Mọi người vội vàng quay người, thân ảnh một nữ tử tuổi trẻ lọt vào trong tầm mắt mà đến, khuôn mặt thanh tú, áo trắng phần phật, bước chân như hành vân lưu thủy, nhưng lại nhanh như tia chớp, trước một khắc vẫn còn ở bên ngoài mấy ngàn thước, sau một khắc, đã tiến vào Ngân Bình Sơn, đi tới trước cung điện này.

Đây cũng là Thần Hải Cảnh tu sĩ, tu vi tối thiểu có thể cùng Ân Lãng so sánh!

- Xem thần sắc của nàng, tựa hồ cũng không có ác ý gì, lại không biết tìm đến mình làm gì?

Mộ Hàn tâm niệm thay đổi thật nhanh:

- Tại hạ là La Thành, xin hỏi sư tỷ...

- Ta gọi Kê Quần, thủ tọa Huyền Đô sơn.

Bạch y nữ tử kia vui vẻ dạt dào.

- Nghe nói La Thành sư đệ đã đến Côn Luân Tiên Phủ, Huyền Đô Thánh Tử cố ý để cho ta mời La Thành sư đệ tiến về Huyền Đô sơn nói chuyện.

- Huyền Đô Thánh Tử?

Bọn người Đồ Giang cũng nhịn không được lên tiếng kinh hô, không nghĩ tới Mộ Hàn vừa mới đến Côn Luân Tiên Phủ, Huyền Đô Thánh Tử đã sai người tới mời, bất quá vừa nghĩ tới thân phận pháp sư kia của Mộ Hàn, bọn hắn đã hiểu được, Huyền Đô Thánh Tử hẳn là muốn lôi kéo Mộ Hàn gia nhập trận doanh Huyền Đô sơn.

Tại Côn Luân Tiên Phủ, La Phù Thánh Tử, Tu Di Thánh Tử, Huyền Đô Thánh Tử tất cả thành nhất phái, không ít đệ tử tiên phủ đều gia nhập trong đó, thậm chí ngay cả trưởng lão cũng không ngoại lệ.

Nếu mình ủng hộ Thánh Tử tương lai kế thừa Phủ chủ vị, tu sĩ bên trong trận doanh nhất định có thể nước lên thì thuyền lên, đạt được đại lượng chỗ tốt. Đương nhiên, nếu ủng hộ Thánh Tử tranh đoạt Phủ chủ đại vị thất bại, đãi ngộ tự nhiên cũng sẽ hạ thấp, loại phong hiểm cùng thu hoạch này là có quan hệ trực tiếp đấy.

Pháp sư có thể luyện chế Thánh phẩm Đạo Khí, tự nhiên là đối tượng ba đại Thánh tử trọng điểm lôi kéo.

Mộ Hàn vừa đến, Huyền Đô Thánh Tử đã tới mời rồi, hơn nữa vẫn là Huyền Đô sơn thủ tọa đích thân đến, có thể thấy được trình độ Huyền Đô Thánh Tử coi trọng đối với Mộ Hàn.

Trong lúc nhất thời, mọi người không khỏi có chút cảm thán.

Bất quá, loại chuyện này cho dù muốn hâm mộ cũng là hâm mộ không đến, dù sao Mộ Hàn có thể luyện chế Thánh phẩm Đạo Khí, cho dù không có thông qua tiên thử, gia nhập Côn Luân Tiên Phủ cũng là sự tình ván đã đóng thuyền.

- Cái này...

Mộ Hàn có chút chần chờ, nhưng hắn cũng biết, Huyền Đô Thánh Tử mời, mình là không thể cự tuyệt, nếu không sau khi sđắc tội La Phù Thánh Tử, lại đắc tội Huyền Đô Thánh Tử nữa là không tốt.

