Một luồng sáng nhằm thẳng hướng Động Thiên Phúc Địa phóng tới. Xa xa từng dãy núi trải dài liên miên bất tận nhưng đồng dạng vô cùng trầm tĩnh. Lôi điện di chuyển qua những đỉnh núi cũng như trên đất bằng, có khi những đóa hoa bên đường như ngẩng lên xem ai đó vừa chạy nhanh như vậy.
Hạ Nhất Minh khẽ kẹp chân, Lôi điện lập tức ngừng lại, đôi mắt to của nó chuyển động như hoài nghi vì sao Hạ Nhất Minh lại bảo dừng.
Ngẩng đầu nhìn trời, Hạ Nhất Minh trầm ngâm hồi lâu, từ trên người lấy ra một tấm bản đồ.
Đây là bản đồ Vũ Mạc Phi chuẩn bị trong hộp gỗ, sau khi mở nó ra, Hạ Nhất Minh nhất thời biến được vị trí của Động Thiên Phúc Địa.
Kỳ thực Hạ Nhất Minh cũng biết, Vũ Mạc Phi sở dĩ chỉ điểm vị trí Động Thiên Phúc Địa cho hắn không phải vì lòng tốt, nhưng hắn không thể không thừa nhận chiêu này rất tuyệt.
Bởi vì lão biết, sau khi xem nửa bản Thần đạo chi thư này, Hạ Nhất Minh khẳng định sẽ vô cùng mong muốn được xem nửa còn lại.
Thần đạo bí tịch này đối với Tôn giả tu luyện ngũ hành đã có lực hấp dẫn cường đại huống hồ với người tu luyện cả Ngũ hành như Hạ Nhất Minh lực hấp dẫn này không nghi ngờ gia tăng gấp trăm lần.
Ánh mắt quét qua trên mặt đất, Hạ Nhất Minh hỏi:
- Bách huynh. Ngươi có tính sai không?
- Không.
Bách Linh Bát không chút do dự nói:
- Mặc dù bản đồ này không chi tiết nhưng phương hướng chắc chắn không sai.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng mơ hồ.
Bách Linh Bát đột nhiên nói:
- Người muốn mạnh mẽ cướp đoạt bí tịch của Động Thiên Phúc Địa ta có một đề nghị, ngươi tốt nhất nên quay lại Quỷ Khốc Lĩnh nhờ Long xà trợ giúp.
Hạ Nhất Minh tức giận nói:
- Ta sao có thể mời gia hỏa cấp bậc Lão tổ tông đó trợ giúp chứ?
- Bảo trư cùng Lôi điện hẳn có thế.
Bách Linh Bát tiếp tục đề nghị.
- Thần Toán Tử từng nói qua. Nơi đó có Nhân đạo đỉnh cấp cường giả.
Nguồn truyện: Truyện FULLHạ Nhất Minh cười hắc hắc, nói:
- Bách huynh. Chẳng lẽ ngươi quên cường giả đỉnh cấp của Động Thiên Phúc Địa đã tới Bắc Cương Băng Cung?
Bách Linh Bát chậm rãi nói:
- Nếu hắn trở về thì sao?
Hạ Nhất Minh không khỏi rùng mình ớn lạnh, hắn căm tức nhìn Bách Linh Bát nói:
- Nếu người kia đã trở về ta lập tức xoay người rời đi.
Sau một lần nếm giáo huấn của Hoàng Tuyền Lão tổ, Hạ Nhất Minh rốt cuộc cũng đã cảm nhận sự kinh khủng của Nhân đạo đỉnh cấp cường giả, bởi vậy hắn không dám chọc tới nữa.
Chần chừ hồi lâu, Hạ Nhất Minh rốt cuộc nói:
- Ngươi yên tâm. Ta tới Động Thiên Phúc Địa không phải vì muốn cướp đoạt mà muốn cùng bọn họ trao đổi.
Đôi mắt như bảo thạch của Bách Linh Bát nhất thời sáng lên.
Hạ Nhất Minh trên mặt lộ rõ vẻ đắc ý, tươi cười nói:
- Vũ Mạc Phi tính toán rất khéo, biết trong tay ta có nửa bản bí tịch nhất định sẽ không từ bỏ ý định. Lão muốn khơi mào để ta cùng Động Thiên Phúc Địa xung đột. Hắc hắc...Nhưng lão tính toán ngàn vạn lần cũng không biết, ta căn bản không cần cầm bí tịch đi.
Bách Linh Bát rốt cuộc gật đầu không phản đối nữa.
