Vũ Thần

Chương 825: Khống chế lực lượng

Trước mặt Hạ Nhất Minh lúc này làm gì còn hòn đảo nhỏ nào. Chỉ thấy mặt biển đục ngầu, từng đợt sóng mãnh liệt lan tỏa bốn phía.

- Đây là chuyện gì?

Hạ Nhất Minh thì thảo hỏi.

- Lôi điện vừa phóng thích lực lượng, sau khi bạo phát khiến cả hòn đảo nổ tung.

Bách Linh Bát hời hợt nói.

Cơ mặt Hạ Nhất Minh giật giật, hắn cười khổ nói:

- Điều này có thể sao?

Lôi điện mặc dù nắm giữ lực lượng cường địa nhưng tuyệt đối không đạt tới mức này, nổ tung một đảo nhỏ, đây tuyệt đối vượt qua cực hạn của Nhân đạo đỉnh cấp cường giả.

Có lẽ chỉ có đám Hỏa long tổ tông trong Cửu Long Lô hay Thụ thần mới có thể làm được.

- Uy lực như vậy cũng không quá cường đại.

Bách Linh Bát trầm tĩnh nói:

- Bất quá là công kích của đơn thể sinh vậy, uy lực này cũng đáng để nghiên cứu.

Hạ Nhất Minh trừng mắt nhìn gã, nếu ngay cả uy lực này cũng không tính là cường đại, vậy bao nhiêu mới đủ coi là lớn.

Như vậy lực lượng của hắn chẳng tính là gì sao?

Ánh mắt đột nhiên ngưng lại, Hạ Nhất Minh kinh hô:

- Lôi điện đâu?

Đảo nhỏ ban đầu đã hoàn toàn biến mất, đương nhiên khi nãy Lôi điện xuất hiện trên đó, nhưng lúc này theo vụ nổ vừa rồi nó đã biến mất, điều này dĩ nhiên khiên Hạ Nhất Minh vô cùng hoảng sợ.

Bách Linh Bát nhìn mặt biển lóe lên từng đạo lôi điện, nói:

- Lôi điện ở dưới đó, với thực lực của nó sẽ không gặp vấn đề gì.

Hạ Nhất Minh lắc đầu, hắn đưa bảo trư lại cho Bách Linh Bát, sau khoảng thời gian vừa rồi, tinh thần của hắn phục hồi lại rất nhiều.

Đây là chỗ tốt nhất khi đạt tới Tiên thiên cảnh giới, bấy luận tốc độ phục hồi thể lực hay chân khí đều không phải hậu thiên tu luyện giả so sánh. Mà Hạ Nhất Minh lúc này tu vi đã đạt tới Ngũ khí cảnh giới, tốc độ phục hồi càng nhanh hơn.

Hít thật sâu một hơi, Hoàng Tuyền Lão tổ cao giọng nói:

- Ta tới đem Lôi điện trở về.

Nghe câu nói của Bách Linh Bát, Lôi điện hẳn sẽ không gặp vấn đề gì. Bất quá nó chìm xuống đáy biển, đương nhiên không chết đuối, nhưng cũng cần phải kéo nó lên.

Thân thể khẽ động, Hạ Nhất Minh đã tiến vào lòng nước, càng lúc càng bơi xuống sâu hơn.

Bảo trư ánh mắt nhìn lại, đột nhiên từ trên người Bách Linh Bát nhảy xuống biển, bơi theo Hạ Nhất Minh.

Bách Linh Bát yên lặng trên không trung, tựa hồ lầm bầm:

- Các ngươi không nên đi thì tốt hơn.

Chỉ là những lời này của gã hơi chậm, không có khả năng truyền tới tai Hạ Nhất Minh cùng bảo trư.

Mặt biển phía trước lóe lên từng đạo lôi điện, điều này có thể chứng minh, trên thân thể bạch mã không ngừng phóng thích lôi điện.

Nhưng lúc này Hạ Nhất Minh cảm nhận lôi điện này có chút biến hóa.

Mặc dù chỉnh thế vẫn là tử điện nhưng cẩn thận quan sát sẽ thấy trong đó pha tạp một chút ngân điện.

Hắn chợt hiểu ra, đây có lẽ là kết quả của việc hấp thu nội đan Ngân man vương.

Ngũ sắc quang mang lóe lên, lập tức bao phủ thân thể Hạ Nhất Minh, hắn vô cùng tin tưởng, chỉ cần Lôi điện không cố ý công kích, tuyệt đối phòng ngự này không bị đánh hỏng.

