- Vâng, Tông chủ!
Mộ Hàn theo bản năng gật đầu, thu "Lưu Ly Thất Thải Thạch" vào Tâm Cung. Nhưng mà trong chớp mắt trên mặt liền lộ rõ một vẻ vui mừng. Tiêu Dịch Tiên tựa hồ là đang nói cho chính mình, một năm sau, sẽ có hành động tiến vào "Sâm La Thần Điện".
Nhưng mà ngay sau đó, Mộ Hàn liền nghĩ một vấn đề. Số lượng "Lưu Ly Thất Thải Thạch" không nhiều lắm, tham gia hành động tất nhiên đều là cường giả Vạn Lưu Cảnh. Một năm sau, nếu như tu vi của chính mình vẫn còn dừng lại tại cảnh giới Mệnh Tuyền thì sau khi tiến vào "Vực Giới Sát Tràng" và "Sâm La Giới" , chắc chắn sẽ phi thường nguy hiểm.
Mộ Hàn cũng không có thói quen dựa vào sự bảo vệ của người khác . Huống hồ, một khi nguy cơ giáng xuống, những cường giả Vạn Lưu Cảnh này bảo vệ tự bản thân đều vẫn còn không còn kịp nữa, thì có thể nào bận tâm đến hắn? Nói không chừng trong lòng còn có thể ước gì hắn chết sớm một chút, để tránh liên lụy cả đội ngũ tham gia hành động.
Về phần hành động một mình, Mộ Hàn tạm thời còn không có nghĩ tới.
Mộ Hàn mặc dù đối với "Sâm La Giới" vốn không hiểu nhiều lắm. Thậm chí ngay cả danh từ này, thì vốn lúc ban đầu hắn đều là nghe được từ trong miệng Mặc Đan Thanh. Nhưng "Vực Giới Sát Tràng" Tứ Trọng kia đã nguy hiểm dị thường, "Sâm La Giới" ở vào bên trong khu vực Tứ Trọng sẽ còn che giấu nguy hiểm như thế nào, là điều có thể nghĩ.
Trong lúc nhất thời. Từ dưới đáy lòng Mộ Hàn đột nhiên dâng lên một cỗ xúc động mãnh liệt, hận không thể lập tức liền có thể đột phá đến Vạn Lưu Cảnh.
- Ba vị Tông chủ, việc trao phần thưởng Thiên Tông Võ Hội đã xong, kế tiếp nên nói đến những chuyện khác.
Tư Không Như Ý đột nhiên mở miệng, hai đạo ánh mắt sau khi đảo qua rất nhanh từ trên người Tiêu Dịch Tiên, Ngọc Tâm Hạc và Phù Kiên liền rơi trên người Mộ Hàn. Một đôi mắt bắt đầu có hơi nheo lại
- Mộ Hàn, hai ngày nay cả thành Vô Cực đều lưu truyền, nói đệ tử Cơ Vân Yên của Vũ Long Thiên Tông ta đã mất tích nhiều ngày là bị ngươi sau khi bắt thì nhốt ở trong Tâm Cung. Thật có chuyện này sao?
Khi nói lời này thì Tư Không Như Ý mặc dù vẫn cười dài, nhưng trong giọng điệu lại không hề có chút vui vẻ nào, trong lời nói càng mơ hồ lộ ra một sự lạnh lẽo.
Nghe thấy bà ta nói đến điều này, tất cả mọi người ở trên Phương Thai này đều đưa ánh mắt nhìn về phía Mộ Hàn.
Trong mắt Cơ Vân Thiền lộ ra ý châm chọc không che dấu chút nào, Tiêu Tố Ảnh thì là có chút lo lắng. Những lời đồn đại có liên quan Mộ Hàn bắt Cơ Vân Yên đã là lan truyền ầm ĩ xôn xao ở trong thành Vô Cực . Tư Không Như Ý trước đây một mực không hề tìm Mộ Hàn để hỏi, tuyệt không có nghĩa là bà ta không để ý tới chuyện này. Hiện tại, quả nhiên bà ta nhân cơ hội làm khó dễ .
- Tuyệt đối không có!
Trong lòng Mộ Hàn hơi kinh ngac, lập tức đã hiểu vì sao Cơ Vân Thiền vừa mới đến nơi này thì lại lộ ra vẻ mặt như vậy, thì ra là đã có Tư Không Như Ý đang chờ chính mình ở chỗ này.
Nhưng mà, Mộ Hàn từ lúc hôm qua liền đã đoán được sẽ xuất hiện tình huống như vậy, cho nên lúc này mặc dù gặp nguy không loạn.
Cơ hồ là không cần suy nghĩ, Mộ Hàn liền lắc đầu, cười khổ nói
- Hôm trước khi võ hội bắt đầu, Cơ sư tỷ đột nhiên tìm đến chỗ đệ tử, nói muốn lấy 'Thái Ất Huyền Phách Đan', 'Chân Diễm Hồng Liên' và 'Vu Minh Phù Ba Đao' làm điều kiện khiến cho đệ tử thả người. Nhưng mà đến bây giờ thì đệ tử đều còn không rõ ràng là xảy ra chuyện gì .
