Vũ Thần

Chương 340: Nhất mạch tụ đỉnh

Ngày thứ hai, trong gian phòng của Hạ Nhất Minh lần nữa xuất hiện những vị khách tới từ Băng Cung.

Bất quá lần này không chỉ có mình Trác Vạn Lâm, ngoài Băng Cung tôn giả Lê Minh Huyên ngay cả Ngã Văn Bân cũng tự mình tới đây.

Trên mặt hai người bọn họ nghiêm túc lạ thường. Khi ngồi đối diện bọn họ, Hạ Nhất Minh thậm chí còn cảm nhận áp lực cường đại đang tràn ngập xung quanh.

Áp lực này cũng không phải do hai vị Tôn gia cố tình phóng xuất, mà bởi thái độ nghiêm túc sinh ra áp lực đặc thù.

Bên trong gian phòng, ngoài ba người này cũng chỉ còn Hạ Nhất Minh cùng Viên Lễ Huân hai người.

Về phần đám người Hoành Sơn đã sớm bị Hạ Nhất Minh " mời" khéo ra ngoài. Hắn vô cùng rõ ràng, đây là quyết định của bản thân bởi thế không thể liên lụy cả Hoành Sơn nhất mạch.

Cho dù đồng thời đắc tội với hai vị Tôn giả cũng không thể rước họa cho Hoành Sơn nhất mạch.

Hai bên sau khi yên vị, Hạ Nhất Minh thi lễ một chút lập tức vào thẳng vấn đề, nói:

- Nhị vị Tôn giả đại nhân đại giá quang lâm hẳn là vì chuyện của Lễ Huân?

Lê Minh Huyên không chút do dự nói:

- Không sai.

Lão phụ nhân ngẩng đầu, âm thanh vô cùng hòa hoãn:

- Lễ Huân. Ngươi theo sư phụ về Băng Cung. Lấy thân phận Tôn giả sư phụ khẳng định có thể giúp ngươi tấn giai Băng hệ tôn giả.

Viên Lễ Huân khẽ gật đầu nói:

- Đa tạ ý tốt của sư phụ.

Lời nói của nàng lạnh như băng, không có chút kích động nào. Những người ngồi đây đều biết, sở dĩ giọng nói của nàng như vậy là do mới tu luyện Băng hệ công pháp, chỉ cần công lực thâm hậu hơn, nắm giữ hoàn toàn lực lượng sẽ không gặp phải tình huống như vậy nữa.

Chẳng qua để đạt tới trình độ như vậy không biết cần khoảng thời gian dài ngắn ra sao mới có thể hoàn thành.

Lê Minh Huyên vẻ mặt tươi cười nói:

- Nhu vậy ngươi đã đồng ý theo sư phụ về Băng Cung?

Vẻ mặt Viên Lễ Huân bỗng lộ ra vẻ khó xử, nàng quay đầu nhìn Hạ Nhất Minh.

Lúc này trong tay Hạ Nhất Minh đang chơi đùa với Ngũ Hành Hoàn, hắn không có ý thị uy với những người này, chỉ thong thả truyền Ngũ hành chân khí vào nó, tùy ý để nó biến hóa.

Điều này cũng là từ trong bí tịch Kim hệ tâm đắc Hạ Nhất Minh học được. Lợi dụng Hỏa, Thổ, Kim tam hệ tương sinh cảm ứng thiên địa chân khí, từ đó đạt được lĩnh ngộ thật lớn đối với Kim hệ lực lượng.

Ngũ Hành Hoàn trên tay Hạ Nhất Minh dĩ nhiên là hoạt động như vậy, bất quá phương pháp hắn sử dụng có chút khác biệt.

Mỗi một lần đều bắt đầu từ Thủy hệ chân khí, sau đó kết thúc ở Kim hệ chân khí. Mỗi một vòng luân chuyển Hạ Nhất Minh đều cảm thấy như sắp đột phá. Cảm nhận được điều này khiến Hạ Nhất Minh tùy ý cầm Ngũ Hành Hoàn trên tay không nỡ buông ra.

Ánh mắt Ngả Văn Bân cùng Lê Minh Huyên lúc này cũng đặt trên người Hạ Nhất Minh, ngay từ đầu bọn họ vốn không chút để ý, nhưng càng lúc ánh mắt của bọn họ càng bị Ngũ Hành Hoàn hấp dẫn.

Trong cảm giác của bọn họ, Ngũ Hành Hoàn giống như một thế giới Luân hồi kỳ dị.

Ngũ hành lực lượng trong thế giới này lặp đi lặp lại không đổi. Nhưng mỗi một vòng luân hồi lực lượng dường như được đẩy tới đỉnh điểm. Một khi chân khí đạt tới đỉnh điểm lại vụt trở về điểm thấp nhất, sau đó chậm rãi súc tích, chậm rãi lớn lên, thêm một vòng luân hồi là thêm một lần đạt tới đỉnh cao hơn, càng không ngừng cao hơn càng tích lũy thêm lực lượng đạt tới giới hạn.

