Vũ Vương

Chương 441: Hư Không Đỉnh (1)

- Lực lượng kỳ diệu thế này, nàng ta có thể pha loãng 'Thực Hồn Ma Khí' của bổn tọa đến tình trạng như thế sao?

- Thánh Phẩm Tâm Cung? Lại là một cái Thánh Phẩm Tâm Cung?

Híp mắt trầm tư chỉ chốc lát, Đại Địa Ma Long liền mừng rỡ như điên mà kêu to lên

- Kẻ đã pha loãng 'Thực Hồn Ma Khí' của bổn tọa, nhất định là 'Vô lượng Thánh Cung' ! Một cái 'Đạm Hồn Thánh Cung', một cái 'Vô lượng Thánh Cung', không nghĩ tới lại xuất hiện hai con sâu róm có được Thánh Cung . Chỉ cần nuốt vào hai cái Thánh Phẩm Tâm Cung này, bổn tọa chỉ cần một năm là có thể hoàn toàn phá tan phong ấn. . . Quả nhiên là trời giúp bổn tọa, trời giúp bổn tọa!

Đại Địa Ma Long cười thoải mái ầm ĩ, thân hình to lớn đồ sộ không nhịn được bắt đầu rung rinh, rồi bỗng nhiên đập ầm ầm vào mười hai cây cột Đô Thiên Linh Trụ chung quanh.

Qua một hồi thật lâu sau, nó mới hơi hơi bình tĩnh, lầu bầu nói:

- Nàng đã có được 'Vô lượng Thánh Cung', hiệu quả của 'Thực Hồn Ma Khí' đối với nàng ta không lớn. Mà nàng lại là tu vi Vạn Lưu Nhất Trọng Thiên, phân thân linh hồn Mệnh Tuyền Ngũ Trọng Thiên dẫu có lại nhiều hơn, thì cũng khó có thể tạo thành uy hiếp quá lớn đối với nàng.

- Xem ra cũng chỉ có thể tạm thời thả ở đó, trước cứ hấp thu các Tâm Cung khác để khôi phục thực lực.

Trong chốc lát, Đại Địa Ma Long đã có quyết đoán, hắn mặc dù hận không thể lập tức chộp tới Thánh Cung của hai người , nhưng lại cũng chỉ có thể kiềm chế tâm tư sốt ruột

- Cứ có được bốn mươi tám cái Tâm Cung kia, là thực lực của bổn tọa có thể tăng lên một mức lớn . Đến lúc đó, liền có thể một lượt bắt giữ bọn họ.

- Liền như vậy đi?

Xa xôi trong hư không, Tiêu Tố Ảnh đột nhiên hơi nhíu hàng mi, có chút không giải thích được nhìn chín con Đại Địa Ma Long chỉ dài mấy chục thước bống nhiên bay nhanh đi xa.

- Vút!

Ở cửa Hắc Ma Điện nguy nga sừng sững đứng thẳng, hư không như muốn rung động mà bắt đầu dao động kịch liệt. Một chiếc đại đỉnh cao gần mấy thước đột nhiên bắn ra dữ dội.

Sau khi xoay quanh một vòng ở trên không trung , nó nhẹ nhàng bay xuống trên mặt đất.

- Coong!

Trong tiếng vang lên giòn tan, cái đỉnh mở ra, bóng người cất bước đi ra từ trong hư không hết người nọ đến người kia.

Tiêu Dịch Tiên, Phù Kiên, Ngọc Tâm Hạc, Tư Không Như Ý. . .

Ngoài số Tông chủ Tứ Đại Thiên Tông ra, cường giả Vạn Lưu Cảnh tứ tông như Yến Minh, Thư Tình cũng có không ít người chạy lại đây, lại có đến mười hai người.

Mà giờ phút này chỉ cách thời điểm Bạch Liên ấn xuất hiện hành động khác thường mới chỉ có thời gian nửa ngày.

Sau khi hiện thân, đám người Tiêu Dịch Tiên không hề trì hoãn chút nào, tức thì đi xuyên qua hai cây trụ lớn lối vào Hắc Ma Điện đến không gian bên trong. Mà Phù Kiên chính là tay phải ra một chiêu, chiếc đỉnh lớn liền nhanh chóng co rút thu nhỏ lại thành cỡ chỉ bằng chiếc bát to, rồi nhẹ nhàng rơi vào trong lòng bàn tay. Sau đó lại bị Phù Kiên thu vào bên trong Tâm Cung.

- Tông chủ, các người tới thật nhanh, còn tưởng rằng các người nhanh nhất đều phải một ngày mới có thể chạy tới.