Vũ Mạc Phi tặng tấm bản đồ chi tiết, cho dù không có Bách Linh Bát, Hạ Nhất Minh cũng có thể chậm rãi tìm được. Huống hồ bên người hắn còn có cao thủ về phương diện này là Bách Linh Bát.
Chỉ tốn thời gian một ngày bọn họ cũng đã tìm thấy mục tiêu của mình.
Đây là một vùng núi non phong cảnh hữu tình, từ nơi xa nhìn lại có thể thấy đỉnh núi xanh rêu như ẩn như hiện trong mây trắng khiến người ta phải say mê.
Trong những siêu cấp môn phát mà Hạ Nhất Minh gặp qua, chỉ có tổng bộ của Linh Tiêu Bảo Điện đặt tại nơi hoang vu, sau đó hình thành một thành thi quy mô.
Ngoài ra những môn phái khác đa phần thiết lập tổng bộ trong thâm sơn, mặc dù không phải rời xa nhân thế nhưng cũng không kém mấy.
Đương nhiên trong thâm sơn như vậy nhưng thiên địa chân khí nồng đậm hơn xa bên ngoài.
Tổng bộ Động Thiên Phúc Địa lại đặt ngay tại vị trí Ngũ Hành Hoàn khi xưa khai sơn lập phái, thiên địa chân khí nơi này càng nồng đậm hơn gấp nhiều lần.
Hạ Nhất Minh hít một hơi thật sâu, hắn kinh ngạc phát hiện, càng tới gần, thiên địa chân khí càng nồng đậm. Nếu dựa theo mật độ này suy đoán, chỉ sợ trong phạm vi Động Thiên Phúc Địa, thiên địa chân khí nồng đậm không kém Quỷ Khốc Lĩnh.
Ý nghĩ lướt qua đầu thật nhanh, Hạ Nhất Minh mơ hồ nhớ lại lời hứa hẹn của huynh đệ Song ma. Nếu Hạ Nhất Minh đồng ý giao ra Ngũ Hành Hoàn, hắn chẳng những có được hai kiện thần khí mô phỏng bồi thường, thậm chí có thể vĩnh viễn sử dụng đệ nhất Động Thiên.
Hắn nhớ rất rõ, Đại ma khi nói ra đệ nhất Động Thiên, đám Tôn giả còn lại nhất thời bộc lộ vẻ hâm mộ.
Ở nơi này Hạ Nhất Minh đã hiểu được, vì sao Kỳ Liên Song Ma lại không tới Quỷ Khốc Lĩnh.
Có lẽ độ nồng đậm của thiên địa chân khí tại đệ nhất Động Thiên cũng không kém đỉnh Quỷ Khốc Lĩnh.
Hai tai run lên, Hạ Nhất Minh lập tức ra hiệu cho Lôi điện dừng lại.
Quay đầu nhìn lại sơn đạo cách đó không xa, quả nhiên một lát sau có hai người vừa cười vừa nói đi xuống. Bọn họ sau khi qua đoạn quặt mới thấy được đám người Hạ Nhất Minh.
Hai người này đầu tiên ngẩn ra, sau đó lập tức cảnh giác.
Nơi này không phải là địa phương tốt có thể du ngoạn bởi nó quá xa rời nhân thế ồn ào.
Có thể tới đây, ngoại trừ thợ săn vùng bên cạnh, khẳng định chỉ có một mục đích.
Ánh mắt hai người bọn họ quét qua trên người Hạ Nhất Minh, sau đó đều lộ ra vẻ kinh ngạc. Người này tuổi còn quá trẻ, căn bản không thể gây ra cảm giác uy hiếp cho người khác.
Bất quá rất nhanh ánh mắt bọn họ đã rơi lên thân thể Lôi điện, sắc mặt họ lập tức thay đổi, biểu hiện đầy vẻ sợ hãi.
Theo sau bảo trư, Bách Linh Bát lần lượt được họ quan sát.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, không nói một lời, lập tức xoay người lấy tốc độ nhanh nhất...chạy ngược lại.
Hạ Nhất Minh trợn mắt cứng lưỡi nhìn bọn họ, rốt cuộc cũng không lên tiếng gọi.
Khi tới sơn đạo này hắn cũng chỉ gặp hai người kia, chỉ bằng âm thanh truyền tới tai, Hạ Nhất Minh cũng biết bọn họ đều là tu luyện giả.
Mặc dù tu vi nội kình của họ không có gì đặc biệt, nhưng bát tầng cũng coi như có chút thành tựu.
Từ tiếng bước chân của họ, Hạ Nhất Minh cảm giác được hai người này tu luyện công pháp thuộc về Ngũ hành, bởi vậy hắn khẳng định bọn họ là đệ tử của Động Thiên Phúc Địa.
