Vũ Thần

Chương 881: Ăn nói ba hoa

Một đạo tiếng kêu nhỏ từ trong miệng Hạ Nhất Minh thoát ra, Ngũ Hành Hoàn trong tay hắn tận lực xoay tròn.

Chân khí từ trong Ngũ Hành Hoàn tuôn ra lao về phía Cát Ma Phàm Thù. Đối mặt với một sát thủ, Hạ Nhất Minh cũng không dám bảo lưu lại chút thực lực nào.

Hắn vừa ra tay đã thể hiện ra tuyệt kỹ của mình, tăng phúc năm lần lực lượng, một khi hắn tấn chức Nhân Đạo Đỉnh Phong thì lúc giao đấu với cao thủ cùng cấp bậc sẽ có không có loại lực lượng nào có thể chống đối lại lực lượng do hắn phát ra.

Quả nhiên, khi cảm nhận được uy áp khổng lồ do Hạ Nhất Minh phát ra, sắc mặt Cát Ma Phàm Thù nhất thời thay đổi, phản ứng của hắn đã nằm trong sở liệu của Hạ Nhất Minh. Không giống như lần đầu tiên gặp mặt, hắn sử dụng lực lượng cường đại của mình để ngăn cản ngũ hành quang hoa của Hạ Nhất Minh, mà lần này hắn thi xuất ra thân pháp vô cùng quỷ dị, trong nháy mắt đã rời khỏi phạm vi công kích của ngũ hành quang mang.

Trong lòng Hạ Nhất Minh âm thầm bội phục, cao thủ siêu cấp như vậy đương nhiễn sẽ có tuyệt chiêu bảo vệ tính mạng, cho nên Hạ Nhất Minh cũng không hy vọng có thể một kích là khống chế được địch nhân của mình.

Ngũ Hành quang mang giống như có hai ánh mắt vậy, nó truy kích theo Hoàng Tuyền lão tổ, lấy tốc độ và khả năng truy tung của thần binh ánh sáng thì đều hơn con người một bậc. Nhưng công pháp của Hoàng Tuyền lão tổ cũng cực kỳ quỷ dị, cho dù là với khả năng khống chế thần niệm của Hạ Nhất Minh thì hắn cũng không thể gây ra bất cứ thương tổn nào cho đối phương.

Bỗng nhiên, Hoàng Tuyền lão tổ đang di chuyển thì đột ngột biến mất trước mắt Hạ Nhất Minh.

Hơi ngẩn người ra, cảm giác được nguy cơ đang đến gần, Hạ Nhất Minh không chút do dự đem toàn bộ tứ chi và đầu co rụt lại, ở trên lưng lập tức xuất hiện một kiện áo giáp che kín toàn thân.

Động tác của hắn vừa hoàn thành thì trên lưng truyền tới một tiếng "đinh" vang lên. Sau đó, Cát Ma Phàm Thù phát ra một tiếng hừ giận giữ, trong nháy mắt đã độn ra xa khoảng mười trượng.

Ngũ thải quang mang một lần nữa xuất hiện, bao lấy người Hạ Nhất Minh, từ trên người hắn một lên một đạo quang mạc.

Đầu và tứ chi theo đó mà chậm rãi xuất hiện, sắc mặt Hạ Nhất Minh lúc này vô cùng ngưng trọng.

Thân pháp của người này thật quá mức quỷ dị và cường đại a.

Lần gặp mặt trước, Hoàng Tuyền lão tổ cũng không thi triển ra loại thân pháp này, nhưng lúc này khi có thực lực ngang hàng đứng trước mặt lão, thì lão không chút do dự sử dụng chiến kỹ cường đại nhất của mình.

Ánh mắt dừng lại ở trên kiện Huyền Quy Xác cảu Hạ Nhất Minh, sau khi kiện áo giáp này xuất hiện che chắn cho Hạ Nhất Minh, sắc mặt Cát Ma Phàm Thù rốt cuộc cũng thay đổi.

- Thần khí?