Cổ Thương Phong từng nói, đệ tử tiên phủ có được thực lực Dương Hồ cảnh, đều sẽ phải chịu ba đại Thánh tử mời chào. Đệ tử Côn Luân Tiên Phủ ở giữa tam đại thế lực, dù sao cũng phải lựa chọn một cái đi đầu nhập vào. Hiện tại Mộ Hàn chỉ có hai lựa chọn, nhưng hắn không muốn đầu nhập vào Huyền Đô Thánh Tử, cũng không muốn đầu nhập vào Tu Di Thánh Tử.

Mục tiêu của hắn, là trở thành Côn Luân Tiên Phủ vị Thánh Tử thứ tư.

Nếu đã từng vùi đầu vào bên trong trận doanh của Huyền Đô Thánh Tử hoặc Tu Di Thánh Tử, ngày sau tấn chức Thánh Tử sẽ bị người lên án, bằng thêm vô số lực cản.

Nhưng mà, nếu như thực lực không đủ cường đại, kết quả cuối cùng nhất muốn ở giữa Huyền Đô Thánh Tử cùng Tu Di Thánh Tử mọi việc đều thuận lợi, là đem lưỡng đại Thánh tử này cũng đều đắc tội. Mà sau khi đem ba đại Thánh tử đều đắc tội sạch sẽ, muốn ở Côn Luân Tiên Phủ hỗn xuống độ khó không phải lớn.

Huống chi, Mộ Hàn hiện tại ngay cả đệ tử của Côn Luân Tiên Phủ cũng còn không tính.

- La Thành sư đệ, đây là thánh bài của Huyền Đô Thánh Tử, xin hãy nhận lấy.

Kê Quần lại cười nhẹ một tiếng, lúc thoại âm rơi xuống, một đoàn bóng trắng chậm rãi hướng Mộ Hàn phiêu tới, cái kia đúng là một mặt ngọc bài hình tròn lớn như lòng bài tay.

- Thánh bài?

Mộ Hàn khẽ giật mình, đem ngọc bài nhận lấy tinh tế xem xét, lúc này mới phát hiện ngọc bài lại là một kiện Siêu Phẩm Đạo Khí, Đạo Văn rậm rạp ở bên trong ngọc bài đan vào thành hai chữ "Huyền Đô", hơn nữa bên trong ngọc bài tựa hồ ẩn chứa một loại lực lượng kỳ diệu, nhưng nó có chỗ lợi gì, Mộ Hàn lại không biết.

Thấy Mộ Hàn nghi hoặc, Đồ Giang nói nhỏ:

- Chung quanh nơi đóng quân của ba đại Thánh tử, có ảo cảnh trùng trùng điệp điệp, tu sĩ dưới Thần Hải Cảnh, nếu không có người dẫn đường, tuyệt đối vào không được. Mà có thánh bài của Huyền Đô Thánh Tử, thì có thể bài trừ ảo cảnh, cho dù tu vi lại thấp, cũng có thể tự do xuất nhập Huyền Đô sơn.

Lúc nói đến đây, Đồ Giang vẻ hâm mộ dật vu ngôn biểu.

- Thì ra là thế!

Huyền Đô Thánh Tử ngay cả thứ này cũng chuẩn bị xong, xem ra Huyền Đô sơn là không đi không được. Mộ Hàn ý niệm trong đầu một chuyến, mỉm cười nói:

- Kê Quần sư tỷ, ta đây cung kính không bằng tuân mệnh rồi.

- Tốt, La sư đệ xin mời đi theo ta.

Kê Quần hướng bọn người Tiêu Tố Ảnh hơi gật đầu, liền phiêu nhiên mà đi...

...

Năm ngọn núi hiện lên hình dáng vòng tròn quay chung quanh Côn Luân Sơn, tên là La Phù, Tu Di, Huyền Đô, Vũ Lăng, Đan Hà.

Chúng là nơi đóng quân của Côn Luân Tiên Phủ Thánh Tử, hôm nay Phù Sơn, Tu Di sơn cùng Huyền Đô sơn đã danh hoa có chủ, mà Vũ Lăng Sơn cùng Đan Hà Sơn thì vẫn là nơi vô chủ. Đây là giải thích, ở trước khi Phủ chủ hiện tại thoái vị, Côn Luân Tiên Phủ còn có thể tái xuất hiện hai vị Thánh Tử.