Hắn lẳng lặng đứng chờ, muốn để hai người này đi bẩm báo một tiếng. Bất luận Kỳ Liên Song Ma hay Phiền Thạc Tôn giả hắn cũng đều quen biết.
Chỉ bất quá, phản ứng hai người kia quả thật đáng trách. Vừa nhìn thấy mặt hắn đã lập tức quay đầu bỏ chạy, trong nhất thời ngay cả Hạ Nhất Minh cũng cảm thấy một cỗ tức giận trào lên họng.
Trong đầu chợt xuất hiện suy nghĩ, Hạ Nhất Minh giật mình nói:
- Bách huynh. Vũ gia khẳng định đã truyền tin tới.
Bách Linh Bát khẽ gật đầu, nói:
- Cũng chỉ có thể giải thích như vậy.
Hạ Nhất Minh hừ lạnh một tiếng, bất quá trong thâm tâm cũng thừa nhận, nếu bản thân hắn là Vũ Mạc Phi, sau khi dâng bí tịch, nhất định sẽ truyền tin tới cho Động Thiên Phúc Địa.
Chỉ là loại chuyện này phát sinh trên người, bất luận là ai cũng không cảm thấy thoải mái.
Khẽ vỗ lên lưng Lôi điện, bạch mã chậm rãi đi tới, về phần Bách Linh Bát đang bám chặt đuôi nó phi thường tự giác với công việc bảo tiêu.
Khoảng cách từ nơi này tới Động Thiên Phúc Địa còn phải đi qua một ngọn núi, dưới tình huống Hạ Nhất Minh tận lực áp chế, Lôi điện phải mất nửa canh giờ mới đi hết đoạn đường này.
Cũng may lúc này Lôi điện trầm ổn hơn rất nhiều, nếu đổi lại trước kia e rằng đã sớm không nhịn được.
Đi qua sườn núi, hai tai Hạ Nhất Minh run lên, trên mặt rốt cuộc lộ vẻ tươi cười.
Xa xa hắn đã nghe được âm thanh Kỳ Liên Song Ma truyền tới:
- Tây Bắc từ biệt, danh tiếng Hạ huynh như mặt trời chính ngọ, thật đáng mừng.
Hạ Nhất Minh cao giọng nói:
- Đại ma huynh quá khen. Hôm nay mạo muội tới chơi, xin chớ trách.
Đại ma cười dài, không kiêng nể nói lớn:
- Hạ huynh có thể tới đây. Hai huynh đệ chúng ta cầu còn không được.
Hạ Nhất Minh trong lòng kinh ngạc. Hắn nghe trong tiếng cười của Song mà cảm nhận rõ thiện ý của họ, nhưng cũng vì thế hắn mới không hiểu chút nào.
Tốc độ Lôi điện được đẩy lên cao, rất nhanh đã tới đỉnh núi trung tâm.
Huynh đệ Kỳ Liên Song Ma đã sớm chờ ở đây, bọn họ đồng thời đưa mắt nhìn bảo trư cùng Lôi điện, ngược lại với Hạ Nhất Minh cùng Bách Linh Bát không quá chú ý.
Hạ Nhất Minh hoài nghi nói:
- Hai vị ma huynh, Lôi điện cùng bảo trư các ngươi đã từng thấy qua. Sao hôm nay quan tâm vậy?
Song ma huynh đệ cười khổ không thôi, Đại ma nói:
- Hạ huynh. Hai Thánh thú của ngươi cường đại như vậy, giấu giếm chúng ta đến khổ.
Nhị ma ít nói cũng khẽ gật đầu, tiếp lời:
- Hạ huynh. Theo ta được biết, ngay cả cường giả của Đồ đằng nhất tộc trải qua nghi thức tẩy lễ cũng chỉ có thể lựa chọn một linh thú làm bạn. Hơn nữa quan hệ sinh tử gắn bó, bất luận một bên chết đi, bên còn lại cũng không có khả năng chọn lựa đồng bạn mới.
Lão nhìn Lôi điện cùng bảo trư, chăm chú nói:
- Xin thứ cho ta mạo muội. Ngươi làm sao có được cả hai Thánh thú làm bạn vậy?
Hạ Nhất Minh nhất thời trợn mắt cứng lưỡi. Hắn cau mày nghĩ tới bảo trư cùng Lôi điện, sau đó cười khổ nói:
- Hai vị. Quả thật không dám giấu giếm. Tiểu đệ tới giờ cũng không trải qua nghi thức gì, chỉ cùng chúng nó chung hoạn nạn nên mới ở một chỗ