Thần khí có một đặc thù lớn nhất chính là có thể tự động thay đổi kích thước của nó, ngoại trừ thần khí ra thì không có bất cứ loại thần binh nào làm được chuyện này.

Hạ Nhất Minh cười hắc hắc hai tiếng, hắn không hề giải thích mà chỉ nói:

- Hoàng Tuyền lão tổ quả nhiên là thần thông quảng đại, Hạ mỗ cùng ngươi "một chọi một" công bình đánh một trận a.

Khí thế trên người hắn rốt cuộc điên cuồng bành trướng lên, ngay cả thân thể của hắn từa hồ cũng theo cỗ khí tức này mà cao hơn vài phần.

Cùng lúc đó ở phía sau lưng Hoàng Tuyền lão tổ cũng có một cỗ khí thế đồng dạng đang phát ra, cỗ khí thế này mặc dù không phải do nhân loại phát ra, nhưng uy lực tựa hồ cũng không hề kém.

Cát Ma Phàm Thù xoay chuyển ánh mắt, khi cảm nhận được khí thế của Hạ Nhất Minh cùng Bạch Mã Lôi Điện phát ra, trong lòng hắn có chút do dự.

- Hạ Nhất Minh, ngươi đã bước vào cảnh giới Cửu Cửu Trọng Thiên, chẳng lẽ còn muốn lấy nhiều thắng ít sao?

Cất tiếng cười to nửa ngày, sắc mặt Hạ Nhất Minh hơi trầm xuống, hắn lãnh đạm nói:

- Hoàng Tuyền lão tổ, ngày xưa lúc Kỳ Lân thánh chủ của Đồ Đằng bộ tộc du lịch trong thiên hạ, trong lúc nghênh địch đều là sử dụng nhân thú hợp nhất, điều này hẳn là ngươi phải biết a.

Cát Ma Phàm Thù tức giận hừ một tiếng, nói:

- Đó là quy củ của Đồ Đằng bộ tộc, chẳng lẽ ngươi là tộc nhân của Đồ Đằng bộ tộc?

Hạ Nhất Minh lắc đầu nói:

- Hạ mỗ mặc dù không phải là người của Đồ Đằng bộ tộc, nhưng Bạch Mã lại là bạn sinh thánh thú của Hạ mỗ.

Hắn dừng lại một chút nói:

- Hôm nay chúng ta sẽ sử dụng phương thức quyết đấu của Đồ Đằng bộ tộc để chiến đấu, nếu ngươi không phục có thể tìm thêm một đầu thánh thú nữa để liên thủ.

Hai mắt Cát Ma Phàm Thù hơi dựng ngược lên, mặc dù hàm dưỡng của hắn vô cùng tốt nhưng sau khi nghe những lời này cuar Hạ Nhất Minh thì vẫn thiếu chút nữa là tức giận mắng hắn.

Dựa theo quy củ của bộ tộc Đồ Đằng quyết đấu là quá mức không công bình, về phần để cho hắn đi tìm một bạn sinh thánh thú lại càng là chuyện không thể làm nổi.

Trong một khoảng thời gian ngắn hắn đi đâu để có thể tìm được một đầu thánh thú có thể so sánh được với Bạch Mã Lôi Điện?

Hắn tức giận hừ một tiếng, biết chuyện hôm nay không phải là chuyện tốt. Bất quá ngay cả đối mặt với hai vị cao thủ cùng giai hắn cũng không hề tỏ ra bối rối, bởi vì hắn tuyệt đối tự tin mình có thể bỏ chạy, đừng nói là hai người, dù là nhân số gấp đôi hắn cũng tự tin có thể bỏ chạy.

- Đáng tiếng, khôi lỗi của lão phu không có ở đây, nếu không cùng với ngươi đánh một trận cũng không phải là chuyện không thể - Cát Ma Phàm Thù tiếc nuối nói.

Ánh mắt Hạ Nhất Minh lóe lên một tia quang mang kỳ dị, hắn lúc này đã hiểu rõ được vì sao đối phương lại đi tới đây.

Vũ gia lão tổ, khẳng định là Hoàng Tuyền lão tổ đã thi triển một loại thủ pháp nào đó để rèn luyện Vũ gia lão tổ thành khôi lỗi.