- A?
Tư Không Như Ý đôi mắt khẽ lóe lên, nhưng cũng nhẹ nhàng cười một tiếng, từng bước dồn ép xiết chặt
- Mộ Hàn, nói mà không có bằng chứng. Đệ tử Cơ Vân Yên tông phái ta có bị ngươi cầm nã giam giữ hay không, chỉ cần mở Tâm Cung ra nhìn một chút là sẽ biết. Mộ Hàn, đây chính là phương pháp tốt nhất trả lại sự trong sạch cho ngươi, thiết nghĩ ngươi cũng sẽ không để ý.
- Cái...này. . .
Mộ Hàn lập tức trở nên chần chờ. Đối với tu sĩ mà nói, mở Tâm Cung ra liền có ý nghĩa tất cả bí mật bên trong Tâm Cung đều phải phơi bày trần trụi. Hơn nữa, một khi mở Tâm Cung ra, tâm thần người khác là có thể tùy ý ra vào Tâm Cung. Nếu như là có người lòng mang ý ác , linh hồn đều có khả năng bị kẻ đó khống chế.
Nếu không có hoàn toàn tín nhiệm đối phương, tuyệt đối không có tu sĩ nguyện ý mở Tâm Cung của chính mình ra.
- Mộ Hàn, mở Tâm Cung ra là chuyện rất quan trọng. Ngươi hãy suy nghĩ cho tốt, không nên vội vã đưa ra quyết định!
Đúng lúc này, Tiêu Dịch Tiên bỗng chốc cười nói
- Ngươi cũng không cần lo lắng, ngươi là đệ tử Vô Cực Thiên Tông ta, chuyện mà ngươi không hề làm thì bất luận kẻ nào cũng không thể vu cáo hãm hại ngươi.
- Đúng vậy, Mộ sư đệ, Tông chủ nhất định sẽ làm chủ cho ngươi.
Tiêu Tố Ảnh cũng nói phụ họa theo, trong lúc đang nói thì lại lặng lẽ đưa mắt ra hiệu một cái cho Mộ Hàn, ý tứ phi thường rõ ràng. Nếu như hắn không muốn mở Tâm Cung ra, thì cũng không người nào dám bức bách hắn. Cho dù là Tông chủ Vũ Long Thiên Tông Tư Không Như Ý cũng không được.
Tư Không Như Ý tự nhiên là nghe ra Tiêu Dịch Tiên và Tiêu Tố Ảnh, cha con hai người nói có ý tứ bên ngoài thì bà ta không khỏi hơi sa sầm sắc mặt. Nhưng mà hiển nhiên bà ta cũng đã sớm ngờ tới chuyện sẽ không thuận lợi như thế, bởi vậy cũng không hề lập tức lên tiếng, mà là nheo đôi mắt lại, lẳng lặng chăm chú nhìn Mộ Hàn đối diện.
Ngọc Tâm Hạc và Phù Kiên theo bản năng liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều lộ được một tia ý tứ hàm xúc đầy hứng thú dạt dào.
Còn hơn mười vị cường giả Vạn Lưu Cảnh phía sau bọn họ kia cũng là không có một người lên tiếng, cơ hồ ánh mắt lom lom nhìn không dám chớp mắt mà chú ý vào mấy người Tiêu Dịch Tiên, Tư Không Như Ý và Mộ Hàn. Chỉ một thoáng, bầu không khí ở trên Phương Thai này bắt đầu trở nên có chút áp lực, khắp nơi tràn ngập mùi vị giông tố sắp về.
- Mở Tâm Cung ra, đích thật là biện pháp tốt để chứng minh trong sạch .
Cảm kích nhìn Tiêu Tố Ảnh mà cười cười một tiếng, Mộ Hàn đột nhiên nhướng mày, hơi có chút đùa cợt nhìn Cơ Vân Thiền
- Có điều, Tâm Cung là căn nguyên của tu sĩ chúng ta. Nếu là tùy tiện một con chó con mèo nói năng hồ đồ rằng ta bắt huynh đệ tỷ muội của nàng nhốt bên trong Tâm Cung, rồi ta đều phải mở Tâm Cung ra để mặc cho người khác xem xét như vậy, thì đó cũng không tránh khỏi rất hoang đường !" ! ~!
Thấy Mộ Hàn lại so sánh chính mình tương tự con chó con mèo, gương mặt Cơ Vân Thiền lập tức bị cơn giận làm cho đỏ bừng, môi vừa mấp máy đang muốn phát tác thì Tư Không Như Ý liền khẽ khoát tay chặn lại. Bà chăm chú nhìn Mộ Hàn, lạnh nhạt cười một tiếng, âm thanh thong thả:
- Mộ Hàn, ngươi không muốn mở Tâm Cung ra, tự chứng minh sự trong sạch?