Sau khi hợp nhất cùng đám người Lệ Thu Thủy đang chờ đợi trong điện, số cường giả Vạn Lưu Cảnh tứ tông đã là đạt tới hai mươi người. Thấy thế, một người trưởng lão Thần Tiêu Thiên Tông như trút được gánh nặng mà thở phào nhẹ nhõm, mắt lộ ra vẻ mừng rỡ .

- May mắn có 'Hư không đỉnh' của Phù Tông chủ, có thể mang theo mọi người xuyên qua không gian rất nhanh . Lúc này mới làm cho thời gian đi đường của mọi người ngắn đi rất nhiều.

Ngọc Tâm Hạc trầm giọng nói

- Các vị trưởng lão, tình huống nơi này ra sao?

Hai đạo ánh mắt đã thực chất cũng nhìn về phía vết lõm Bạch Liên ấn kia.

- Còn may, 'Hắc Ma thần thú' đã đình chỉ đánh sâu vào phong ấn.

Lệ Thu Thủy hơi cảm thấy may mắn.

- Việc này không nên chậm trễ . Chúng ta lập tức tiến vào không gian phong ấn, gia cố phong ấn!

Tiêu Dịch Tiên hai tròng mắt như điện, tức thì trao đổi ánh mắt cùng Phù Kiên, Ngọc Tâm Hạc và Tư Không Như Ý , đều là không hẹn mà cùng gật đầu. Cho dù trước đây bọn họ còn có khúc mắc trong lòng hay không thì lúc này đều đã hoàn toàn bỏ qua, đồng tâm hiệp lực, để tránh ách tai ương lại giáng xuống Thái Huyền Thiên Vực.

Sau một khắc. Bên trong điện phủ rộng rãi, bóng dáng liên tục chớp động. Mười hai vị cường giả Vạn Lưu Cảnh như Lệ Thu Thủy, Mai Tâm Hạc chia nhau ra đứng ở ngay bên cạnh mười hai cây cột Đô Thiên Linh Trụ .

- Bắt đầu!

Tiêu Dịch Tiên thì tiến vào bên trong Bạch Liên ấn, sau khi hét lớn một tiếng liền cùng đám người Lệ Thu Thủy đồng thời điều động chân nguyên.

Chỉ trong tích tắc sau, mười hai cây cột Đô Thiên Linh Trụ liền đã đồng thời bùng nổ xuất ra một vầng ánh sáng lấp lánh rực rỡ. Mà Bạch Liên ấn mặc dù cũng có tia chớp sáng trắng bắn ra bốn phía, nhưng mà luồng sáng cũng là chợt mạnh chợt yếu, phình to thu nhỏ không chừng ở giữa các Đô Thiên Linh Trụ. Nhưng lại có vẻ không ăn ý,hoàn toàn xa lạ, cái loại cảm giác kết thành một khối hoàn toàn biến mất.

- Không tốt, Đạo Văn của 'Bạch Liên ấn' đã có bộ phận bị mạnh mẽ phá hư!

Tiêu Dịch Tiên sắc mặt khẽ biến.

Nghe nói như thế, sắc mặt đám người Ngọc Tâm Hạc đều trở nên có chút nặng nề. Phù Kiên càng là bóng dáng chợt lóe, cũng vào đến bên trong Bạch Liên ấn. Chân nguyên đỏ như lửa từ trong lòng bàn tay trút xuống, nhập vào bên trong Đạo Khí . Trong số hai mươi vị cường giả Vạn Lưu Cảnh ở trong điện thì có vài vị Đạo Văn Sư, nhưng lại chỉ có Phù Kiên có thực lực mạnh nhất.

Thấy Phù Kiên xuất thủ, cái nhìn của mọi người trong chớp mắt đều dồn vào trên người ông ta.

- Quả nhiên như Tiêu Tông chủ nói. . .

Một lát sau, Phù Kiên khe khẽ thở dài một hơi, sắc mặt nặng trĩu .

- 'Hắc Ma thần thú' đánh sâu vào đã khiến cho một bộ phận Đạo Văn của 'Bạch Liên ấn' bị tổn hại. Nưng mà có mười hai 'Đô Thiên Linh Trụ' duy trì, phong ấn trong khoảng thời gian ngắn còn không sụp đổ. Có điều , nếu chúng ta muốn đi vào không gian phong ấn cũng đã là không có khả năng.

- A? Không thể vào không gian phong ấn thì làm thế nào gia cố phong ấn?

- Nói không chừng chúng ta sau này chỉ có thể trơ mắt nhìn phong ấn này bị 'Hắc Ma thần thú' phá hỏng từng điểm một?

- Không thể đi vào, vậy số đệ tử tứ tông trước đây tiến vào không gian phong ấn có thể đi ra hay không?