không nhiều ra một hạt châu óng ánh sáng long lanh.

Ngay lập tức qua đi, âm thanh chiến minh rung trời động địa đột nhiên ở trong thiên địa bắn ra, đồ vật bị Thanh Hỏa gọi là Hỗn Nguyên Tiên Châu kia từ trong bàn tay hắn lượn vòng mà ra. Chỉ trong khoảnh khắc công phu, viên châu lớn cỡ lòng bài tay kia, đã lớn như sân bóng rỗ kiếp trước, lập tức đến trên không Linh Tiêu Sơn, vô số tia sáng trắng sáng lạn chói mắt từ trong châu nổ bắn mà ra, chẳng những bao trùm Mộ Hàn, càng đem Thanh Hỏa bao phủ ở bên trong.

- Hỗn Nguyên Tiên Châu?

Trong đầu Mộ Hàn vừa hiện lên mấy chữ này, sắc mặt liền đột biến.

Đúng lúc này, Tử Hư Thần Cung của hắn vậy mà bất an rung động, báo động so với dĩ vãng bất luận thời điểm gì đều mạnh mẽ hơn. Mặc dù Mộ Hàn không biết Thanh Hỏa xuất ra cái Hỗn Nguyên Tiên Châu này có tác dụng gì, nhưng nó đối với mình mà nói cũng không phải vật gì tốt!

Vèo!

Ý niệm tầm đó, thân hình Mộ Hàn nhanh lùi lại.

Nhưng mà Mộ Hàn vừa mới hành động, Hỗn Nguyên Tiên Châu to lớn kia liền hóa thành một vòng xoáy tuyết trắng cự đại, hấp lực vô cùng mênh mông từ trên cao trút xuống, đúng là đem Mộ Hàn, Thanh Hỏa, kể cả đỉnh núi Linh Tiêu Sơn ở bên trong, tất cả đều bao phủ ở bên trong.

Phệ!

Mộ Hàn nhịn không được hít một ngụm khí lạnh, ở hấp lực xuất hiện trong nháy mắt, hắn liền cảm giác mình lâm vào trong vũng bùn vô biên vô hạn, tựa hồ vô luận như thế nào cũng khó có khả năng giãy giụa, trong nháy mắt tầm đó, thân hình đã bị hấp lực này kéo đến, không tự chủ được hướng lên cao mấy chục thước.

Mộ Hàn hung ác cắn răng một cái, lập tức đem Anh Lôi Đan Quyết cùng Thái Hư Động Thần Quyết vận hành đến mức tận cùng, bốn khỏa Anh Đan cùng Tử Hư Thần Cung kịch liệt rung động lắc lư, hấp lực cường hoành tựa như bại đê sóng lớn, tầng tầng lớp lớp từ trong không gian Tâm Cung tuôn ra mà ra, cùng Hỗn Nguyên Tiên Châu kia đối chọi gay gắt.

Lần nữa bị hấp hướng vòng xoáy tuyết trắng kia đến gần mấy chục thước, xu thế bay lên của thân hình Mộ Hàn rốt cục chậm lại, lại như cũ đang không ngừng tiếp cận vòng xoáy.

- Đây rốt cuộc là thứ đồ vật quỷ gì?

Mộ Hàn cảm thấy hoảng sợ, chợt liền mạnh mẽ hít sâu một hơi, tự trấn tĩnh tâm thần, không ngừng vận chuyển công pháp, trong đầu cực lực suy nghĩ lấy kế sách ứng đối.

- Tiểu gia hỏa, không nên vùng vẫy!

Đúng lúc này, tiếng cười to của Thanh Hỏa bỗng dưng vang lên, lúc này, hắn chẳng những không có nửa điểm kinh hoảng, lời nói ngược lại toát ra một tia hưng phấn cùng kích động khó có thể ức chế.

- Phần lễ vật này, bổn tọa tiễn đưa định rồi, nhanh tới, bổn tọa ở trong Hỗn Nguyên Tiên Châu chờ ngươi!

Mộ Hàn vô ý thức giương mắt nhìn lên, chỉ thấy thân hình Thanh Hỏa hóa thành một đạo hắc mang, không chút nào kháng cự chui vào ở chỗ sâu trong vòng xoáy tuyết trắng, biến mất không thấy gì nữa.

Lập tức, vòng xoáy kia lưu chuyển lần nữa nhanh hơn, từ ở chỗ sâu trong vòng xoáy tuôn ra hấp lực đúng là bạo tăng gần như gấp đôi.

- Mẹ nó, lần này thật sự là nhịn không được rồi!

Mộ Hàn thầm mắng một tiếng, nếu như lúc lực lượng tinh thần sung túc, hắn còn có thể lấy ra Thái Vi Tinh Bàn kia, thử xem Tuyệt phẩm Đạo Khí có thể chống cự Hỗn Nguyên Tiên Châu hấp lực hay không, nhưng bây giờ lực lượng tinh thần của hắn gần như khô kiệt, ngay cả Đạo Khí cũng cầm không đi ra, cho dù muốn nếm thử cũng nếm thử không được.

Khi hấp lực càng cường đại hơn che kín mà đến, hấp lực nguồn gốc từ Tử Hư Thần Cung kia của Mộ Hàn đúng là bị kéo tới thất linh bát lạc, khó có thể kháng cự Hỗn Nguyên Tiên Châu hấp lực, thân hình khôi ngô giống như đạn pháo bay ra khỏi nòng súng, dùng tốc độ càng nhanh phóng tới vòng xoáy tuyết trắng kia.

- Lần này nói không chừng thực phải bỏ qua thân thể này rồi!

Mộ Hàn kinh mà bất loạn, lập tức thoát ly trạng thái Lôi Thần phụ thể, thân hình khôi ngô chợt hồi phục nguyên trạng, cuối cùng còn sót lại chút lực lượng tinh thần kia thì tập trung ở trong cơ thể. Một khi khó có thể vãn hồi, Mộ Hàn sẽ đem huyết mạch Linh Hư tộc cùng Ngũ Hành Chân Linh pháp thể thu nhập Tâm Cung, buông tha cho thân thể.

Hô!

Đã không có hấp lực của Tử Hư Thần Cung đối kháng, nháy mắt về sau, thân hình Mộ Hàn đã gào thét bay vào ở chỗ sâu trong vòng xoáy. Nhưng ở một khắc cuối cùng bị vòng xoáy tuyết trắng kia nuốt hết, trong tai Mộ Hàn đột nhiên truyền đến tiếng oanh minh vô cùng kịch liệt, Linh Tiêu Sơn phía dưới kia dường như bạo tán ra tia sáng trắng so với Hỗn Nguyên Tiên Châu càng thêm sáng chói. . .