Bọn họ lẳng lặng cảm nhận tiểu thế giới này, rốt cuộc đã xác định được, mỗi một lần Kim hệ lực lượng đạt tới cực điểm đó chính là giới hạn.

Khi nghĩ tới Hạ Nhất Minh đã ngưng tụ Tam hoa, bọn họ liếc mắt nhìn nhau nhất thời hiểu vì sao Hạ Nhất Minh sử dụng như vậy.

Ngả Văn Bân thở dài một hơi, nói:

- Hạ Nhất Minh. Ngươi quả nhiên không làm ta thất vọng. Trong năm tới ngươi nhất định có thể ngưng tụ thành công Kim chi hoa, hơn nữa Ngũ hành tụ đỉnh thành công.

Lão vốn muốn nói trong mười năm tới, Hạ Nhất Minh có thể ngưng tụ thành công Kim chi hoa.

Nhưng đột nhiên nghĩ tới bản thân đã từng một lần đánh giá như vậy, tưởng rằng Hạ Nhất Minh mất mười năm mới có thể ngưng tụ Thổ chi hoa, không ngờ chỉ vài tháng thời gian ngay trong trận đấu với Hùng Vô Cực hắn đã ngưng tụ thành công.

Tốc độ này khiến Ngả Văn Bân mở rộng tầm mắt, đồng thời khiến lão hoài nghi nhãn lực của chính mình.

Bởi vậy lúc này lão lập tức đổi giọng, sửa thành năm tới. Bất luận là mười năm hay một năm đối với bọn họ mà nói đều là năm sắp tới.

Đám người Lê Minh Huyên ánh mắt quái dị nhìn Ngả Văn Bân khiến lão không khỏi đỏ mặt, nói:

- Hạ Nhất Minh. Ngươi cũng nghe Lê tôn giả nói rồi. Không biết ý ngươi ra sao?

Hạ Nhất Minh ngẩng đầu, chậm rãi nói:

- Ngả tôn giả. Ta vẫn muốn hỏi, vì sao Băng Cung lại tận lực bồi dưỡng Lễ Huân?

Vẻ mặt hắn vô cùng chăm chú:

- Nói thêm một chút, Lễ Huân lúc này tu luyện chỉ là Băng hệ chân khí, làm sao có thể Tam hoa tụ đỉnh?

Lê Minh Huyên khẽ hừ mũi giễu cợt một tiếng, dường như cười nhạo Hạ Nhất Minh ngu ngốc.

- Hạ Nhất Minh. Ta biết ngươi tu luyện võ đạo có thiên phú không ai sánh được. Nhưng tuổi tác ngươi chưa nhiều, hiểu biết còn chưa rõ ràng lắm.

Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, nói:

- Vãn bối quả thực kiến thức nông cạn. Xin tiền bối chỉ dậy.

Lê Minh Huyên có chút ngẩn ra, không ngờ Hạ Nhất Minh lại thẳng thắn thừa nhận như vậy. Lão phụ nhân do dự một chút, nói:

- Trong Ngũ hành, Thủy hệ công pháp là một hệ kỳ lạ nhất. Nó bao hàm toàn bộ, giống như có thể thu nạp tất cả.

Hạ Nhất Minh cùng Viên Lễ Huân vô cùng tập trung lắng nghe.

- Cũng kỳ diệu như nước trong thế giới này vậy.

Lê Minh Huyên nhẹ nhàng nói, âm thanh như mê say trong đó:

- Lạnh thì hóa thành Băng, bình thường là Thủy, gặp nhiệt độ thì thành Vụ. Đối với Băng Cung chúng ta, chỉ cần có được thiên phú một trong ba loại thuộc tính này, có thể thông qua phương thức khác nhau, thành công ngưng luyện hai loại còn lại. Cuối cùng Tụ đỉnh thành công.

Hạ Nhất Minh nghe được những lời này lập tức ngẩn ra, sau đó nói:

- Lê tiền bối. Nói vậy chẳng phải bất cứ người nào tu luyện Thủy hệ công pháp đều có khả năng trở thành Tam hoa tụ đỉnh Tôn giả?

Lê Minh Huyên tức giận nói:

- Lý luận như vậy không sai. Nhưng người bình thương tu luyện như vậy sao có thể thành công. Chỉ có thiên phú đặc biệt mới có thể từ một hóa ba, từ ba nhập một.

Dừng lại một chút, Lê Minh Huyên kiêu ngạo nói:

- Mỗi người đều biết, muốn Tụ đỉnh thành công đầu tiên phải ngưng tụ Tam hoa, hình thành gốc rễ. Nhưng hiếm ai biết được, Băng, Thủy, Vụ tam chi hoa, mặc dù khác biệt nhưng một khi Tụ đỉnh thành công, lực lượng cường đại hơn xa Tôn giả bình thường.

Hạ Nhất Minh trong lòng đại động, buột miệng hỏi:

- Tiền bối. Nếu Lễ Huân tụ đỉnh thành công, so với Ngũ hành lực lượng của vãn bối thế nào?