Huyền Đô sơn kia liền tọa lạc ở mặt phía nam Côn Luân Sơn, Mộ Hàn cùng Kê Quần không đến một phút đồng hồ liền đến trước núi.

- La Thành sư đệ, mời!

Kê Quần dẫn Mộ Hàn đi về phía trước, cơ hồ là ở nháy mắt bước vào Huyền Đô sơn, thánh bài trong tay Mộ Hàn đã bạo tán ra hàng tỉ đạo tia sáng trắng huyễn mục. Những tia sáng trắng này dung nhập phương viên mấy mét quanh người Mộ Hàn, hư không có chút chấn động, hơn mười cấp thềm đá dị thường đột ngột xuất hiện ở dưới chân Mộ Hàn.

Thấy Kê Quần đã theo thềm đá hướng lên chạy như bay, Mộ Hàn cũng bề bộn hoạt động bước chân.

Thềm đá dùng một loại tốc độ kinh người, ở dưới chân cấp cấp hiển lộ ra, Mộ Hàn chỉ cảm thấy hư không không ngừng tiêu tan, cảnh tượng trước mắt cũng kịch liệt biến ảo, tựa hồ tùy thời có thể mất phương hướng ở trong Huyền Đô sơn. Nhưng mà, cái thềm đá kia càng không ngừng hướng đỉnh núi kéo dài, lại thủy chung chỉ dẫn lấy Mộ Hàn phương hướng...

...

- Sở Mộng Lam động tác thật nhanh.

Tu Di sơn, trong một tòa đình viện u nhã, Tu Di Thánh Tử nhíu mày, Sở Mộng Lam trong miệng hắn là danh tự của Huyền Đô Thánh Tử.

Đạt được tin tức chúng tu sĩ Chân Vũ Thánh Sơn tiến vào Côn Luân Tiên Phủ, hắn đang muốn đi bái phỏng Cổ Thương Phong đã tiến về Thiên Mang Sơn, còn không có xuất phát, hắn lại nhận được tin tức, La Thành bị Huyền Đô sơn thủ tọa Kê Quần thỉnh đi, cái này để cho hắn đối với tốc độ của Sở Mộng Lam cảm thấy kinh ngạc.

- Lúc Kê Quần đi mời La Thành, còn mang theo Huyền Đô Thánh Tử thánh bài.

Lộc Vi lại bổ sung nói.

- Rõ ràng ngay cả thánh bài cũng lấy ra rồi, Sở Mộng Lam đối với La Thành thật đúng là coi trọng, bất quá cũng khó trách, trong Huyền Đô sơn của nàng, ngay cả một pháp sư cũng không có, hôm nay thật vất vả đụng phải một vị pháp sư đến từ phân tông, lôi kéo sẽ dễ dàng hơn nhiều, nàng như thế nào cam lòng buông tha.

Tu Di Thánh Tử lông mày giãn ra, cười nói.

- Mà thôi, một Dương Hồ cảnh tu sĩ mà thôi, cho dù thực bị Huyền Đô lôi kéo đi qua cũng không sao, Lộc Vi, theo ta đi Thiên Mang Sơn bái phỏng Cổ Thương Phong...

...

- Cái gì, La Thành kia bị Kê Quần thỉnh đi Huyền Đô sơn rồi hả?

La Phù Sơn, trong cung điện hương hoa lượn lờ, dáng tươi cười trên mặt La Phù Thánh Tử lập tức thu liễm, cặp mắt thâm thúy kia đột nhiên trở nên dị thường sắc bén, lầu bầu nói.

- Xem ra ngươi là muốn đầu nhập vào Huyền Đô sơn rồi... Bất quá, cho dù có nữ nhân Sở Mộng Lam kia che chở, vận mệnh của ngươi cũng không cải biến được.

- Giải Tường, phần lễ vật chuẩn bị cho bọn hắn kia có thể đưa qua rồi.

- Vâng!