Phía sau truyền tới dao động rất nhỏ, Hạ Nhất Minh khẽ cười, Ngũ sắc quang mang lại khuếch tán ra thêm một chút, đón bảo trư vào trong.

Dưới sự bảo hộ của Ngũ sắc quang mang quả nhiên những đạo lôi điện đã không gây bất cứ phiền toái nào cho hắn.

Rất nhanh bọn họ đã thấy được tình huống dưới đáy biển.

Vụ nổ khi nãy mặc dù cường đại nhưng cũng chỉ phá hoại trên bề mặt chứ không ảnh hưởng quá nhiều phía dưới.

Chỉ là diện tích hòn đảo vốn đã nhỏ, lúc này càng nhỏ hơn.

Dưới nước thân thể bạch mã không ngừng lóe lên từng đạo lôi điện, bất quá khiến Hạ Nhất Minh yên tâm chính là trên thân thể nó không có bất cứ vết thương nào, hơn nữa khí tức sinh mạng mạnh mẽ tới khó tưởng tượng.

Hạ Nhất Minh mơ hồ cảm nhận được, lúc này thực lực Lôi điện đã đột phá, nếu không tuyệt đối không có được khí tức sinh mạng mãnh liệt như vậy.

Nếu chỉ phục dụng một khỏa nội đan Thánh thú cũng không thể xuất hiện tình trạng này.

Nhưng Ngân man vương vốn là một đầu Thánh thú biến dị, mà càng trùng hợp hơn là nó nắm giữ lực lượng lôi điện như bạch mã, thậm chí uy lực không thua kém bao nhiêu.

Hai lực lượng này cùng hội tụ một chỗ, có trời mới biết sẽ phát sinh chuyện gì. Mà bạch mã hưởng vận khí này, lực lượng bạo tăng mới chính là điểm Hạ Nhất Minh cảm thấy vạn phần mừng rỡ.

Bạch mã chậm rãi mở mắt, mặc dù trong đáy biển nhưng Hạ Nhất Minh cảm nhận được từ ánh mắt này chớp đột một tia tử quang cùng ngân quang.

Loại quang mang như mộng huyễn này phảng phất ẩn chứa ma lực, đặc biệt trong nước càng dũ phát kỳ dị, càng khiến ngươi ta say mê.

Theo sau Lôi điện chạy thẳng về phía Hạ Nhất Minh. Tốc độ của nó vẫn như trước đây, nhanh tới cực điểm, chỉ giây lát đã tới bên người hắn. Hạ Nhất Minh thân mật vỗ lên lưng bạch mã, ánh mắt nhìn điện mang lóe lên bốn phía, lập tức ôm bảo trư nhảy lên.

Hai chân kẹp nhẹ, Lôi điện dưới chân nhanh chóng rời khỏi đáy nước xuất hiện trên mặt biển.

Xa xa Bách Linh Bát lẳng lặng nhìn bọn họ tới, đôi mắt như bảo thạch bắn ra một tia quang mang quét qua thân thể đám người Hạ Nhất Minh.

Lôi điện hí lên một tiếng, mặc dù nó có chút bất mãn nhưng ở cùng Bách Linh Bát đã lâu, đối với năng lực kỳ dị của gã nhìn lắm thành quen.

Hạ Nhất Minh cười vang, nói:

- Bách huynh. Ngươi có thể tới được rồi.

Bách Linh Bát kiên định lắc đầu, nói:

- Không phải ta tới mà là ngươi tới.

Hạ Nhất Minh ngơ ngác hỏi:

- Vì sao?

Bách Linh Bát nhìn hắn, nói:

- Tới.

Hạ Nhất Minh càng kinh ngạc hơn, hắn định nói gì đột nhiên cảm nhận một cỗ lôi điện cường đại từ thân thể bạch mã truyền tới.

Từ sau khi rời hải vực, Hạ Nhất Minh đã thu lại Ngũ sắc quang mang, lúc này lôi điện không gặp bất cứ trở ngại nào truyền dọc thân thể hắn cùng bảo trư.

Một người một trư bi thảm hét lên, dưới mông Hạ Nhất Minh như lắp lò xo, đột ngột bắn lên cao.

Trên thân thể bọn họ từng tia điện lập lòe, tựa hồ như biểu diễn. Nguồn: http://truyenfull.vn

Giữa không trung, mắt thấy sắp rơi lên thân thể bạch mã, Ngũ sắc quang mang lóe lên, Hạ Nhất Minh túm chặt bảo trư cứ thế lơ lửng trên không, theo sau vọt thẳng lên cao.

