Vũ Vương

Chương 538: Thiên Lôi Tuyệt Vực

Phù Vân thành cách "Vân Mộng Nguyên" chỉ trăm dặm, trong hoàng cung có cung điện cổ, đây là nơi Vân Vô Kỵ an bài cho Mộ Hàn.

- Cuối cùng cũng khôi phục.

Phút chốc Mộ Hàn mở to mắt thở nhẹ một hơi, khóe môi lộ ra một tia vui vẻ, trong "Giới trong giới" hao hết lực lượng tinh thần cùng với gần như hao hết chân nguyên cùng pháp lực, rốt cục khôi phục toàn bộ. Giờ khắc này thực lực của Mộ Hàn cũng đạt tới trạng thái đỉnh phong lần nữa.

Cho dù tất cả cường giả Vạn Lưu Cảnh của Kiếm Thần tông có chạy tới thì Mộ Hàn cũng có lòng tin chiến thắng.

Nhưng mà hồi tưởng lại chuyện xảy ra thì Mộ Hàn vẫn cảm khái rất nhiều, đối với Hồng Nguyệt Phượng Hoàng cũng càng hảo cảm.

Gần chết dùng thân thể của mình hóa thành thông đạo giúp hắn vượt giới, có thể tưởng tượng khi nó còn sống thực lực mạnh mẽ như thế nào, chỉ sợ tại "Thần U Thiên Vực" là Thánh Thiên vực thế giới thì Hồng Nguyệt Phượng Hoàng nhất tộc cũng có thực lực khủng bố.

Nhưng làm cho Mộ Hàn không quá hiểu chính là vì sao Hồng Nguyệt Phượng Hoàng không đưa mình về vực nội Thái Huyền Thiên Vực chứ?

Vực nội cùng vực ngoại truyền tống càng nhẹ nhõm hơn, không cần nói cũng biết.

Nghĩ xong Hồng Nguyệt Phượng Hoàng đưa hắn "Hồn ấn" đang nhét trong tâm cung, Mộ Hàn lấy ra xem.

Hơi chút cảm ứng và Mộ Hàn kinh ngạc thấp giọng hô, hắn hiện tại mới phát hiện hồn ấn này có một tia lực lượng tinh thần yếu ót của Hồng Nguyệt Phượng Hoàng.

Cơ hồ phản xạ có điều kiện, tâm thần Mộ Hàn tiến vào trong.

- Mộ Hàn, tâm cung của ta biến thành Sâm La Giới, có một nửa phong bế ở thông đạo vực giới, mà thông đạo này có một phần nhỏ tương liên với giới trong giới, ta đưa ngươi vào trong so với đưa về Thái Huyền Thiên Vực còn nhẹ nhõm hơn nhiều lắm, sau khi truyền tống thành công ngươi sẽ đi ngoại vực.. Một ngày kia nếu ngươi có thể tới Thần U Thiên Vực, ngàn vạn không nên quên mang ta đưa về phượng sào. Ta... Thật nhớ nhà... Ta... Phải về nhà...

Trong tâm thần có một giọng nói yếu ớt vang lên trong đầu Mộ Hàn, đạo lực lượng tinh thần của Hồng Nguyệt Phượng Hoàng càng ngày càng yếu, không có qua bao lâu đã biến mất.

Cảm ứng được lời này của Hồng Nguyệt Phượng Hoàng thì Mộ Hàn có được tin tức mình biết, trong nội tâm lập tức thoải mái, trách không được vài vạn năm trước Đại Hạc Thiên Vực xâm lấn Thái Huyền, hôm nay "Vực Giới Sát Tràng" biến thành chiến trường, thì ra bên cạnh Sâm La Giới có thông đạo kết nối hai bên với nhau.

Chính là thông đạo vực giới mà Hồng Nguyệt Phượng Hoàng cho nó tương liên với giới trong giới, mình đột nhiên xuất hiện ở Đại Hạc Thiên Vực là hiển nhiên. Đương nhiên đối với Mộ Hàn mà nói đột ngột đi vào thế giới lạ lẫm tuy nói phi thường ngoài ý muốn nhưng cũng không phải chuyện khó tiếp nhận.

Duy nhất đáng tiếc chính là công pháp trấn phái của bốn đại Thiên Tông, phục hồi Phi Long hoàng triều "Âm Dương Hoàng Long Đạo" năm xưa. Mộ Hàn ở "Sâm La Thần Điện" lợi dụng hai mẫu tử Tư Không Như Ý cùng Tư Không Chiếu khiến Cơ Vân Thiền triệt để hết hy vọng cũng trở nên dư thừa.

Ánh mắt lại nhìn qua "Hồn ấn ", đạo lực lượng tinh thần của Hồng Nguyệt Phượng Hoàng dù đã mất đi, lại giống như một đạo chấp niệm không tiêu tán đi, không ngừng nói với hắn:

- Ta... Phải về nhà... Ta... Muốn... Quay trở lại... Nhà...

Nghe mấy chữ này hốc mắt Mộ Hàn đột nhiên nóng lên, trí nhớ kiếp trước đột nhiên ùa về.

- Ngươi còn có cơ hội về nhà, mà ta... Rốt cuộc không thể quay về.

Hơn nửa ngày Mộ Hàn mới thở sâu, nhẹ nhàng nỉ non một tiếng sau đó mang "Hồn ấn" đặt vào ngực, trịnh trọng nói:

- Yên tâm đi, chỉ cần ta có thể tới Thần U Thiên Vực thì nhất định sẽ đi phượng sào đưa ngươi về nhà!