Lê Minh Huyên nhất thời trợn mắt, cứng lưỡi không biết trả lời ra sao.

Sau một lúc, vị tôn giả này đành cười khổ nói:

- Ngũ hành tụ đỉnh trong lịch sử đều là những đại nhân vật. Vê phần ai mạnh hơn...

Lão phụ nhân đột nhiên vung tay nói:

- Vấn đề này thật ra rất đơn giản. Chỉ cần ngươi cùng Lễ Huân trở thành Tôn giả, bàn luận một chút là biết ngay.

Ngả Văn Bân cùng Trác Vạn Liêm đồng thời gật đầu. Trong lòng họ chưa từng hoài nghi Hạ Nhất Minh cùng Viên Lễ Huân không thể tấn giai Tôn giả.

Hạ Nhất Minh trong lòng khẽ động hỏi:

- Lê tiền bối. Ngài có phải nhờ tam hệ thuộc tính này tiến giai?

Ánh mắt Lê Minh Huyên nhất thời hiện ra vẻ tiếc nuối, nói:

- Lão thân thiên tư không đủ. Mặc dù cũng có ý nghĩ này nhưng không cách nào làm được, đáng tiếc, đáng tiếc.

Hạ Nhất Minh vẻ mặt tiếc nuối nhưng trong lòng hắn thầm nghĩ. May là ngươi không Nhất mạch tụ đỉnh, nếu không ngày sau muốn vượt qua ngươi sẽ khó khăn hơn nhiều rồi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Vẻ mặt Lê Minh Huyên lần nữa ngưng trọng, nói:

- Về phần Băng Cung chúng ta cùng Thiên Trì Sơn vì sao lại đối đãi với Lễ Huân như vậy. Ta chỉ có thể nói cho ngươi, điều này có liên quan tới thể chất cực băng của nàng. Xin ngươi tin tưởng lão thân, nếu ta đã thu nhận Lễ Huân làm đồ đệ tuyệt đối sẽ không hại nàng.

Hạ Nhất Minh vẻ mặt nhăn lại, mặc dù trực giác của hắn cảm nhận được thành ý trong lời nói của Lê Minh Huyên nhưng loại thừa nhận mờ mịt như vậy, hắn không cách nào tin tưởng.

Ngả Văn Bân thở một hơi thật dài nói:

- Hạ Nhất Minh. Ta biết ngươi còn nhiều băn khoăn. Bất quá ta có thể đại diện Thiên Trì chủ mạch bảo đảm với ngươi. Lê tôn giả tuyệt đối không lừa gạt. Hơn nữa để Viên cô nương tới Băng Cung đối với nàng mới là lựa chọn tốt nhất.

Chân mày Hạ Nhất Minh khẽ nhướng lên, trong lòng hắn địa vị Ngả Văn Bân rõ ràng cao hơn Lê Minh Huyên, nếu ngay cả lão cũng đảm bảo thì còn gì phải lo lắng nữa.

Bất quá, hắn vẫn ôm một tia hi vọng cuối cùng nói:

- Ngả tiền bối. Hay nói cụ thể một chút để vãn bối có thể hiểu được?

Ngả Văn Bân do dự một chút, nói:

- Lão phu hứa. Chỉ cần ngươi có thể tiến giai Tôn giả, lần sau gặp mặt lão phu nhất định sẽ nói cụ thể.

Hạ Nhất Minh than nhẹ một tiếng, cuối cùng vẫn là thực lực hắn chưa đủ.

Nếu như hắn lúc này Tụ đỉnh thành công, trở thành Tôn giả, chẳng phải đã biết rõ rồi sao?

Hạ Nhất Minh quay đầu nhìn Viên Lễ Huân.

Chậm rãi hắn khẽ gật đầu.

Khi Hạ Nhất Minh làm ra động tác này, Ngả Văn Bân, Lê Minh Huyên cùng Trác Vạn Liêm đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.

- Lễ Huân. Khi tới Băng Cung nàng phải mau chóng tu luyện tới cảnh giới Tôn giả nhé. Tới lúc đó chúng ta gặp nhau, ta muốn xem Ngũ hành tụ đỉnh mạnh mẽ hay Nhất mạch tụ đỉnh cao thâm.

Hạ Nhất Minh cao giọng nói.

Đám người Ngả Văn Bân sắc mặt khẽ biến, Hạ Nhất Minh nói những lời này quả thực vô cùng tự tin.

Ý tứ của Hạ Nhất Minh đương nhiên là trước khi Viên Lễ Huân tấn giai thành công, bản thân hắn cũng đã Ngũ hành tụ đỉnh thành công.

Mặc dù tất cả mọi người không nghi ngờ sẽ có một ngày như vậy, nhưng nếu muốn đạt được trước cả Viên Lễ Huân, điều này dễ làm vậy sao?

Bất quá thấy được vẻ mặt Hạ Nhất Minh lúc này, trong lòng mọi người không khỏi xuất hiện cảm giác kỳ lạ.

Có lẽ nam nhân này thật sự có thể sáng tạo lên kỳ tích...