Khi bay lên không trung, Hạ Nhất Minh nhìn lại, không biết từ khi nào trên thân thể bạch mã lóe lên từng đạo lôi điện, vừa rồi công kích hắn chính là đạo lôi điện này.

Bất quá lúc này ánh mắt hắn nhìn bạch mã chỉ thấy nó bất an giãy giụa, bốn vó không ngừng đạp lên mặt nước, ánh mắt đầy vẻ vô tội.

Thân thể Hạ Nhất Minh khẽ run lên, nói:

- Bách huynh. Xảy ra chuyện gì?

- Lực lượng lôi điện quá lớn, nó không thể khống chế lực lượng này.

Bách Linh Bát bình thản nói.

- Ta vừa rồi đã nhắc nhở ngươi, lực lượng này sắp bạo phát.

Hạ Nhất Minh thiếu chút nữa giận sôi gan, vừa rồi Bách Linh Bát không đầu không cuối nói một từ " tới". Nếu như coi đây là lời nhắc nhở, trừ khi là giun trong bụng gã, nếu không ai biết mà phản ứng kịp.

Hít thật sâu một hơi, Hạ Nhất Minh trầm giọng nói:

- Bây giờ chúng ta nên làm gì?

- Không nên tới gần Lôi điện, chờ nó thích ứng với lực lượng của chính mình.

Bách Linh Bát nói xong những lời này, hai mắt đột nhiên sáng lên, nói:

- Lại tới nữa.

Âm thanh gã vừa vang lên, từ trên thân thể bạch mã, lôi điện lập tức bạo phát, hơn nữa còn cường đại hơn xa vừa rồi.

Hạ Nhất Minh sắc mặt nhất thời trở lên khó coi, hắn vừa rồi đã nếm đủ lực lượng lôi điện này rồi.

Hắn liếc mắt nhìn bảo trư, bất luận là đôi mắt lớn hay đôi mắt nhỏ đều là một mảnh sợ hãi.

Một lát sau, lôi điện trên người bạch mã rốt cuộc cũng biến mất, nó ngẩng đầu hí lên một tiếng như báo hiệu thân thể đã trở lại bình thường.

Hạ Nhất Minh cẩn trọng ôm bảo trư hạ xuống, sau khi nhìn qua thân thể Lôi điện, trong lòng hắn đầy cảm khái.

Sau khi phục dụng nội đan Ngân man vương, thực lực Lôi điện đề cao tới không ngờ. Nhưng cũng vì vậy nên nó không thể khống chế, theo đó hi vọng cưỡi lên lưng nó càng không thể thực hiện.

Lôi điện khẽ động bốn vó như muốn tiến lại gần, đột nhiên nó ngưng lại.

Tựa hồ như Lôi điện cũng biết biến hóa trên thân thể nó, bởi vậy nó chủ động dừng lại.

Hạ Nhất Minh cười khổ một tiếng, chủ động vuốt ve bộ lông của nó, nói:

- Không sao. Chờ ngươi có thể khống chế lực lượng, chúng ta lại ngao du đại dương.

Ánh mắt Lôi điện nhất thời sáng lên, cổ nó ngẩng cao, thần thái như có thể đi khắp thiên hạ.

Nhưng lúc này Hạ Nhất Minh lại cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt, hắn không do dư lập tức bay ngược về sau.

Quả nhiên một tia lôi điện lại lóe lên trên thân thể bạch mã, nếu không phải Hạ Nhất Minh phản ứng kịp, nhất định sẽ trúng thêm một lần công kích.

Bạch mã hậm hực cúi đầu, trước khi thành công khống chế lực lượng, nó cũng không có gì để kiêu ngạo.

Hạ Nhất Minh lắc đầu, đột nhiên nghe được âm thanh của Bách Linh Bát trên không:

- Tới.

Hắn lập tức tập trung tinh thần chuẩn bị bỏ chạy.

Lấy thực lực của bạch mã lúc này, có trời mới biết phạm vi khuếch tán của lôi điện bao xa, cẩn thân một chút cũng không thừa.

Chỉ là lần này trên thân thể bạch mã không xuất hiện động tĩnh nào.

- Bách huynh. Không tới hả.

- Tới.

- Ta sao không thấy?

Hạ Nhất Minh trong lòng khẽ động. Chẳng lẽ lôi điện của bạch mã đã tới tình trạng vô hình?

- Ở nơi kia.

Bách Linh Bát đột ngột chỉ ngón tay về phía xa.

Hạ Nhất Minh ngạc nhiên nhìn theo, xa xa xuất hiện một bóng đen thẳng tắp hướng về nơi này.