Vừa mới nói xong chấp niệm cũng tiêu tán đi.

Thu hồn ấn vào tâm cung. Đáy lòng Mộ Hàn cũng không nghĩ tới trí nhớ kiếp trước.

- Đại Hạc Thiên Vực này chính là bước đầu tiên ta rời khỏi Thái Huyền Thiên Vực.

Trong mắt Mộ Hàn hiện lên một tia chờ mong.

Đại Hạc Thiên Vực nằm ở thế giới bên ngoài, Mộ Hàn sớm đã biết rõ, thậm chí lúc hóa võ nhập đạo "Tử Hư Thần Cung" biến dị hiện ra một đoạn trí nhớ ngắn cũng nói về Đại Hạc Thiên Vực. Người nọ chính là phụ thân chân chính của thân thể này, "Thái Thanh" .

Từ lời Thái Thanh nói hắn muốn tặng đứa con chưa ra đời một kiện vũ khí ở Đại Hạc Thiên Vực "Thiên Lôi Tuyệt Vực".

- Cũng không biết Thái Thanh chuẩn bị vũ khí gì cho con của mình.

Mộ Hàn tim đập thình thịch, Thái Thanh là người Linh Hư tộc, ngy cr Thái Thần An, Thái Thần Nguyên cùng Thái Thần Tâm tuyệt thế cường giả cũng bị hắn giết, hắn lưu vũ khí cho con mình chắc không phải tầm thường. Trước kia Mộ Hàn từng nhiều lần nghĩ tới, nếu có năng lực rời khỏi Thái Huyền thì nhất định phải đi Đại Hạc Thiên Vực một chuyến tìm vũ khí này, nhìn xem nó có bộ dáng gì.

Hôm nay cơ duyên xảo hợp tới chỗ này, Mộ Hàn tự nhiên không muốn bỏ qua.

"Thiên Lôi Tuyệt Vực" rốt cuộc là nơi nào thì Mộ Hàn hoàn toàn không biết gì cả.

Đi tới Phù Vân thành này, Mộ Hàn từng hỏi Vân Vô Kỵ về tình huống ở đây, trong đó kể cả Thiên Lôi Tuyệt Vực, nhưng nghe xong cũng chẳng có tin tức gì quan trọng. Đại Hạc Thiên Vực không thể nào nhỏ hơn Thái Huyền Thiên Vực, Vân quốc tại Đại Hạc chỉ tương đương một quốc gi nhỏ ở Thái Huyền Thiên Vực mà thôi.

Tu sĩ ở nơi nhỏ bé hiểu biết cũng có hạn.

Nhưng mà không sao, Mộ Hàn đã sớm có chỗ chuẩn bị, lập tức tâm niệm khẽ động và một đoàn khí tức màu vàng bay ra.

Đây chính là tàn hồn của Động Huyền thượng nhân.

Năm đó ở"Vực Giới Sát Tràng" Chiến Hồn Điện ở "Động Huyền Thiên Hồn đài" Mộ Hàn đánh bại Động Huyền thượng nhân, thu tàn hồn của hắn vào tâm cung, trừ muốn ép công pháp võ đạo ra còn nghĩ tới ngày sau đi tới Đại Hạc Thiên Vực còn có thể hỏi hắn tình huống Đại Hạc Thiên Vực.

Thời gian dài như vậy Mộ Hàn thiếu chút nữa quên tâm cung của mình giam giữ tàn hồn, thẳng đến khi hỏi Vân Vô Kỵ về "Thiên Lôi Tuyệt Vực" thì hắn đột nhiên nhớ ra.

- Lão gia hỏa, ngươi có biết ‘Thiên Lôi Tuyệt Vực không?

- Thiên Lôi Tuyệt Vực?

Trong đoạn tàn hồn vang lên giọng của Động Huyền thượng nhân, lại có vẻ buồn bã ỉu xìu.

- Lão phu chưa nghe nói qua... Tiểu tổ tông, ngươi nên diệt tàn hồn của lão phu đi...

Bị Mộ Hàn giam giữ lâu như vậy, tính tình của Động Huyền thượng nhân sowmsbij mài sạch sẽ, hôm nay sống không bằng chết.

Mộ Hàn nghe vậy cười cười, nói:

- Lão gia hỏa, ngươi muốn chết rất khó, nhưng mà ngươi muốn sống rất đơn giản, ngươi biết đây là nơi nào chứ?

Không chờ Động Huyền thượng nhân đáp lại, Mộ Hàn liền cười nói:

- Đây là Đại Hạc Thiên Vực xuất thân của ngươi đấy, nếu ngươi có thể khiến ta thỏa mãn, ta cũng sẽ cho ngươi phi thường hài lòng.

- Đại Hạc Thiên Vực?

Động Huyền thượng nhân kinh hô lên.

- Ngươi... Ngươi không có gạt ta?

- Ta cần gạt ngươi sao?

Mộ Hàn hỏi ngược lại.

- Đúng vậy, ta đã ra bộ dáng này, ngươi xác thực không có gạt ta cái gì, ngươi làm cho ta suy nghĩ... ‘ Thiên Lôi Tuyệt Vực, ... Nơi này ta chưa có nghe qua... Đúng rồi, năm đó lão phu còn ở Đại Hạc Thiên Vực có nghe người ta nói về Lôi Hải Chiểu Trạch, nơi này phi thường nguy hiểm, hẳn là hậu nhân đã đổi tên thành Thiên Lôi Tuyệt Vực?

- Ah? Lôi Hải Chiểu Trạch?

"..."