- Trong đó có liên quan như thế nào?
Nói xong lời cuối cùng, Mộ Phi Hổ quát lên như sấm xuân, tiếng nói đinh tai nhức óc ập vào tai của Mộ Hàn, con mắt mở to như chuông đồng nhìn chằm chằm vào Mộ Hàn.
Cháu trai hắn thương yêu nhất là Mộ Tinh Không ngày đó chết thảm, mặc dù cách mấy ngày, nhưng mà nghĩ tới tràng cảnh Mộ Tinh Không chết không toàn thây thì hắn vẫn sầu não.
Mộ Hàn kinh ngạc nói:
- Nhị chấp sự, điều này có liên quan gì tới ta, ta tu luyện là chuyện của ta, bọn họ chết là chuyện của bọn họ, ta đâu có gặp bọn họ đâu cơ chứ! Đúng rồi, nhị chấp sự, ta nghe nói các ngươi kiểm tra tu sĩ từ bên ngoài tới Liệt Sơn Thành trong mấy ngày qua, còn không tìm được hung thủ sao?
- Ngươi...
Mộ Phi Hổ lập tức bị nghẹn lại, lúc này tức giận quát:
- Miệng lưỡi trơn tru! Mộ Hàn, ngươi và bọn người Mộ Tinh Không, Mộ Tinh Phong có cừu oán với nhau, ngày đó bọn chúng cố ý ra bên ngoài tìm ngươi. Các ngươi vừa chạm mặt sau đó xảy ra xung đột, ngươi đánh chết bọn họ, vứt xác bên ngoài Hắc Ma cốc, lão phu nói có đúng không!
- Ngươi, ngươi... Nhị chấp sự, ngươi nói ta giết bọn họ?
Mộ Hàn dùng ánh mắt không dám tin nhìn qua Mộ Phi Hổ, giật mình nói:
- Nhị chấp sự, ta không nghe lầm đấy chứ? Mộ Tinh Phong, Mộ Thiên Vũ cùng Mộ Thiên Lan đều là tu sĩ Chân Khí Cảnh, mà Mộ Tinh Không càng là tu sĩ Đại Thông Cảnh, ta khi đó vừa mới đạt tới Ngoại Tráng Cảnh, có thể giết được bọn họ sao?
Mộ Phi Hổ cười lạnh nói:
- Mộ Hàn, ngươi cũng không phải Ngoại Tráng Cảnh bình thường, ngươi vừa đạt tới Ngoại Tráng Cảnh, lực lượng thân thể đạt tới một ngàn ba, so với Mộ Tinh Không còn mạnh hơn nhiều lắm, hôm nay trong ngõ hẻm hắc y, ngươi nhẹ nhõm đánh bại năm đệ tử Chân Khí Cảnh. Nếu dùng chút thủ đoạn thì ngươi giết chết bọn họ không phải không được, nói thí dụ như... Thừa dịp bọn chúng không chú ý đánh lén.
Mộ Hàn giật mình hiểu được, xem ra cử động của mình trong ngõ hẻm hắc y đã khiến bọn người Mộ Phi Hổ sinh lòng nghi ngờ. Nhưng mà hắn cũng không lo lắng, bọn người Mộ Phi Hổ nhiều nhất chỉ là hoài nghi mà thôi, nếu bọn chúng nắm giữ chứng cớ, chờ hắn không phải là gọi tới đây, mà sẽ trực tiếp giam lại.
- Mộ Hàn, ngươi còn lời gì để nói:
Thấy Mộ Hàn không có lên tiếng, Mộ Phi Hổ lạnh giọng quát một tiếng, cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi nói:
- Trong Mộ gia chúng ta giết hại đồng tộc, lấy mạng đền mạng!
- Ta không lời nào để nói.
Mộ Hàn lắc đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ địa thở dài, nói:
- Ta chỉ không nghĩ tới Mộ gia chúng ta lại sa sút tới trình độ này rồi, tộc nhân bị hại còn không đi tìm hung thủ, mà là cầm tộc nhân hỏi tội. Nhưng mà nhị chấp sự, ta sẽ không trách ngươi, Mộ Tinh Không bị giết là cháu của ngươi, ngươi không thể tìm thấy hung thủ báo thù cho hắn, tức giận cho nên tìm người có thù cũ với hắn phát tiết, cũng là rất bình thường.
Mộ Phi Hổ bị Mộ Hàn nói lời này thì tức giận đến toàn thân run rẩy, ngón tay chỉ vào Mộ Hàn, tức giận nói:
- Mộ Hàn, ngươi nói lão phu vu hãm ngươi?
"..."
Mộ Hàn bĩu môi, hắn trợn trắng mắt, không nói gì, ý tứ rõ ràng: không phải như vậy sao?
Mộ Phi Hổ càng nổi trận lôi đình:
- Làm càn! Làm càn! Thiết Qua, bắt hắn lại, giam vào trong Khuy Tâm Động, lão phu cũng không tin hắn không cung khai!
Khuy Tâm Động, đây là nơi thẩm vấn phạm nhân của Mộ gia. Ở trong động này khắc nhiều đạo văn, bị giam vào trong đó sẽ lâm vào ảo cảnh, mặc kệ người khác hỏi thăm cái gì đều một năm rõ mười khai ra toàn bộ, không có chút giấu diếm.