Mặc dù Hạ Nhất Minh cũng không biết Hoàng Tuyền lão tổ làm cách nào để có thể luyện chế ra khôi lỗi, nhưng hắn có thể khẳng định bọn họ sẽ có một mối liên hệ mà người ta không thể hiểu rõ.

Ánh mắt hơi chuyển, Hạ Nhất Minh nói:

- Khôi lỗi?

Cát Ma Phàm Thù lành lùng cười một tiếng, thân thể hắn lắc lư có vẻ như muốn động, bất quá từ trên người hắn lúc này không còn bất cứ sát ý hay chiến ý cường đại nào cả.

Bởi vậy mới thấy được, Cát Ma Phàm Thù c không hề muốn cùng Hạ Nhất Minh giao thủ, mà muốn lấy thân pháp quỷ dị của mình để thoát khỏi cảnh bị truy tung.

Trong lòng Hạ Nhất Minh có chút khẩn trương, sau khi kiến thức thân pháp của lão sát thủ này, Hạ Nhất Minh cũng không tự tin tới mức mình có thể đuổi theo được. Cho dù là có Bạch Mã Lôi Điện ở đây thì kết quả cũng không hề thay đổi.

- Hoàng Tuyền lão tổ, ngươi nói khôi lỗi chính là chỉ Vũ gia lão tổ sao? - Hạ Nhất Minh đột nhiên nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Thân ảnh đang bắt đầu động của Cát Ma Phàm Thù lập tức ngừng lại, đôi mắt bắn ra tinh quang nhìn chằm chằm vào Hạ Nhất Minh.

- Ngươi làm sao lại biết? - Hắn gằn từng chữ hỏi.

Hạ Nhất Minh mỉm cười, hắn cất cao giọng nói:

- Vài ngày trước Hạ mỗ đã từng gặp qua Vũ gia lão tổ, nếu như Hạ mỗ không nhớ lầm thì người này hẳn là đã chết, nhưng không biết vì sao lại có thể sống đứng trước mặt Hạ mỗ, hơn nữa thể hienj ra thực lực của Cửu Cửu Trọng Thiên cường giả.

Hắn dừng lại một chút, nói:

- Ngày xưa Vũ gia lão tổ là chết ở Cửu U chi địa, nếu Hạ mỗ đoàn không ra thì thật sự là quá ngu ngốc.

Ánh mắt Cát Ma Phàm Thù ánh lên vài tia bất đồng, nhưng sát khí trong ánh mắt đã giảm đi ít nhiều.

- Ngươi thấy Vũ gia lão tổ ở nơi nào?

Hạ Nhất Minh làm ra vẻ trầm ngầm một chút, nói:

- Hạ mỗ là ở một vùng hải vực của Nam Hải gặp qua người này, bất quá cùng với người này ở một chỗ còn một vị có đại danh lừng lẫy.

Đôi mắt Cát Ma Phàm Thù lóe lên tia sáng, ánh mắt hắn khôi phục lại vẻ bình tĩnh nói:

- Người nọ là ai?

Hạ Nhất Minh hắc hắc cười nói:

- Hoàng Tuyền lão tổ, Hạ mỗ cũng không phải là thủ hạ của ngươi, ngươi hỏi như vậy chẳng lẽ không cảm thấy có chút thất lễ sao?

Cát Ma Phàm Thù lạnh lùng nhìn hắn, nửa ngày sau rốt cục nói:

- Hạ huynh thứ lỗi, xin hỏi người đó là ai?

Tới giờ phút này, vị thích khách danh chấn thiên hạ rốt cục cũng công nhận Hạ Nhất Minh có địa vị ngang bằng hắn.

Trong lòng Hạ Nhất Minh hơi có chút cảm khái, đạt được tới mức này hắn đã phải nỗ lực rất nhiều a.

Thu liễm lại tâm thần, hắn trầm giọng nói:

- Người này tên là Gia Phỉ Nhĩ Đức, không biết lão tổ đã nghe nói qua chưa?