- Vâng!
Mộ Thiết Qua trầm giọng đáp ứng, con mắt của hắn nhìn chằm chằm vào Mộ Hàn, ngay sau đó bước chân đạp mạnh, thân hình hơi xoáy, thân ảnh thon gầy tới trước mặt Mộ Hàn, tay phải như móng vuốt ưng chụp vào vai phải của Mộ Hàn, chỉ phong lăng lệ như gió bão.
Đồng tử Mộ Hàn có chút co rụt lại, thân hình không tránh không né, ý niệm khẽ động, nắm tay phải của hắn giơ lên ngăn cản một trảo lăng lệ của Mộ Thiết Qua.
Nhìn thấy Mộ Hàn dám làm ra cử động phản kháng trong Ngoại Sự Đường, Mộ Phi Hổ và ba chấp sự khác trong mắt hiện ra một tia kinh ngạc, ba tên tư hình kia cười lạnh, giống như đang giễu cợt Mộ Hàn không biết lượng sức, dù sao Mộ Hàn và Mộ Thiết Qua thực lực không cùng cấp bậc.
- Thật sự không biết lượng sức mà!
Thấy thế trong mắt Mộ Thiết Qua hiện ra thần sắc hung ác, hắn tại Mộ gia không phải là cao thủ võ đạo gì, chỉ có tu vị Đại Thông Cảnh đỉnh phong mà thôi, có không ít đệ tử tầng bốn Tuyển Phong Viện không kém hơn hắn. Nhưng mà thân phận tư hình Mộ gia Ngoại Sự Đường khiến cho hắn uy phong bát diện trong Liệt Sơn Thành này.
Những người trước kia bị hắn bước, có chút thậm chí thực lực mạnh hơn hắn, nhưng mà thời điểm nhìn thấy hắn trên cơ bản cũng không dám động thủ, mà Mộ Hàn thì tốt rồi, vậy mà trực tiếp chống cự!
Trong ngực Mộ Thiết Qua nóng tính đã bị kích phát.
Hô!
Trong khoảnh khắc chân khí tuôn ra ngoài, năm ngón tay của Mộ Thiết Qua càng lăng lệ hơn nữ, kình phong lập tức mọc ra hai ba xích, chà xát làm gương mặt Tần Mộ đau đớn.
Thần sắc Mộ Hàn không thay đổi, động tác của hắn không có lui bước.
Lúc nắm đấm sắp tiếp xúc với trảo của Mộ Thiết Qua, Mộ Hàn xoay mình hất cánh tay phải lên, chỉ nghe "Oanh" một tiếng, một tiếng nổ mạnh trong ngực và bụng của Mộ Hàn vang lên, đạo sóng âm này từ bụng cuộn lên cánh tay, nhưng sau đó ngưng tụ lại và nổ tung.
Phanh!
Va chạm mạnh mẽ quanh quẩn trong Ngoại Sự Đường.
Mộ Phi Hổ, ba tên chấp sự cùng ba tên tư hình ngạc ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào, Mộ Thiết Qua lại "Đạp đạp, đạp đạp" liên tục lui ra sau vài bước, mà Mộ Hàn đứng vững như núi, hai chân giống như mọc rễ trên mặt đất, thân hình của hắn không chút lắc lư.
- Lôi Cực Âm Cương?
Tiếng hô rất nhỏ bỗng nhiên vang lên.
Nói chuyện là lão giả tóc bạc gương mặt gầy gò, chính là đại chấp sự Ngoại Sự Đường Mộ Phi Vân, trong giọng nói lộ ra nét kinh ngạc.
- Chính là công pháp võ đạo hạ phẩm gân gà ‘ Lôi Cực Âm Cương ’?
Một lão giả có vết sẹo trên mặt kỳ quái hỏi, hắn chính là tứ chấp sự Mộ Thanh Sùng.
- Đúng vậy, quả nhiên là công pháp gân gà, không nghĩ tới Mộ Hàn rõ mày luyện thành nó... Kỳ tích! Đây chính là kỳ tích!
Đây là am chấp sự Mộ Phi Dương
"..."
Thời điểm mấy tên chấp sự không kiềm lòng được nói thầm, Mộ Thiết Qua ổn định thân hình cũng từ trong khiếp sợ tỉnh hồn lại, cảm giác được ánh mắt quái dị của ba tên tư hình, gương mặt của hắn hết đỏ lại tím, lại thẹn quá hoá giận công kích Mộ Hàn lần nữa.
Xùy! Xùy...
Năm ngón tay của hắn có ánh sáng trắng quanh quẩn, giống như móc sắt có hao quang chớp động, như thiểm điện xẹt qua hư không, mang theo âm thanh gào thét của công khí.
Công pháp võ đạo trung phẩm, Thiết Trảo Kính!
Đáy mắt của Mộ Hàn hiện ra nụ cười lạnh, bước chân đạp mạnh xuống đất một cái, thân ảnh của hắn lao thẳng vào Mộ Thiết Qua, nghênh đón năm ngón tay kia.