Ánh mắt Cát Ma Phàm Thù hơi thay đổi, nói:

- Phương Tây Hắc Ám liên minh hội nghị - Hội trưởng đại nhân?

Hạ Nhất Minh liên tục gật đầu, nói:

- Lão tổ quả nhiên là có kiến thức rộng rãi, ngay cả người của phương Tây cũng biết.

Cát Ma Phàm Thù cười lạnh trong lòng, trong đám Cửu Cửu Trọng Thiên cường giả đương thời mà không bi hai người này, hắn làm sao có thể đứng ở trong hàng ngũ đó.

- Hạ huynh, người này luôn hoạt động ở phương Tây không rời đi nửa bước, vì sao lại tiến vào Nam Hải.

Hạ Nhất Minh thở dài một tiếng, nói:

- Không chỉ có Gia Phỉ Nhĩ Đức tới, ngay cả Phất Lan Khắc Lâm cũng tới.

Cát Ma Phàm Thù lúc này đã thật sự động dung, hắn trầm giọng hỏi:

- Đây là vì sao?

- Bởi vì Thiên Niên Băng Đảo trong truyền thuyết. - Hạ Nhất Minh nhẹ nhàng lắc đầu, hắn đem ý đồ của hai vị cường giả này nói ra một lần.

Cát Ma Phàm Thù lúc đầu con bán tín bán nghi, nhưng khi nghe được hành vi của bọn họ lại tin tưởng bảy tám phần. Nếu là bản thân cũng ở trong tình cảnh đó, chỉ sợ hắn cũng sẽ làm ra thủ đoạn tương tự a.

- Hạ huynh, ngươi có thật sự chắc chắn là Vũ gia lão tổ thật sự ở bên người bọn họ không? - Cát Ma Phàm Thù lạnh lùng hỏi.

Hạ Nhất Minh liên tục gật đầu, nói:

- Hạ mỗ từng cùng Vũ gia lao thủ một chút, hiển nhiên là không có khả năng lầm lẫn. Bất quá kỳ quái chính là, Vũ gia lão tổ tựa hồ đối với Gia Phỉ Nhĩ Đức nói sao đều nghe thế, đây không biết là vì sao?

Đôi môi Cát Ma Phàm Thù hơi run lên một chút:

- Ở bên người bọn hắn ngoại trừ Vũ gia lão tổ ra còn có người khác không?

Hạ Nhất Minh càng thêm thật thà đáp:

- Không có. Chỉ có một mình hắn mà thôi.

Cát Ma Phàm Thù hít sâu một hơi, đột nhiên hướng về phía Hạ Nhất Minh cung kính nói:

- Đa tạ Hạ huynh cho biết chi tiết, ngày sau vô luận là bạn hay địch thì Cát Ma Phàm Thù cũng sẽ báo đáp ân tình ngày hôm nay.

Hạ Nhất Minh khoát tay áo, hỏi:

- Lão tổ khách khí rồi.

Hắn dừng lại một chút, ôm chút hy vọng hỏi:

- Các hạ ngày hôm nay vội vã như vậy chẳng lẽ là do không tìm được Vũ gia lão tổ?

Cát Ma Phàm Thù không chút do dự, gật đầu nói:

- Không sai, Gia Phỉ Nhĩ Đức cùng với lão phu thề không đội chung một trời, lần này hắn nếu đã rời phương Tây, lão phu cũng sẽ làm cho hắn có đi mà không có về.

Hắn nói những lời này mặc dù ngữ điệu hết sức bình thường, nhưng Hạ Nhất Minh lại nghe ra được oán niệm cực điểm ở trong đó.

Hạ Nhất Minh suy nghĩ một chút lập tức hiểu được, Hoàng Tuyền lão tổ khẳng định đã đem toàn bộ việc của Hác Huyết và Vũ gia lão tổ tính lên đầu của Gia Phỉ Nhĩ Đức.

Trong lòng Hạ Nhất Minh chuyển qua vô số ý niệm, hắn trầm giọng nói:

- Hoàng tuyền lão tổ, không bằng để cho ta đồng hành cùng được không?